Đại Hạ Văn Thánh

919 Đại quân kéo đến, tất cả trở ngại, giết! Giết! Giết! (2)

Cố lão gia tử tiếp tục nói, để Cố Cẩm Niên yên tâm làm, mạnh dạn mà làm.

"Tôn nhi hiểu rõ."

"Nhưng gia gia, tăng nhân nếu lập huyết thư hoàn tục vậy không cần giết, còn chấp mê bất ngộ, nên giết cứ giết."

Cố Cẩm Niên gật đầu, đã nói đến mức này cũng không cần bàn nhiều nữa, chỉ đơn giản nói lên ý định của mình.

"Yên tâm, gia gia có chừng mực."

Cố lão gia tử nhẹ gật đầu, mà Cố Cẩm Niên cũng trực tiếp rời khỏi thư phòng, ra bên ngoài Cố gia.

Chỉ là vừa bước ra khỏi Cố gia, một bóng người xuất hiện trong tầm mắt Cố Cẩm Niên, là Tô Hoài Ngọc.

Hắn ta đang đứng ở cổng Cố gia đợi Cố Cẩm Niên.

"Hầu gia."

Tô Hoài Ngọc hô một tiếng.

"Tô huynh, cùng đi chung sao?"

Cố Cẩm Niên hỏi.

"Đúng."

"Đi chuyến này, có thể tận mắt chứng kiến Phật môn sụp đổ cũng coi như một chuyện lớn."

"Ba vạn tinh nhuệ của Thiên Vũ quân, đã đợi ở bên ngoài kinh đô."

Tô Hoài Ngọc gật đầu.

"Được."

Cố Cẩm Niên nghiêm túc đồng ý, rồi trực tiếp cùng Tô Hoài Ngọc chạy tới bên ngoài kinh đô.

Ngoài thành.

Không chỉ ba vạn đại quân Thiên Vũ quân, mỗi quân doanh khác cũng lấy ra năm mươi vạn đại quân, đang đứng đợi ở phía xa.

"Thuộc hạ Triệu Vũ gặp qua Hầu gia."

"Thuộc hạ Vương Bằng, gặp qua Hầu gia."

"Thuộc hạ Từ Tiến, gặp qua Hầu gia."

Lúc này, thống lĩnh của Thiên Vũ quân bước nhanh tới, mang theo mấy tướng sĩ, Từ Tiến và Vương Bằng cũng ở trong đó, hai người bọn họ được Cố Cẩm Niên bố trí trong Thiên Vũ quân, chức vị vẫn là thiên tướng.

Giống với lúc ở Sơn Khôi quân, nhưng tướng sĩ của Thiên Vũ quân đều biết hai người Vương Bằng và Từ Tiến là thân tín của Cố Cẩm Niên, tất nhiên trong quân doanh cũng có uy vọng nhất định, so với lúc ở Sơn Khôi quân đã tốt hơn nhiều.

"Hầu gia, ba vạn tinh nhuệ đã chuẩn bị sẵn sàng, mời Hầu gia hạ lệnh."

Triệu Vũ nói, trên người hắn ta mặc thiết giáp.

"Tốt."

"Thẳng tiến đến chùa Phổ Hàn ở quận Quý Dương."

"Vương Bằng, tra xét kỹ tất cả các chùa miếu ven đường cho bản hầu, tiêu diệt từng chùa."

"Từ Tiến, ngươi dẫn theo ba ngàn tinh nhuệ, nhanh chóng đi trước, báo tin cho tất cả ngôi chùa ở dọc đường, thông báo với bọn họ, nếu lập xuống huyết thư hoàn tục, vương triều Đại Hạ sẽ cho bọn họ một con đường sống, còn nếu vẫn u mê không chịu tỉnh ngộ, đợi đại quân tiến đến sẽ giết hết không cần luận tội."

Giọng nói của Cố Cẩm Niên lạnh lẽo, đưa ra hai mệnh lệnh.

Hắn muốn một đường quét ngang qua, đến chỗ nào chỗ đó không còn chùa cổ.

"Tuân lệnh."

Hai người chắp tay đáp lại, sau đó Từ Tiến dẫn ba ngàn tinh nhuệ, nhanh chóng tiến về phía quận Quý Dương.

Cố Cẩm Niên cũng cưỡi lên chiến mã mà không ngồi ngọc liễn, hắn muốn đích thân chinh phạt.

Như thế, ba vạn đại quân trùng trùng điệp điệp hướng về quận Quý Dương.

Trong đại điện ở hoàng cung.

Văn võ bá quan đang tụ tập.

Tiếng tranh luận rất lớn.

"Bệ hạ, chuyện diệt Phật, vạn lần không thể."

"Đúng vậy, bệ hạ, nếu như diệt Phật, nhất định sẽ mang đến tai hoạ cho Đại Hạ ta, xin bệ hạ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra."

"Vương triều Đại Hạ là lễ nghi chi bang, biển chứa trăm sông, Phật môn cho dù có ngàn vạn điều không đúng, cũng không nên tiêu diệt toàn bộ, nếu chuyện này truyền ra ngoài, khắp thiên hạ sẽ nói đây là tội nghiệt, còn nữa Phật môn có thế lực rất lớn, nếu Đại Hạ diệt Phật, chỉ sợ sẽ gây ra sai lầm."

Trong triều đình, mấy giọng nói vang lên, bách quan vô cùng kháng cự với chuyện diệt Phật.

Dù sao Phật môn vẫn chưa xâm hại gì đến lợi ích của bọn họ, hơn nữa diệt Phật cũng không phải chuyện nhỏ, bọn họ dĩ nhiên muốn ngăn cản.

"Phật môn tùy ý bành trướng, còn không tuân theo luật pháp, vì sao không thể diệt?"

Giọng nói của Tả thị lang Hình bộ, Cố Lãnh vang lên, đối mặt với đám người, Cố Lãnh trực tiếp đứng ra ủng hộ diệt Phật.

"Phật môn bành trướng, loáng thoáng có ý đồ tiến vào làm chủ Đại Hạ, chỉ một Tiên môn cũng đã gây ra rất nhiều thị phi, nếu như Phật môn làm chủ Đại Hạ, sau này dân chúng rốt cuộc sẽ nghe theo bệ hạ, hay là nghe theo lời tăng nhân Phật môn đây?"

"Lão thần cho rằng, diệt Phật là chuyện khẩn cấp ngay trước mắt."

Giọng nói của Dương Khai cũng vang lên theo, Hình bộ và Lễ bộ giống nhau, đều đồng ý diệt Phật.

"Thật ra lão thần cho rằng, không nhất định phải diệt Phật, chỉ cần Phật môn tình nguyện nộp thuế và hủy bỏ một vài chế độ, cũng coi như một cách chèn ép họ, không cần thiết phải diệt Phật hoàn toàn, xin bệ hạ nghĩ lại."

Thượng thư Hộ bộ, Hà Ngôn cũng nói, lúc trước ông ta đồng ý diệt Phật, nhưng bây giờ lại thay đổi suy nghĩ, xem ra đã có người đi tìm ông ta trao đổi.

Đối mặt với lời nói của bách quan.

Vĩnh Thịnh Đại Đế lại có vẻ bình tĩnh, đợi bách quan ngươi một lời ta một câu nói xong, Vĩnh Thịnh Đại Đế mới chậm rãi lên tiếng.

"Chuyện Diệt Phật, ý trẫm đã quyết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận