Đại Hạ Văn Thánh

Chương 221 Bí mật của Tô Hoài Ngọc, người đứng sau hậu trường, hội thơ Đại Hạ sắp tới

Thư viện Đại Hạ.

Sau khi Cố Cẩm Niên trở về.

Tất cả Đại Nho, phu tử, học tử đều đứng ở cửa thư viện, chờ đợi Cố Cẩm Niên.

Đợi đến khi thấy được Cố Cẩm Niên, mọi người đồng loạt cúi đầu về phía Cố Cẩm Niên.

Cái cùi đầu, là phát ra từ tận tâm.

Cố Cẩm Niên vì vạn dân giải oan, xứng đáng nhận được cái cúi đầu này của bọn họ.

Vô luận là học tử hay là các phu tử Đại Nho, thần sắc đều vô cùng kiên định.

"Chúng ta gặp qua thế tử điện hạ."

Mọi người đồng loạt mở miệng, xưng thế tử điện hạ.

Cố Cẩm Niên không có công danh, cũng chưa cập quan, chỉ có thể xưng là Thế tử điện hạ.

Đối mặt với cái cúi đầu này của mọi người, Cố Cẩm Niên cũng cúi đầu bái lại một lần.

Giờ này khắc này, hắn có thể cảm nhận được sự khác biệt trong thư viện Đại Hạ.

"Chư vị nói quá lời rồi."

Sau khi làm lễ xong, Cố Cẩm Niên mở miệng, hắn không muốn làm quá nghiêm trọng, đều là bạn cùng lớp, hơn nữa chuyện hắn làm cũng không tính là cái gì, không phải chỉ là vì vạn dân giải oan sao? Cổ kim qua lại cũng đã có mấy người làm được đấy thôi.

Chuyện này rất lợi hại sao?

Ách... đích xác là rất lợi hại.

Lộ ra tươi cười, Cố Cẩm Niên đi tới, chuyện triều đình, chung quy là chuyện triều đình, mình tham hợp xong rồi thì thôi.

Chuyện nên làm đều đã làm, lão gia tử nói không sai, còn chưa đến lúc mình tham hợp, như thế là được rồi.

Chăm chỉ đọc sách, tích lũy học tập, mới là vương đạo.

"Cố huynh, đời này ta chưa từng bội phục bất kỳ một người nào, hôm nay ngươi thật sự để cho ta mở rộng tầm mắt, biết được cái gì gọi là phong phạm nho giả."

"Hôm nay ta tiếp tục thiết yến, mong Cố huynh không nên từ chối."

Vương Phú Quý đi tới, vẻ mặt tươi cười, hắn hiện tại hoàn toàn vui vẻ.

Vào thư viện Đại Hạ còn chưa tính, hiện giờ lại kết thành giao tình cùng cháu của Trấn quốc công, mà vị cháu của Trấn quốc công này, so với tưởng tượng còn lợi hại hơn nhiều lắm.

Là long phượng trong long phượng đó nha.

Kết được giao tình như vậy, Vương Phú Quý há có thể không mừng?

Hắn càng cảm thấy may mắn hơn vì lúc trước mình không có lựa chọn trốn tránh, mà là đứng về phía Cố Cẩm Niên, nếu không, liền bỏ lỡ một đoạn mạch này.

"Còn uống?"

"Không uống, không uống, chư vị nghỉ ngơi sớm một chút đi, ngày mai còn phải đi học, không thể bỏ bê việc học đâu."

Nghe được uống rượu, Cố Cẩm Niên trực tiếp lắc đầu, ngày hôm qua uống đến tê dại, nếu hôm nay lại uống, thực sự sẽ có chút vấn đề.

Đến lúc đó lại truyền ra ngoài, nói thư viện Đại Hạ tất cả đều là một đống sâu rượu sao?

"Thế tử, lão phu muốn hỏi ngươi một vấn đề, Thiên Lý Ngạ Tang Đồ này, làm sao ngươi làm ra được?"

Có Đại Nho mở miệng, nhìn về phía Cố Cẩm Niên, tràn đầy tò mò nói.

"Hồi tiên sinh."

"Tâm thành tắc linh."

Cố Cẩm Niên không giải thích được, cũng không có khả năng đi nói ra là trong đầu mình có một cây cổ thụ đúng không.

Đây không phải là tự mình tìm phiền toái sao?

Nghe Cố Cẩm Niên giải thích, chúng Đại Nho cũng gật gật đầu, tuy rằng bọn họ tò mò, bất quá cũng có chút suy đoán, cho rằng Cố Cẩm Niên dẫn tới Thiên Lý Ngạ Tang Đồ, hẳn là do trời xanh có cảm ứng.

"Từ xưa đến nay, dị tượng là thiên định, Thiên Lý Ngạ Tang Đồ này, hẳn là do trời xanh có cảm ứng, nhận thấy được hạo nhiên chính khí trong lòng Cố huynh, vì thể mới có thể biến đổi."

"Thế tử điện hạ, Từ mỗ kính nể."

Lúc này, Từ Trường Ca mở miệng, người này thập phần cao ngạo, ngay từ đầu, khi biết được thân phận Cố Cẩm Niên, chỉ là nhàn nhạt biết.

Đối với Cố Cẩm Niên cũng không có cảm giác đặc biệt.

Nhưng hôm nay, Cố Cẩm Niên vì dân giải oan, đã khuất phục được hắn.

Hắn là người trong tiên đạo, lấy cứu vớt thương sinh làm tín niệm, hành động này của Cố Cẩm Niên, cũng là cứu vớt thiên hạ thương sinh, đáng giá để hắn kính nể.

"Chư vị,không cần như vậy, vẫn là như mọi ngày đi, nên như thế nào thì làm như thế ấy."

"Nếu hôm nay Cố mỗ không đứng ra, tự nhiên sẽ có người đứng ra, nói cho cùng đơn giản là Cố mỗ giành trước một bước, thiên hạ này rất nhiều người có đức hạnh, nào chỉ có một mình Cố mỗ?"

Được tiện nghi, Cố Cẩm Niên không muốn khoe khoang.

Không sai biệt lắm là được rồi, cũng không cần phải khoe khoang cái gì.

Không thẹn với tâm là được.

"Cẩm Niên tiểu hữu quả nhiên khiêm tốn, có phong phạm Nho giáo chân chính, xem ra Nho đạo ta không bao lâu nữa sẽ lại xuất hiện một vị Đại Nho."

"Đúng vậy, đúng vậy."

"Đúng rồi, Cẩm Niên tiểu hữu, lão phu đột nhiên nghĩ đến một chuyện, lão phu có một đứa cháu gái, duyên dáng yêu kiều, dung mạo tuyệt nhiên, không biết Cẩm Niên tiểu hữu đã có ý hôn phối hay chưa? Nếu Cẩm Niên tiểu hữu nguyện ý, lão phu lập tức mang nàng đến đây, cùng tiểu hữu gặp mặt một lần. "

“Nếu tiểu hữu không chê, lão phu đồng ý trở thành thông gia cùng Cố gia, về sau nếu tiểu hữu có chỗ nào không hiểu, hoàn toàn có thể đến hỏi lão phu một chút, nếu lão phu biết đều sẽ nói hết, tuyệt không dấu diếm."

Một gã Đại Nho đi ra, tiên phong đạo cốt, vuốt râu, cười ha hả nhìn Cố Cẩm Niên.

Chỉ là hắn vừa nói lời này, mấy vị Đại Nho còn lại đều nhao nhao khó chịu.

"Tiểu hữu, ngươi đừng nghe hắn nói, cháu gái nhà hắn, bộ dạng cũng chỉ như vậy, không xinh đẹp bằng cháu gái nhà ta, cưới cháu ta, cam đoan ngươi không chịu thiệt."

"Thế tử điện hạ, hai người này chính là đang lừa gạt ngươi, cháu gái của bọn họ, bộ dạng đều bình thường, cháu gái nhà lão phu gia lại không giống vậy, hơn nữa cháu gái nhà lão phu, tri thư đạt lý, hiểu lòng người, có thể chấp nhận để cho ngươi cưới tam phòng tứ phòng, thuở nhỏ đã đọc nữ đức, nhất định có thể trở thành hiền thê của thế tử ."

"Dẹp cả đi, các ngươi đều đang lừa người, Cẩm Niên tiểu hữu, lão phu gia có đứa hai cháu gái, một lớn một nhỏ, nếu ngươi không ghét bỏ, bái ta làm thầy, lão phu lập tức mang người đến."

Từng đạo thanh âm vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận