Đại Hạ Văn Thánh

1648 Khiêu chiến Long vương, bắt buộc bồi thường, tiến vào Trung Châu, tru sát Thần tộc, hung danh thiên hạ!(2)

Hắn ta gào thét, trong lòng không phục.

Hắn ta thật sự rất muốn xuất thế, muốn chân chính đấu với Cố Cẩm Niên một trận sống mái, tuyệt đối không cho hắn một con đường lui nào.

Nhưng đáng tiếc, hắn ta không thể. Đây là vấn đề ý chí của Thiên đạo.

"Con mẹ nhà ngươi bớt nói nhảm.”

"Sao cứ ở đây rít gào vậy?”

"Lại còn cái gì mà Thái tử Bắc Hải? Cái gì mà tru diệt tộc nhân của ta?

"Có giỏi thì ngươi tới đi, ba ba của ngươi đứng ở đây này, có giỏi thì ra đây đánh một trận?

"Hải tộc cái rắm, Tứ Hải Long cung cái mông, Thái tử Long vương lại là cái thá gì? Đều cút ra đây cho ta, ba ba của ngươi trấn áp hết. Chân Long ư? Các ngươi cũng xứng ư? Cũng chỉ là đám bò sát âm thầm trốn dưới biển thôi.”

"Các ngươi trước kia không phải là kiểu cao cao tại thượng hay sao? Không phải thích xem thường cái này xem thường cái kia hay sao? Sao bây giờ không dám xuất hiện?

"Nói gì mà không sợ? Nói gì mà vô địch?”

"Vì sao vừa thấy ta xuất hiện, các ngươi đã lặn mất tăm?

"Ta rời đi một cái thì lại rục rịch ngo ngoe kêu gào?”

"Công bằng với cả không công bằng? Chẳng nhẽ các ngươi đồ sát Nhân tộc chính là công bằng? Thất bại là thất bại, thua là thua, bớt nói nhảm đi.”

“Chỉ biết mở mồm kêu gào.”

"Không phục? Không phục thì ra đây đấu một trận, đừng có ở đây la ó, lại còn mộng tưởng từ loài bò sát tiến hóa thành rồng, lại còn hão huyền biến thành Chân Long? Tạp huyết Giao mà cũng dám xưng là Long?

"Lại còn dám tự xưng là Hải tộc thời Thượng cổ? Theo ta thấy thì là tạp tộc thời viễn cổ thì đúng hơn?”

Cố Cẩm Niên vừa mở miệng đã đem tất cả tức giận ở trong lòng chửi ra thành tiếng, thô tục cũng có, châm biếm cũng có, chế giễu cũng có, nói chung là nói ra hết.

Nào là Hải tộc cái rắm, Long vương cái mông, nói dễ nghe thì là Thái tử, Long vương, nói khó nghe thì chẳng khác nào đám bò sát giun dế dám mơ tưởng, mưu đồ hóa rồng?

Cho dù là Long vương, hắn tin chắc rằng lão ta cũng không thể lột xác trở thành Chân Long được, mà đã không phải Chân Long thì cũng chỉ là cái trứng thối.

Không thể không nói, Thánh nhân đúng là Thánh nhân, mở miệng mắng người câu nào câu nấy sắc bén cay nghiệt, một câu trúng hồng tâm, không đâm tim ngươi rỉ máu cũng khiến đầu ngươi phát điên.

Vốn dĩ là không chút lưu tình, không nể mặt mũi, không chừa đường lui cho người ta.

Mà mấy câu nói kiểu như vầy, nếu là những người khác nói, Tứ Hải long cung cũng sẽ không quá tức giận, dù sao thì thiên hạ này vô cùng to lớn, vô số sinh linh, chắc chắn sẽ có kẻ không sợ chết mà ăn nói linh tinh.

Mà lời của lũ sâu bọ yếu kém, Hải tộc bọn họ còn phải để bụng sao?

Nhưng nếu lời này do Cố Cẩm Niên nói thì ý nghĩa lại hoàn toàn khác. Hắn là Thánh nhân đương thời, bây giờ cũng đã là cường giả đại năng, lời hắn nói ra đại biểu cho quyền uy, thân phận và địa vị.

Người khác nói, đơn giản chính là chửi rủa.

Nhưng Cố Cẩm Niên nói thì đã không còn đơn giản như vậy nữa rồi...

Oành!

Giờ khắc này, toàn bộ hải vực chấn động, nhưng không phải do Cố Cẩm Niên gây ra, mà là Tứ Hải Long cung đồng thời có phản ứng.

"Làm càn.”

"Cuồng vọng.”

"Đáng chết.”

Âm thanh khủng bố từ ba tòa Long cung khác đồng loạt vang lên. Bọn họ lúc đầu không muốn tham dự việc này nhưng vì lời của Cố Cẩm Niên nói thật sự rất khó nghe, cực kỳ chói tai, cực kì báng bổ.

Hắn dám nói huyết mạch cao ngạo nhất của Hải tộc thành tạp huyết, lại còn nói bọn họ là cái đồ này đồ kia.

Ngươi nói thử xem, Hải tộc bọn họ làm sao có thể nhịn nổi?

"Chỉ biết kêu gào?”

"Xuất hiện đi chứ?”

"Không phải dương dương tự gọi bản thân là Long vương sao? Cố mỗ thật muốn xem thử, bốn vị chủ nhân của Long cung, còn dám tự nhận là Long Vương rút cuộc mạnh đến nhường nào?

Cố Cẩm Niên lại dậm chân một cái, giết chết yêu thú của cả một vùng biển. Hắn rất thẳng thắn, cũng rất bá đạo ngang ngược, gần như là chỉ thẳng vào mặt Tứ Hải long cung mắng xa xả.

Thực sự là kiêu ngạo quá rồi.

Thế nhân nhiệt huyết sôi trào, còn sắc mặt các Cổ tộc thì trắng bệch, cho dù là thời đại thượng cổ cũng không có ai dám gọi Hải tộc là này đồ kia cả.

Ngay cả Thần tộc cao cao tại thượng, Thần tộc hùng mạnh nhất, cũng không dám ăn nói như thế.

Vậy mà Cố Cẩm Niên lại dám.

Nếu nói là người không biết không có tội, Cố Cẩm Niên bây giờ cũng là cường giả ngũ trọng thiên rồi?

Sao không biết cho được?

"Cố Cẩm Niên, rút cuộc ngươi muốn gì?

Lúc này, một thân ảnh che lấp bầu trời đột nhiên xuất hiện, là Bắc Hải Long Vương. Giọng nói của ông ta trầm thấp, vừa mang theo ý hỏi dò, vừa mang theo sự phẫn nộ.

Cố Cẩm Niên tiến vào Bắc Hải, ngưng tụ Thiên kiếp, thiếu chút nữa là phá hỏng Bắc Hải Long cung. Điều này đã khiến Bắc Hải bọn họ vô cùng nhục nhã, hơn nữa hắn còn tróc vảy ngược của nhi tử lão ta, càng khiến cho Long tộc ô nhục.

"Giết sạch tạp huyết.”

Cố Cẩm Niên mở miệng, ngạo nghễ trả lời.

Cái gì mà thế nào với không thế nào, mục đích của hắn rất đơn giản, cũng rất đơn thuần, giết sạch đám bò sát tạp huyết này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận