Đại Hạ Văn Thánh

1739 Đại thế yên tĩnh, hắc ám vô cùng, đêm tối vĩnh hằng trước nay chưa từng có, dị tượng rung động thế gian.(6)

Lời người đó nói rất có lý.

Đã đến nước này thì chờ thêm cũng chả sao, mà ý tại ngôn ngoại, ý nghĩa đơn giản, ngươi có chắc chắn bản thân mình ưu việt hơn lục đại thiên kiêu hay không, qua đó có nhận được đãi ngộ tốt hay không? 

Nghe thấy lời này, nam tử không nói gì, chỉ tiến thêm một bước.

Ầm ầm.

Khí tức Chân Long khủng bố từ trong cơ thể ùa ra bên ngoài, chín đạo kim sắc Chân Long vờn quanh thân mình, hơi thở cường đại, càn quét toàn bộ vương triều Đại Hạ.

Đây mới thực sự là thiên kiêu tuyệt thế.

Mọi người kinh ngạc, cũng nhịn không được hô lên những tiếng cảm thán.

"Cửu Long chân thể.”

"Lại là một loại thể chất truyền thuyết, thật không thể tưởng tượng nổi.”

"Đại thế thật sự xuất hiện rồi, xuất hiện rồi.”

Một số giọng nói vang lên, tràn ngập sợ hãi, trong ánh mắt là hoang mang không tin nổi.

Bởi vì, Tiệt Thiên giáo có lục đại thiên kiêu, đều là thể chất truyền thuyết, vì thế thế nhân vô thức cho rằng, những thiên kiêu tuyệt thế đều đã tới Tiệt Thiên giáo, dù sao thì Tiệt Thiên giáo đã bỏ ra rất nhiều tạo hóa và cơ duyên mà.

Thật không ngờ tới, Kỳ Lân Các cũng có thiên kiêu có thể chất truyền thuyết bậc này.

"Nhưng bây giờ, không chừng Kỳ Lân Các lại bỏ lỡ thiên kiêu nữa rồi, thật là khiến cho người ta thổn thức và tiếc hận.”

"Ta đã cho Kỳ Lân Các rất nhiều thời gian, nhưng các ngươi bỏ lỡ, ta cũng không còn quyết định nào khác.”

"Cố Thánh, không phải là ta bợ đỡ Tiệt Thiên giáo, mà là trong thời đại tranh đoạt này, ta muốn đưa ra lựa chọn chính xác nhất cho bản thân mình, xin thứ lỗi.”

Hắn ta mở miệng nói ra suy nghĩ trong lòng mình.

Giọng của Tô Văn Cảnh cũng lập tức vang lên.

"Đợi thêm một chút, cũng không việc gì phải vội vã quyết định như vậy.”

Tô Văn Cảnh lên tiếng muốn giữ lại thiên kiêu tuyệt thế này cho Cố Cẩm Niên bồi dưỡng, nếu lại bỏ lỡ hạt giống tốt như vậy, Kỳ Lân Các sợ rằng không còn được mấy người tài năng.

"Không được.”

"Ý tốt của Tô Thánh, ta có thể cảm nhận được, ta kính nể con đường mà Cố Thánh đã đi, dám vì thiên địa mà bước tới, nhưng ta cũng có sự lựa chọn của ta, ta cũng sẽ dốc hết sức để bảo vệ mảnh thiên địa này.”

"Sự kính nể với Cố Thánh, vẫn luôn còn đó.”

Lời hắn ta nói, thể hiện lòng quyết tâm của hắn ta rồi.

Nghe vậy, Tô Văn Cảnh không khỏi thở dài, ông ấy hiểu rõ, người đã đã quyết định ra đi, không muốn dừng chân chờ đợi nữa.

"Vì thái bình vạn thế.”

Tô Văn Cảnh lên tiếng.

Ông ấy cũng chẳng biết nên nói gì nữa, chỉ có thể hy vọng nam tử này có thể giữ vững tâm chí, vì thái bình vạn thế.

"Thánh nhân nói quá rồi.”

"Tại hạ Lý Hưu, là một trong những người bảo vệ cho tương lai của Nhân tộc.”

Lý Hưu mở miệng, quyết định rời đi, không phải là một loại phản bội, mà đó là lựa chọn, thay vì đi theo con đường của Cố Cẩm Niên, hắn ta lựa chọn con đường khác, nhưng mục đích vốn không đổi.

Hắn ta không ngang ngược kiêu ngạo như Kiếm Cửu Thiên, ngược lại, hắn ta đủ trầm ổn và bình tĩnh, cũng là người biết lắng nghe và thấu hiểu đạo lý.

"Tốt!”

Tô Văn Cảnh nhẹ gật đầu, sau đó không nói thêm gì.

Lý Hưu rời đi.

Khiến cho Kỳ Lân Các càng thêm âm u, tử khí.

Áp lực đè ép như khiến người ngộp thở.

Cuộc chiến Đại thế ở ngay trước mắt, mà bước đi này của Cố Cẩm Niên dường như không có chút sức phản kháng nào cả.

Hoàn toàn thất bại ư?

Bên trong Kỳ Lân Các.

Năm người còn lại trầm mặc nhìn nhau, không biết nên nói gì cho phải, bọn họ cũng có chút rung động, nhưng không ai lựa chọn bỏ đi cả.

"Ài." Tô Văn Cảnh thở thật dài một cái.

Nhìn năm người, thần sắc trầm trọng, cuối cùng thở dài.

"Nếu như các ngươi muốn đi thì cứ đi, có thể đến Tiệt Thiên giáo cũng được, không sao cả, mỗi người đều có quyết định với tương lai của mình mà.”

Ông ấy lên tiếng, giọng đầy tang thương và bất đắc dĩ, thay vì cố gắng giữ chặt những người này, không bằng để họ ra đi tìm con đường riêng của họ, không nên làm chậm chễ cơ hội của họ.

Nghe những lời đó.

Năm người lại càng trầm mặc, bọn họ không bỏ đi mà ở lại Kỳ Lân Các kiên nhẫn chờ đợi, không nói gì cũng là một loại thái độ, một câu trả lời.

"Gia nhập Tiệt Thiên giáo có thể lấy được hy vọng sống trong cuộc chiến Đại thế.”

Ngay lúc này, trong Tiệt Thiên giáo lại vọng ra tiếng nói.

Trong mắt bọn họ, Kỳ Lân Các coi như xong đời rồi, Thần Thoại Cố Cẩm Niên khó mà kéo dài được rồi.

Đối mặt trước sự trào phúng công kích của Tiệt Thiên giáo, Tô Văn Cảnh trầm mặc không nói gì.

Ông ấy bắt đầu sắp xếp các đề tử Kỳ Lân Các dựa theo chủ ý của Cố Cẩm Niên trước đó đề ra.

Cứ như vậy, thời gian từng chút từng chút trôi qua trong nặng nề.

Ba ngày sau.

Kỳ Lân Các tổng cộng thu nhận ba ngàn đệ tử.

Trúng tuyển ba ngàn người, lại thêm năm thiên kiêu quyết định ở lại, mà sức mạnh bí ẩn của năm người đó, không ai biết cả.

Có thể vượt qua khảo nghiệm của Thần tháp chín tầng, năm người đó đương nhiên là tuyệt thế thiên kiêu, bọn họ lựa chọn ở lại tiếp tục chờ đợi và tin tưởng Cố Cẩm Niên, điều này khiến thế nhân kinh ngạc.

Mà Lý Hưu sau khi gia nhập Tiệt Thiên giáo, nhận được tài nguyên phù hợp, thăng tiến rất tốt.

Vì thế càng nhiều thiên tài gia nhập Tiệt Thiên giáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận