Đại Hạ Văn Thánh

1655 Dẫn ra Thiên Kiếp, Tru diệt Thần tộc, tiến vào Tây Mạc, biện giải tất cả Phật pháp, truyền bá chân lý Phật môn.

Mọi người hoàn toàn chết lặng.

Họ rút cuộc cũng biết được Cố Cẩm Niên hung tàn cỡ nào rồi.

Thật sự là mãng phu mà.

Chân trước đại náo Long cung, chân sau truy sát Thần tộc. Hơn ba mươi vị cường giả Thần tộc bị giết chết, đây chính là chuyện kinh thiên động địa.

Số lượng tộc nhân của Thần tộc không nhiều, chỉ khoảng trên dưới ba ngàn người, thậm chí còn không tới ba ngàn.

Đối với Thần tộc mà nói, giết chết ba mươi người, chẳng khác gì tru diệt một phần trăm tộc nhân của bọn họ vậy.

Lúc này, người bình thường cũng cảm thấy đã coi như công bằng rồi. Dù sao mạng của ba mươi vị cường giả đệ thất cảnh, cũng hơn cả sinh mệnh của nhân dân mười thành Trung Châu rồi.

Nhưng không ngờ, Cố Cẩm Niên vẫn muốn tiếp tục đuổi giết.

Thông qua thuật pháp, Cố Cẩm Niên biết được nơi tọa lạc của Thần tộc, sau đó đuổi giết tới tận đó.

"Nói thật, Cố Cẩm Niên quả nhiên là quá hung tàn.”

"Một tên gây họa, cả nhà đền mạng, ta cũng ăn ngay nói thật, có khi nào Cố Thánh là nhận được chứng nhận Võ đạo trước cả Nho đạo hay không.”

"Nếu không phải ta biết rõ Cố Thánh bắt đầu từ Nho đạo mới thành Thánh, ta cũng cho rằng hắn là Võ phu.”

"Các ngươi đừng có ở đây là nói Võ phu này Võ phu kia có được không hả? Võ phu cũng không phải cái dạng này nha.”

"Đúng vậy, Võ phu đúng là cũng không đến nỗi này mà.”

Từng giọng nói bàn tán vang lên.

Mọi người đều nghị luận, Cố Cẩm Niên đúng thật là hung mãnh, cũng rất đáng sợ. Hắn giết Hải tộc rồi đến Thần tộc, đều khiến người ta rung động không thôi, mà hành vi cử chỉ thế này, có chỗ nào giống Thánh nhân Nho đạo chứ.

Đây không phải là phong cách làm việc của mấy cường giả Võ đạo hay sao? 

Trong chốc lát Cố Cẩm Niên phóng ra khí tức, sau đó không chần chừ mà lao thẳng về phía Tây.

Rất nhanh, hắn đã nhận ra có một khu vực sông núi không bình thường.

Hắn dừng lại trên không trung, quan sát cẩn thận địa thế của khu vực này, sông núi hình thành một đầu Cự Long, đường sông là long trảo, hai hồ nước là long nhãn.

Quan trọng nhất là con suối ở dưới phần bụng, nó chính là Long châu, cũng là điểm then chốt trong địa thế này.

"Thiên địa Chân Long đồ.”

"Thần tộc, các ngươi cũng rất biết tìm kiếm nhỉ.”

"Loại tuyệt thế bảo địa như thế này mà các ngươi cũng có thể tìm ra.”

Giữa hư không, Cố Cẩm Niên lên tiếng, giọng nói vừa vang lên cũng là lúc hắn ngưng tụ Bắc Xuyên đỉnh. Hắn muốn di dời Long châu.

Nếu con suối đó bị thay đổi hay di chuyển, trận địa của khu vực này cũng sẽ bị hủy, không còn bất kì tác dụng gì nữa, thậm chí nếu Cố Cẩm Niên độc ác hơn chút nữa, phân đôi con suối đó ra thì sẽ là cảnh tượng Châu nát Long vong.

Rầm rầm rầm.

Khí tức cường đại xuất hiện.

Từng chùm thần quang rung chuyển đất trời nương theo khí vận của Thiên địa Chân Long đồ hiện ra.

Âm thanh vang lên.

"Cố Thánh.”

"Ngươi đã giết ba mươi tộc nhân của Thần tộc ta, thế mà vẫn chưa thấy đủ sao?

Đây là giọng nói của một vị đại năng của Thần tộc, ông ta chủ động ra mặt, không phải là kiểu cao cao tại thượng mà là bình đẳng tôn trọng, trong giọng nói mang theo chất vấn.

"Ngươi cảm thấy đủ sao?”

"Mười toà cổ thành, ngàn vạn dân chúng, các ngươi mới chỉ trả giá ba mươi mạng, có thể so được hay sao?”

Ánh mắt Cố Cẩm Niên lạnh lẽo, hắn rất bá đạo, đi thẳng tới trước mặt đối phương hỏi ngược lại.

Vị cường giả của Thần tộc thấy vậy cũng hơi lui lại, ông ta không dám đối đầu trực diện với Cố Cẩm Niên, nỗi lo lắng của Hải tộc, cũng là nỗi lo lắng của Thần tộc.

Trong mắt bọn họ, Cố Cẩm Niên chẳng khác gì tên lưu manh ngang ngược lại bá đạo.

Không biết sợ hãi là gì.

"Ba mươi vị cường giả đệ thất cảnh còn không sánh bằng ngàn vạn dân chúng?" Cường giả Thần tộc hỏi lại Cố Cẩm Niên.

Nếu như hỏi thế nhân câu hỏi này, không chừng các đại vương triều sẽ ngay lập tức hy sinh tính mạng của ngàn vạn dân chúng để đổi lấy ba mươi vị cường giả đệ thất cảnh.

"Ta chính là Nho Thánh, ở trong mắt ta, tất cả chúng sinh đều bình đẳng, ai dám cao cao tại thượng?

"Ngươi khởi tử hồi sinh ngàn vạn dân chúng, ta hồi sinh ba mươi vị Tướng sĩ Thần tộc, có được hay không?

Cố Cẩm Niên cũng không phải là ngang ngược càn quấy khắp nơi, hắn thật sự đang tìm lại công đạo cho tính mạng của ngàn vạn dân chúng yếu ớt bị chết oan uổng.

Nghe thấy vậy, vị kia chỉ có thể im lặng.

Hắn đã nói đến nước này rồi, Thần tộc bọn họ còn có thể phản bác gì nữa.

"Cố Thánh đây là đang làm khó chúng ta sao?”

Đại năng của Thần tộc lên tiếng, thật không biết nói gì cho phải.

"Làm khó các ngươi ư?

"Các ngươi còn là người sao?

"Một lời không hợp liền phá hủy mười tòa thành?

"Ở trong mắt các ngươi, thương sinh thiên hạ chính là sâu kiến, không có chút nào gọi là thương xót. Người chết rồi cũng thôi đi, các ngươi còn muốn chiếm trọn Trung Châu, muốn khôi phục lại sự thống trị thời Thượng cổ?”

"Nực cười.”

Cố Cẩm Niên tiến lên phía thước, bùng nổ Thiên uy, con suối đại biểu cho Long châu lập tức sôi trào, bọt nước tung tóe, suối bắt đầu nứt năm bảy đường, thực sự vô cùng khủng bố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận