Đại Hạ Văn Thánh

858 Dương mưu đệ nhất Thiên cổ, Thôi ân lệnh! Kế định, trảm Ninh Vương!

Phủ Kỳ Lâm Vương.

Thấy Thiên Ma lão nhân xuất hiện, sắc mặt Kỳ Lâm Vương không khỏi thay đổi.

"Xin hỏi tiền bối có gì chỉ giáo?"

Kỳ Lâm Vương lên tiếng trước, ông ta không hiểu, cũng rất tò mò, không biết đã xảy ra chuyện gì.

"Có người mời ta ra mặt, đến gặp ngươi một lần, tìm ngươi chấm dứt một vài chuyện rắc rối."

Thiên Ma lão nhân chậm rãi lên tiếng, nhìn chằm chằm vào Kỳ Lâm Vương.

"Chấm dứt chuyện rắc rối?"

"Xin hỏi tiền bối, Bản Vương có chỗ nào làm không tốt? Đã đắc tội ngài."

Kỳ Lâm Vương hơi nghi ngờ.

Không biết là ai mời Thiên Ma lão nhân đến đây, suy nghĩ kỹ lại, ông ta hình như không kết thù kết oán với ai.

"Là Cố Cẩm Niên, thế tử Đại Hạ, hắn có ân với lão phu."

"Lão phu đã đồng ý ra tay giúp hắn một lần, nên mới giết cao tăng La Trạch của chùa A Tháp, nhân tiện tới tìm ngươi một chuyến."

Thiên Ma lão nhân nói với giọng bình tĩnh.

Ông nói thẳng ra là Cố Cẩm Niên gọi mình tới.

Bởi vì, chủ yếu là sự việc ở chùa A Tháp không thể nào che giấu, đến lúc đó người trong thiên hạ đều sẽ biết, La Trạch cao tăng chết trong tay ông.

Đến lúc đó người trong thiên hạ đều sẽ biết, Thiên Ma lão nhân là sư phụ của Cố Cẩm Niên, từ đó đưa tới một vấn đề, quần hùng thiên hạ có khi nào vì ông mà không dám đi trêu chọc Cố Cẩm Niên nữa không?

Trong lòng Thiên Ma lão nhân biết rất rõ, tiểu tử Cố Cẩm Niên kia gian tặc lắm, muốn để hắn thành thật sử dụng ba khối ngọc bội, trên cơ bản là chuyện không thể nào.

Vả lại Cố Cẩm Niên vừa là thế tử Đại Hạ, vừa là hậu thế chi thánh Nho đạo, Khổng Thánh khâm điểm.

Bình thường đã không có mấy người dám trêu chọc vào Cố Cẩm Niên, cho dù có người muốn nhắm vào Cố Cẩm Niên, nói chung Cố Cẩm Niên cũng có thể tự giải quyết.

Thiên Ma lão nhân không hi vọng người trong thiên hạ hiểu lầm mình là sư phụ của Cố Cẩm Niên.

Ngược lại muốn để người trong thiên hạ biết, ông chỉ giúp Cố Cẩm Niên một lần, sau lần này thì sẽ không giúp nữa.

Như vậy càng thuận tiện cho một vài người đi tìm Cố Cẩm Niên gây phiền phức, mà Cố Cẩm Niên cũng sẽ không thể không sử dụng lệnh bài ngọc bội triệu hoán ông tiếp.

Đây chính là ý đồ của ông.

"Tiền bối, ta chính là vương gia Đại Hạ, giữa Cố Cẩm Niên và Bản Vương chỉ là một chút ân oán nhỏ, không đáng nhắc tới."

"Qua vài ngày nữa đại điển sắc phong của thế tử bắt đầu, Bản Vương sẽ đích thân nói xin lỗi với hắn, ngài cảm thấy thế nào?"

Kỳ Lâm Vương nói.

Ông ta mang khuôn mặt dữ tợn, nhưng trong đôi mắt lại có vẻ bình tĩnh.

Đại Hạ đã đang chuẩn bị đại điển sắc phong, ông ta cũng muốn đến kinh đô một chuyến, suy tính thông qua cách này hóa giải ân oán.

"Không!"

Thiên Ma lão nhân lắc đầu, thẳng thắn từ chối thỉnh cầu của đối phương.

Nhưng lời vừa dứt, bóng dáng Kỳ Lâm Vương đã biến mất ngay tại chỗ, ông ta bỗng hóa thành một chùm sáng bỏ chạy về hướng hoang mạc.

"Giãy giụa làm gì chứ?"

"Ngươi không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của lão phu đâu."

Thiên Ma lão nhân thở dài, thực lực của Kỳ Lâm Vương không tầm thường, là cường giả Võ Vương, nhưng ở trước mặt ông đơn giản không đáng nhắc tới.

Để Kỳ Lâm Vương chạy trước một ngày cũng được nữa là, dù sao cũng chạy không thoát bàn tay mình.

Nhưng Kỳ Lâm Vương không nói lời nào, cứ một mực chạy trốn về phía hoang mạc.

Tròn một canh giờ sau.

Ở một nơi trong hoang mạc.

Kỳ Lâm Vương không chạy tiếp nữa.

Sau một khắc, Thiên Ma lão nhân xuất hiện ở trước mặt ông ta, vẻ mặt bình tĩnh hỏi.

"Sao không chạy nữa?"

Thiên Ma lão nhân lên tiếng.

"Tiền bối, ở chỗ này xả giận đi."

"Vương phủ đông người."

Kỳ Lâm Vương thản nhiên nói.

Ông ta rất bình tĩnh, Thiên Ma lão nhân sẽ không giết ông ta, dù sao cũng là vương gia khác họ của Đại Hạ, Thiên Ma lão nhân không cần thiết làm như vậy.

Đơn giản chỉ là muốn đánh mình một trận, thay Cố Cẩm Niên xả cục tức mà thôi.

Vì vậy, ông ta đi đến một nơi hoang vu không người ở, cũng nhằm giảm ảnh hưởng xuống.

Thiên Ma lão nhân nghe xong không khỏi lộ vẻ trầm mặc.

Ông thật sự không nghĩ tới, Kỳ Lâm Vương lại có loại suy nghĩ này.

Thật đúng là không giống kẻ bình thường.

Người có thể trở thành vương gia Đại Hạ, quả nhiên đều không phải là hạng người bình thường.

Cùng lúc đó.

Kinh đô Đại Hạ.

Cố Cẩm Niên thu hồi Ngọc Liễn Tiên Vương, hắn không muốn rêu rao quá mức, vì vậy cùng Khổng Hiên dừng ở bên ngoài kinh đô cách trăm dặm.

Hai người một đường tiến lên, mà dọc theo con đường này, Cố Cẩm Niên đều đang suy nghĩ đến một việc.

Đó chính là chuyện hắn suýt bị chết đuối.

Lúc trước bị đuối nước, hiềm nghi lớn nhất là Dương Hàn Nhu và Trương Hàm, nhưng sau này điều tra phát hiện hai người này ngược lại không có động cơ.

Cho nên chuyện chưa được giải quyết.

Theo như Lý Lãnh Thu nói, Cố Cẩm Niên đã hiểu nguyên nhân hậu quả.

Biên giới Tây Bắc xảy ra chuyện mạo xưng thổ phỉ sát hại dân chúng, loại chuyện này sớm muộn cũng giấy không thể bọc được lửa, vả lại tuyệt đối có rất nhiều người dính vào.

Tương tự cũng có không ít quan viên trong triều, một ngày nào đó chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận