Đại Hạ Văn Thánh

Chương 324 Mở Văn phủ, luyện chiến xa. Lại hiển lộ Thiên cổ, Cố Cẩm Niên là Thánh tử Nho đạo!(5)

Giờ khắc này.

Cố Cẩm Niên chính là tồn tại lấp lánh nhất điện Văn Tâm. Mặc kệ là thật hay giả nhưng Cố Cẩm Niên đã khiến bọn hắn rung động rất rất nhiều.

Chiến xa lại lần nữa ngưng tụ.

Đây là lần thứ ba ngưng tụ.

Không có gì bất ngờ xảy ra, lại một lần nữa bị hủy.

Tài hoa liên tục không ngừng khiến cho chiến xa càng thêm đáng sợ.

Lần thứ tư ngưng tụ lần nữa.

Lại một lần bị hủy.

Trên dưới điện Văn tâm đều lộ ra vô cùng yên tĩnh. Tất cả mọi người đều nín thở nhìn qua Cố Cẩm Niên, sợ quấy rầy đến hắn.

Lần thứ năm ngưng tụ lần nữa.

Lại một lần nữa bị hủy.

Tài hoa không dứt, đây là ảnh hưởng Thiên cổ thi từ mang đến.

Nhưng mà mãi cho đến lần thứ sáu chiến xa ngưng tụ, tất cả tài hoa trên cơ bản đã tiêu hao sạch sẽ. Dù sao chỉ một bài Thiên cổ thi từ mang đến cũng không nhiều tài hoa như vậy.

“Đáng tiếc, còn thiếu khá nhiều.”

“Nếu có đầy đủ tài hoa có lẽ thật sự có thể cửu luyện.”

“Còn thiếu rất nhiều. Quả nhiên cửu luyện chiến xa là chuyện trong truyền thuyết, không quá hiện thực.”

Từng giọng nói vang lên.

Tràn đầy tiếc hận cùng cảm khái.

Vốn cho rằng có thể gặp kì tích lại không ngờ rằng tài hoa không đủ dẫn đến không cách nào hoàn thành cửu luyện.

Nhưng mà.

Đúng vào lúc này.

Văn phủ sau lưng Cố Cẩm Niên lấp lóe một ngôi sao.

Sao trời sáng chói, nở rộ vô tận quang mang. Bên trên có văn tự khó mà thấy rõ. Đây là Thiên cổ văn chương.

Trong chốc lát, tài hoa từ ngôi sao rót xuống cuồn cuộn, vô cùng vô tận tài hoa lần nữa chui vào cơ thể Cố Cẩm Niên.

Chiến xa lại bắt đấu luyện chế.

Đám người trong lúc nhất thời kinh hãi không biết nên nói cái gì.

“Tốt.”

“Thiên cổ văn chương trước đó đúng thời khắc mấu chốt này ngưng tụ tài hoa. Tốt.”

“Hôm nay thật sự là được nhìn taháy cửu luyện chiến xa sao?”

“Chiến xa tài hoa. Cửu luyện thành Thánh.”

Giờ khắc này, không ít người nắm chặt nắm đấm, cảm thấy vui sướng thay Cố Cẩm Niên.

Nhất là Tô Văn Cảnh, vẻ mặt thành thật nhìn qua Văn phủ, trong mắt là mong chờ.

Ai có thể tưởng tượng được, thời khắc mấu chốt này, Thiên cổ văn chương Cố Cẩm Niên đã viết trước đó hóa thành Văn tinh, cho tài hoa liên tục không ngừng.

Thiên cổ văn chương cho rất nhiều.

Chiến xa tôi luyện lần thứ bảy.

Sau đó lại bị lôi đình oanh kích.

Chỉ là một đạo lôi không đủ, tài hoa hóa thnàh mấy trăm đạo lôi đình, mới khiến cho chiến xa bị phá nát.

Mà bên trong Văn phủ, ngôi sao trời thứ hai xuất hiện.

Đây là Thiên cổ thi từ đầu tiên của Cố Cẩm Niên.

Thiên cổ thi từ này cũng ngưng tụ ra lượng lớn tài hoa, khiến cho Cố Cẩm Niên bắt đầu ngưng tụ chiến xa lần thứ tám.

Chỉ là càng về sau cần có càng nhiều tài hoa.

Một bài Thiên cổ thi từ không cách nào khiến cho chiến xa lần thứ tám ngưng tụ hoàn thiện.

Nhưng mà cũng may, Cố Cẩm Niên cái gì cũng ít chỉ có thi từ là nhiều nhất.

Trấn quốc thơ xuất hiện.

So với Thiên cổ thi từ chênh lệch nhưng lại bù đắp được một bước mấu chốt.

Cuối cùng dưới sự phun trào của tài hoa.

Chiến xa lại lần nữa ngưng tụ.

Đây là lần thứ chín. Ánh mắt của tất cả mọi người rơi trên người Cố Cẩm Niên. Thật sự là một khắc không rời.

Răng rắc.

Lôi đình đại tác lại một lần nữa oanh kích chiến xa.

Nhưng lại tại lúc này có giọng nói của Đại nho bỗng nhiên vang lên

"Thế tử điện hạ, cửu luyện chiến xa chính là biểu tượng mà thánh hiền thời cổ đều tha thiết mơ ước nhưng nếu như thất bại thì người sẽ không còn gì cả, bây giờ tài hoa không đủ không được mạo hiểm."

Là giọng nói của Tuần mậu, hắn thiện ý nhắc nhở Cố Cẩm Niên để cho Cố Cẩm Niên không nên mạo hiểm.

Dứt lời không ít nho già nhíu mày giống nhau.

Hoàn toàn chính xác mặc dù không phải cửu luyện chiến xa nhưng bát luyện chiến xa đã là rất tốt rồi, xem như đăng phong tạo cực.

Bây giờ tài hoa không đủ nếu như tiếp tục rèn luyện rất có thể không còn gì cả.

Trước mắt không làm gì hiệu quả sẽ tốt hơn.

"Thế tử điện hạ thực sự có thể thu tay lại."

Giờ khắc này cho dù là Tô Văn Cảnh cũng không nhịn được nói.

Trước mắt nhìn lại chiến xa tài hoa đã ngưng thực, đây là lần thứ tám tôi luyện. Nếu như lại làm tiếp mà tài hoa không đủ rất có thể tự hủy.

Đến lúc đó sẽ phiền toái.

"Cẩm Niên, thận trọng."

Ngay cả Vĩnh Thịnh đại đế cũng không khỏi nhắc nhở Cố cẩm Niên phải cẩn thận chú ý.

Cửu luyện chiến xa.

Đây là biểu tượng mà Thánh hiền thời cổ đều tha thiết mơ ước.

Chỉ là hiện tại tài hoa trong cơ thể Cố Cẩm Niên còn chưa đủ.

Muốn tôi luyện chín lần rất khó.

Tám lần trước đã hao tổn toàn bộ tài hoa mà càng về sau lại càng khó.

Muốn tôi luyện lần thứ chín là rất khó.

"Văn Cảnh tiên sinh, nếu như hiện tại không ngưng tụ thì về sau có thể ngưng tụ không?"

Cố Cẩm Niên không biết cửu luyện chiến xa đến cùng có ý nghĩa như thế nào nhưng trong lòng cũng có chút nghi hoặc.

Bây giờ hắn hỏi thăm Tô Văn Cảnh về sau có thể tiếp tục tôi luyện hay không.

Dù sao nói câu khó nghe thiên cổ thi từ hắn muốn bao nhiêu có bấy nhiêu tài hoa không thiếu. Nếu sau này có thể tôi luyện ra cũng không cần phải nóng vội như thế.

Từ từ sẽ đến cũng không mất mát gì.

"Không được."

"Chỉ có một lần này."

Tô Văn Cảnh không chọn lừa gạt Cố Cẩm Niên mà nói sự thật.

Giờ khắc này, Cố Cẩm Niên trầm mặc.

Tất cả mọi người đều nhìn qua hẳn trong lòng cũng có ý tưởng đại khái.

Khoảng cách cửu luyện chiến xa của Cố Cẩm Niên còn kém một bước cuối cùng, đây là đồ vật mà nhiều người tha thiết mơ ước.

Chỉ sợ biến thành người khác cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Nhưng vấn đề là nếu như thất bại vậy thì hoàn toàn không còn gì cả, chiến xa sẽ hóa thành chiến xa tài hoa bình thường không có bất kỳ biến hóa nào.

Có thể thành công vậy sẽ không giống như người thường.

Tất cả mọi người đều biết Cố Cẩm Niên đang suy nghĩ gì.

Bọn hắn rất chờ mong Cố Cẩm Niên sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào.

Bình thường mà nói kịp thời thu tay là một chuyện tốt, bát luyện chiến xa đã là rất tốt, hơn vô số người.

Cửu luyện chiến xa hoàn toàn không cần thiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận