Đại Hạ Văn Thánh

Chương 722 Triều đình đệ nhất bình xịt! Kết thúc kinh sát! Phật môn xây chùa! Cự tuyệt phê duyệt!(7)

Sau nửa canh giờ.

Chu Hoa đưa tới một sấp công văn hồ sơ.

Không sai biệt lắm hơn trăm phần.

Cố Cẩm Niên rất xem trọng.

Dù sao mình hiện tại cũng coi như là một quan viên đường đường chính chính, bày ở trước mặt không chỉ là một trang giấy, mà là một việc, mỗi một quyết định của mình, sẽ mang đến ảnh hưởng to lớn.

Lúc nhập thư viện, và án oan Trương Minh, để Cố Cẩm Niên hiểu rõ.

Một trang giấy đơn giản này đại biểu cho một loại trách nhiệm.

Mở hồ sơ ra.

Cố Cẩm Niên nghiêm túc đọc, không dám lãnh đạm chút nào.

Bất quá, công văn hồ sơ của Lễ bộ rất tạp nham, tất cả mọi chuyện lớn nhỏ đều có.

Sự tình tế tự là nhiều nhất, hôm nay không phải đi nơi này tế tự thì là đến nơi đó tế tự.

Tế thiên, tế địa, tế thần sông vân vân.

Phương diện ngoại giao không có nhiều, khả năng còn chưa tới phiên mình phụ trách.

Bất quá việc của thư viện liền không ít, đại khái là một số sự tình mở trường, còn có an bài phu tử, cùng loại với chức danh giáo sư.

Không có việc gì lớn.

Cố Cẩm Niên cũng coi như rất chân thành, một mực làm việc đến ban đêm.

Xử lý hoàn tất phần lớn công văn.

Chỉ là có số công văn không khỏi khiến cho Cố Cẩm Niên nhíu mày.

Dính đến phật môn.

Hết thảy mười ba phần, đều đến từ quận Quý Dương.

Phật môn muốn mở chùa miếu, tại địa phận của Quý Dương Cửu phủ, dựng mười ba chùa miếu.

Quận Quý Dương nằm ở khu vực phía nam của Đại Hạ, trường kỳ khô hạn, kinh tế không phát đạt, cũng không có cái gì đặc thù.

Nhưng Quận Quý Dương nhân khẩu rất nhiều, bách tính nghèo khổ cũng nhiều.

Một hơi xây mười ba chùa miếu, có chút cổ quái.

Cố Cẩm Niên tỉ mỉ quan sát công văn hồ sơ.

Bên trên công văn có chữ của Chu Hoa, bảy cái phê “qua”, sáu cái phê “cự”, lý do cự tuyệt là năm ngoái nơi đó đã xây chùa miếu, không thể xây tiếp.

Đại Hạ Vương Triều cũng không bài xích phật môn, nhưng khác với vương triều khác, phật môn bị Đại Hạ Lễ bộ quản.

Các nơi xây chùa miếu, cũng nhất định phải do Lễ bộ thông qua, nếu như Lễ bộ thông qua, liền có thể thành lập, nếu như Lễ bộ không thông qua, vậy liền không được.

Toàn bộ Đại Hạ Vương Triều, chùa miếu của phật môn kỳ thật không ít, nhưng đại đa số tập trung ở một số địa phương nghèo khó.

Cố Cẩm Niên không ghét phật môn.

Cho dù là có sự tình ở quận Giang Lăng, hắn cũng không cảm thấy rất phản cảm với phật môn.

Vẫn là câu nói kia, không nên vơ đũa cả nắm, không nên để một con sâu làm rầu nồi canh, cho dù là bất kỳ thế lực nào, đều có người tốt và người xấu.

Nhưng đứng tại góc độ của vương triều, phật môn xác thực bất lợi cho sự phát triển của vương triều.

Bởi vì.

Phật môn có thể không nộp thuế.

Đệ tử Phật môn dựa vào khách hành hương bố thí sinh hoạt, không có nguồn kinh tế, cho nên có thể làm ruộng tự lực cánh sinh, nhưng Đại Hạ Vương Triều sẽ có hạn chế nhất định với phật môn điền sản ruộng đất.

Chỉ có điều, cụ thể có thể chứng thực hay không lại là một chuyện khác.

Dù sao coi như trồng thêm vài mẫu ruộng, cũng không thể nói được cái gì.

Nghĩ một hồi.

Cố Cẩm Niên trực tiếp phê “cự” trên công văn.

Lý do cũng rất trực tiếp, không cần nhiều chùa miếu như vậy.

"Qua mấy ngày nữa, họp nội bộ Lễ bộ còn phải nhắc lại chuyện này."

Cố Cẩm Niên tự lẩm bẩm.

Nhưng ngay lúc này, nương theo một làn gió thơm thổi tới, thân ảnh mềm mại xuất hiện sau lưng hắn.

"Thế tử điện hạ, muộn như vậy còn làm việc công, cần nô gia xoa bóp vai cho ngài không?"

Thanh âm vang lên.

Không cần nghĩ, là Thanh Thiển Thánh nữ.

"Thanh Thiển cô nương."

"Cố mỗ đang bề bộn nhiều việc công vụ, mong rằng cô nương tự trọng, không nên quấy rầy."

Cố Cẩm Niên sắc mặt bình tĩnh.

Ngày bình thường làm ồn ào còn chưa tính, mình đang làm công vụ, đích thực không thích bị quấy rầy.

"Yên tâm."

"Nô gia sẽ không quấy rầy thế tử điện hạ."

"Chỉ có điều, công vụ này ngươi xử lý hay không xử lý cũng không có ý nghĩa gì."

Thanh Thiển Thánh nữ mở miệng, nhìn qua công văn trước mặt Cố Cẩm Niên.

"Ồ?"

"Thanh Thiển cô nương muốn nói gì?"

Cố Cẩm Niên nghe ra được đối phương ý tại ngôn ngoại, không khỏi tò mò.

"Thanh Khâu Sơn cách Quận Quý Dương một nghìn dặm, lúc nô gia tìm ngài, đi qua Quận Quý Dương."

"Các phủ đô trắng trợn kiến tạo chùa miếu."

"Trước khi công văn này đệ trình, đã sớm dựng xong."

"Thậm chí có một số chùa miếu, cũng sẽ không báo cáo lên trên, âm thầm kiến tạo."

Thanh Thiển Thánh nữ mở miệng.

"Còn có loại chuyện này?"

Cố Cẩm Niên hơi kinh ngạc.

Tuy nói tự mình thành lập chùa miếu, không có trừng phạt gì quá nghiêm trọng, đơn giản chỉ là san bằng chùa miếu, phân phát tăng nhân.

Nhưng thành lập nhiều chùa miếu như vậy cũng không có ý nghĩa gì mà?

Muốn tránh thuế, treo ở danh nghĩa người đọc sách cũng không kém, chùa miếu trồng thêm vài mẫu ruộng cũng không có lợi nhuận gì, coi như thật sự trồng hơn ngàn mẫu đất, quan viên phía dưới cũng sẽ lập tức xử lý.

Những quan viên này cũng không ngốc, bọn hắn đều là người đọc sách, hoàn toàn không cần cùng đám tăng nhân này hợp mưu thu lợi kiểu này.

Cho nên Cố Cẩm Niên rất hiếu kì.

"Không chỉ là Quận Quý Dương, không ít địa phương đều đang trắng trợn thành lập chùa miếu, hơn nữa phát cháo tặng gạo, cũng không biết bạc từ đâu tới."

"Liền giống với bên trong Quận Quý Dương, có nơi gọi là Thường Thu Phủ, một nửa bách tính đều niệm Phật ăn chay."

Thanh Thiển lên tiếng nói cho hắn biết bí mật này.

"Một nửa bách tính đều niệm Phật ăn chay?"

"Thanh Thiển cô nương, đây không phải việc nhỏ, nếu như là tin đồn, không thể nói lung tung."

Cố Cẩm Niên cau mày nói.

"Tận mắt nhìn thấy."

Thanh Thiển Thánh nữ nhàn nhạt mở miệng, phun ra hương khí.

"Đây là vì sao?"

"Bạc từ đâu tới?"

Lúc này đến phiên Cố Cẩm Niên triệt để tò mò.

Ngươi nói ngẫu nhiên phát cháo còn có thể tiếp nhận, nhưng khiến một nửa bách tính một phủ thành kéo đi niệm Phật ăn chay, cái này có chút khoa trương?

"Cái này nô gia cũng không rõ ràng."

"Bất quá, thế tử điện hạ công văn này ngươi cho dù là phê, bọn hắn vẫn sẽ kiến tạo như thường."

"Như ta nói, còn không bằng để người phía dưới làm, đừng đi quản loại chuyện này, chúng ta sống tốt phần mình là được."

Thanh Thiển Thánh nữ trong mắt lại cười nói.

Trong lúc nói chuyện, nàng phất phất tay, lập tức cửa phòng tự động đóng lại.

Sau một khắc, một cỗ lực lượng trói buộc Cố Cẩm Niên, trực tiếp nằm trên giường.

Thanh Thiển Thánh nữ thì cười mỉm nhìn mình.

Đối diện với cảnh này.

Cố Cẩm Niên hoàn toàn không sợ.

"Tô huynh, cứu ta."

Hắn mở miệng, thanh âm không lớn.

Nhưng một thân ảnh nhanh chóng chui ra từ dưới giường.

Đứng ở trước giường, chăm chú nhìn Thanh Thiển Thánh nữ.

Ánh mắt lãnh đạm.

"Thế tử điện hạ quả nhiên cẩn thận."

Thanh Thiển Thánh nữ cười cười, cũng không nói cái gì, trực tiếp đẩy cửa rời đi.

Nhìn Thanh Thiển Thánh nữ rời đi.

Tô Hoài Ngọc cũng không nói cái gì, một lần nữa chui về dưới giường.

"Tô huynh, ngươi trốn ở nơi này làm gì?"

Cố Cẩm Niên cũng không nghĩ tới, Tô Hoài Ngọc thế mà lại trốn ở dưới giường, hắn vừa rồi hô một tiếng, chỉ là nếm thử mà thôi.

"Không có."

"Ta đã đả thông dưới mặt đất, dưới giường thế tử thông hướng túc phòng của Tô mỗ."

"Thế tử điện hạ, có việc ngươi mở miệng là được."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng.

Trong lúc nhất thời khiến Cố Cẩm Niên trầm mặc.

Hôm sau.

Chu Hoa lại một lần nữa đi đến Đại Hạ thư viện.

Đã thiết yến tốt, bách quan đều đang đợi, hắn tới thông báo.

Đạt được thông tri của Chu Hoa.

Cố Cẩm Niên cũng không dài dòng, trực tiếp theo Chu Hoa đến dự tiệc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận