Đại Hạ Văn Thánh

1237 Mười hai Đại Nho vạch tội Tần Vương, bằng chứng như núi. Vĩnh Thịnh Đại Đế giận dữ(5)

Đồng thời cũng coi như trói chặt Tần Vương. Dù sao nhận ân tình lớn như thế, Tần Vương không thể thấy chết không cứu.



Phương pháp này cũng thật là tốt.



Hoàn toàn giải quyết được nỗi lo về sau.



Dù sao triều đình tra cũng không tra ra bọn họ, quyết định bởi một việc, cũng chính là có không có người đến tra.



Biết là người của Tần Vương, ai còn dám tra.



"Vậy vì sao không đi tìm Thái tử?"



Có người hiếu kì hỏi thăm Trường Vân Thiên. Dù sao công tích to lớn như thế, vì lý do gì không để Thái tử Đại Hạ.



"Chư vị vẫn chưa nghĩ rõ ràng rồi."



"Thái tử hiện tại, có thể nói là như mặt trời ban trưa. Chuyện ở quận Lũng Tây Thái tử xử lý thỏa đáng, rất được bệ hạ thánh ân sủng ái."



"Còn nữa, vương triều Đại Hạ, có bao nhiêu quan viên muốn phụ thuộc Thái tử? Chư vị mặc dù gia tài bạc triệu, nhưng có thể thế nào?"



"Thái tử để ý sao?"



"Mà Tần Vương không giống. Ông ta đang muốn tranh đoạt địa vị Thái tử. Đây cũng là chuyện mà người trong thiên hạ đều thấy. Ông ta vẫn chậm chạp không thành phiên vương, mang ý nghĩa Tần Vương có tính toán như vậy."



"Đối với Thái tử mà nói, chư vị là dệt hoa trên gấm, nhưng nếu như bất chấp nguy hiểm, Thái tử không nhất định sẽ đồng ý, thậm chí còn có thể trực tiếp bán đứng chư vị."



"Nhưng đối với Tần Vương mà nói, chư vị chính là đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi. Có nguồn thế lực như vậy ủng hộ ông ta, ngược lại chuyện này, Tần Vương cũng sẽ dốc hết toàn lực áp xuống."



"Chủ yếu hơn chính là, Tần Vương thế nhưng là có quan hệ vô cùng tốt với Cố Cẩm Niên. Toàn bộ sự kiện, người mà chư vị nên lo lắng nhất, hẳn là Cố Cẩm Niên. Tính tách của hắn, tin tưởng các vị hẳn là đã rõ."



Trường Vân Thiên nói ra hạch tâm.



Khiến cho đám người bừng tỉnh đại ngộ.



Nhất là câu nói sau cùng, Tần Vương thế nhưng là có quan hệ vô cùng tốt với Cố Cẩm Niên. Nói cách khác, nếu muốn làm lớn chuyện, Tần Vương vẫn có lá bài tẩy, để Cố Cẩm Niên ra mặt, cùng lắm chính là phạt tiền, chống đến chết cũng chính là sung công thôi.



Mặt mũi của Cố Cẩm Niên, hoàng đế Đại Hạ không thể không cho.



"Kế này diệu vậy."



"Quả nhiên là diệu."



"Hiểu rồi, hiểu rồi, hoàn toàn hiểu rõ rồi."



"Toàn lực ủng hộ Tần Vương, đem tất cả vật tư đều giao cho Tần Vương. Cứ như vậy, chúng ta lập tức đi thu thập sạch sẽ. Lui một bước mà nói, bị phát hiện đã có Tần Vương. Lui thêm bước nữa mà nói, triều đình có thật nghiêm tra, Tần Vương tìm Cố Cẩm Niên một chuyến. Tất cả mọi chuyện đã có thể tuỳ tiện giải quyết rồi."



"Cao, thật sự là cao minh."



"Ha ha ha ha, Trường tiên sinh thật là đại tài."



Đám người lần lượt lên tiếng, từng người cao hứng bừng bừng.



"Tiên sinh đại tài."



Ngô Chương Nghĩa lên tiếng, cũng cảm tạ Trường Vân Thiên vì mọi người giải hoặc.



Nhưng mà, nhưng vào lúc này, có một tiếng nói bỗng nhiên vang lên.



"Trường tiên sinh, còn có một cái chuyện muốn hỏi ngài. Chính là trước đó vài ngày, triều đình phái đến mấy quan viên, phổ biến chính sách mới, bày đinh nhập mẫu. Chuyện này nên làm thế nào cho phải?"



Đột nhiên, theo tiếng nói này vang lên, đám người thi nhau gật đầu.



Nói thật, mục đích bọn họ ngay từ đầu coi là tụ tập ở chỗ này chính là vì thương nghị chuyện này.



Sớm tại trước khi Đại Hạ xảy ra Thiên tai triều đình đã phái người tới phổ biến chính sách mới. Nhưng mà bởi vì một vài nguyên nhân v…v…, vẫn luôn kéo dài đến bây giờ, cụ thể vẫn chưa thi hành.



Nhưng thái độ của triều đình rất kiên định, cho nên bọn họ mỗi ngày buồn rầu.



Bày đinh nhập mẫu nếu thi hành thành công, đối bọn họ mà nói, chính là trùng kích cực lớn.



"Đồng ý."



Trường Vân Thiên lên tiếng, trực tiếp trả lời.



"Chính sách mới của triều đình không thể không đồng ý. Nhất là trong lúc mấu chốt này."



"Chỉ là vẫn làm như vừa rồi, phần công tích này cũng nhìn xem cho."



"Chư vị, hôm nay đến đây, vì mọi người giải nghi hoặc, Trường Vân Thiên ta cũng là có mục đích. Triều đình mở rộng chính sách mới, chuyện này ta đã sớm biết, nếu chính sách mới mở rộng xuống, tất nhiên mang đến lợi ích cực kỳ lớn cho vương triều Đại Hạ."



"Cũng coi như một bút chiến tích. Chiến tích như thế, Trường Vân Thiên ta muốn cầm tới. Có người sẽ đề cử Trường Vân Thiên ta nhập quan. Cho nên chuyện này, nếu như Trường Vân Thiên ta đạt được, thứ nhất cũng coi là vững chắc địa vị của mình. Thứ hai là thuận tiện cùng Ngô huynh câu thông, cũng miễn cho về sau tái xuất chuyện gì, chư vị hậu tri hậu giác."



Trường Vân Thiên lên tiếng.



Triều đình ra chính sách mới, không thể có đạo lý không đồng ý. Cho dù là không có những chuyện này, chính sách mới mở rộng xuống, nơi nào nếu như dám không phối hợp, cũng là đường chết.



Nhưng đầy trời công lao như vậy cho ai cũng cần chú trọng.



Trường Vân Thiên hiện tại chính là muốn thu hoạch được những chiến tích này. Nếu đạt được những chiến tích này thì hắn ta có thể đặt vững nền móng ở bên trong triều đình.



Nghe nói như thế, đám người có chút trầm mặc.



Suy nghĩ của Trường Vân Thiên bọn họ tán đồng. Trong thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí. Trường Vân Thiên nguyện ý hiến kế, nhất định là có mưu đồ. Nhưng làm theo chính sách mới của triều đình, thật sự khiến bọn họ khó chịu.



Cho nên bọn họ có chút trầm mặc, không quá nguyện ý.



Nhìn thấy đám người như vậy, mặt Trường Vân Thiên không đổi sắc nhưng nội tâm lại tràn đầy chán ghét.



Thương nhân chính là như vậy, một lát trước còn muốn chết muốn sống, sợ đao chặt xuống. Hiện tại giải quyết phiền phức rồi liền nhìn chằm chằm vào chút lợi ích không muốn buông tay.



Nói khó nghe chút thì chính sách mới là chuyện bọn họ có thể ngăn trở sao?



Đám người này quả nhiên là lòng tham không đáy.



Là nên giết.



Mà còn phải giết mạnh mẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận