Đại Hạ Văn Thánh

1666 Luận pháp ở Tây Mạc, “Chư hành vô thường, chư pháp vô ngã, Niết Bàn tịch tĩnh”(4)

Nói tới mức này, hai bên đều giống như súng đã lên nòng, mỗi lời nói ra đều sặc mùi thuốc súng, đụng vào là nổ.

Thấy vậy, một giọng nói chầm chậm vang lên.

"Các vị, đừng vì chuyện này mà xảy ra xung đột, nội chiến.”

"Thật ra những việc mà Thần nữ làm cũng là hợp tình hợp lý, Thần nữ cũng ngầm chôn xuống một nước cờ, chỉ sợ là các vị không nhìn ra mà thôi.”

Giọng nói này vừa vang lên, mọi Thần tộc đều sững sờ, cho dù là Thần nữ cũng cảm thấy nghi hoặc, nàng chôn nước cờ gì, chôn khi nào, làm gì có đâu???

"Xin lắng nghe chỉ giáo.”

Trưởng lão Thần tộc hiếu kì.

"Sâm La Địa Ngục sắp hiển thế, các Cổ tộc khác cũng không dám xuất thế chắc cũng vì nguyên nhân này.

"Bây giờ, Cố Cẩm Niên có được vận khí của thiên địa, nói cách khác, hắn là người duy nhất có khả năng trấn áp Sâm La Địa Ngục, nếu hắn có thể trấn áp Sâm La Địa Ngục, vậy những di tích và tạo hóa không tưởng sẽ theo đó mà hiển thế.”

"Đến lúc đó, Thần nữ đại diện Thần tộc, bước ra nói chuyện với Cố Cẩm Niên, đòi hỏi mấy thứ tốt, thậm chí có thể trao đổi ích lợi, vậy chẳng phải chúng ta sẽ có cơ hội lấy được những cơ duyên đó mà không cần tranh cướp.”

Lời này vừa nói ra, chọc thẳng vào lợi ích cốt lõi của vấn đề.

Đứng bên trong núi Thần, Thần nữ không khỏi nhíu mày, nàng cảm thấy thủ đoạn này vô cùng bỉ ổi, mặt dày lại còn vô liêm sỉ nữa.

"Nhưng nếu Cố Cẩm Niên không thể thì sao?”

Giọng nói đó lại lần nữa vang lên, giống như giải thích nghi hoặc trong lòng mọi người.

"Vậy thì hắn chắc chắn phải chết, nếu một người định sẵn phải chết, hà cớ gì chúng ta phải tức giận vì hắn chứ?”

Câu trả lời này, đúng là thiên y vô phùng.

(áo trời không kẽ hở: ý ở đây là lời người này nói quá chính xác, không chệch đi đâu được, không thể phản bác)

Đám người trầm mặc.

Ngay sau đó, giọng nói lại vang lên lần nữa.

"Ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng Cố Cẩm Niên có thể trấn áp Sâm La Địa Ngục? Đó là mười tám tầng địa ngục trong thời đại Thần Thoại, cho dù là ta Thần tộc xuất thế, cũng chưa chắc có thể trấn áp nó mà.”

"Cố Cẩm Niên được thiên địa công nhận, hắn người nắm giữ vận khí của thời đại này, có lẽ sẽ nhận được sự ủng hộ và trợ giúp của thiên địa, khả năng thành công trấn áp Sâm La Địa Ngục là rất lớn.”

"Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán của ta.”

"Hơn nữa, đối với chúng ta mà nói, hắn thành công chúng ta có lợi, hắn thất bại chúng ta cũng có lợi, cần gì phải ra tay bây giờ?”

Câu trả lời này khiến Trưởng lão Thần tộc không thể ý kiến thêm gì nữa.

Một lúc lâu sau, lại có nghi vấn vang lên.

"Lỡ như, hắn không chịu giao nộp hoặc trao đổi những tạo hóa trong Sâm La Địa Ngục với chúng ta thì sao?”

 "Vậy thì càng hay. Thứ nhất, Cố Cẩm Niên nhất định không biết được bảo vật trong Sâm La Địa Ngục có ý nghĩa như thế nào. Thứ hai, cho dù hắn biết bảo vật là thứ tốt thì cũng chẳng sao, Thần tộc sẽ cho hắn cơ hội liên minh. Cố Cẩm Niên là Thánh nhân đương thời, hắn chắc chắn cũng không muốn đắc tội với năm Cổ tộc sau khi xuất thế, Thần tộc sẽ liên minh và trợ giúp Nhân tộc đương thời để chống lại bốn tộc khắc, hắn sẽ biết cân nhắc nặng nhẹ.”

"Nếu những thứ này đều không được, vậy thì đương nhiên, lúc Sâm La Địa Ngục ổn định, Thần tộc xuất thế, cũng là lúc Cố Cẩm Niên nên nói lời tạm biệt với thế giới này.”

Những câu trả lời này đầy cao ngạo nhưng cũng không hẳn là không có lý.

Cuối cùng Trưởng lão Thần tộc cũng không chỉ trích Thần nữ nữa.

"Đã như vậy thì cứ theo kế hoạch mà làm thôi.”

"Nhưng nếu Cố Cẩm Niên thật sự không biết tốt xấu, sau khi Thần tử xuất thế, tất cả mọi chuyện sẽ do Thần tử định đoạt.”

Lão ta không nói dông dài, chỉ buông một câu đe dọa hung dữ, sau đó im lặng.

Những giọng nói hoàn toàn biến mất.

Chỉ còn lại Thần nữ đứng một mình trên vách núi, chăm chú nhìn về phía Tây Mạc.

"Ta không muốn đối địch với Cố Cẩm Niên.”

Thần nữ chầm chậm mở miệng nói ra suy nghĩ của mình.

"Thần nữ, có đôi khi xung đột không có nghĩa là đối địch, chỉ là vấn đề lập trường khác nhau, huy hoàng cuối cùng sắp bắt đầu rồi, có rất nhiều chuyện không thể phân biệt đúng sai, cũng không phân biệt là nên hay không nên, chỉ là những việc đó, có thể làm hay không.”

"Vì lợi ích của Thần tộc, khẩn xin Thần nữ buông bỏ những thứ tình cảm khác.”

Một ông lão xuất hiện sau lưng nàng ta, chầm chậm mở miệng nói.

"Ta không có bất kì tình cảm gì khác với hắn cả, chỉ là ta cảm thấy hắn khác với chúng ta, chỉ cần hắn còn tồn tại, mục đích của chúng ta sẽ không thực hiện được.”

Thần nữ biết ông ta hiểu lầm, chỉ đơn giản giải thích, cũng không muốn nói nhiều.

"Đường đã chọn, Thần tộc không thể rút lui, cũng không cho phép rút lui, cho dù con đường này là sai, Thần tộc cũng không thể thay đổi nữa rồi, thời đại này không dung chúng ta.”

"Không phá hủy cái cũ thì không hình thành cái mới.”

Ông ta bình tĩnh, tựa như đang trần thuật một câu chuyện xa xăm nào đó.

Nghe thấy câu trả lời này, Thần nữ cũng không nói thêm gì nữa.

Cùng lúc đó.

Bên trong Thiên Uyên.

Một số ý thức cũng đang trao đổi.

"Đợi đến khi Sâm La Địa Ngục hiển thế, không tiếc bất cứ giá nào, tiến vào Ma Thành, dùng máu Cố Cẩm Niên, rửa sạch nỗi ô nhục của chúng ta.”

"Tru sát Cố Cẩm Niên.”

"Đồ sát toàn bộ sinh linh ở đại lục Đông Hoang.”

"Nữ tử nuôi nhốt, nam tử đồ sát, coi như lương thực của Ma tộc chúng ta.”

Tiếng gầm phẫn nộ vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận