Đại Hạ Văn Thánh

1679 Chân thân của Đại Phật Như Lai! Quang minh vạn giới! Địa Ngục chưa không! Thề không thành Phật!

Âm thanh đó vang dội.

Vang vọng khắp thiên địa.

Đoạn thanh âm này.

Nối liền xưa nay.

Con bài cuối cùng của Cổ Cẩm Niên chính là kinh văn đệ nhất của nhà Phật.

Tâm Kinh.

Nếu dùng tên đầu đủ để hình dung thì chính là <Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh>, đây là kinh văn đệ nhất của nhà Phật, cũng là yếu lĩnh đại thừa của giáo lý Phật giáo.

Lần này Cổ Cấm Niên muốn giành lấy kinh Phật vô thượng, tiện thể lĩnh hội một chút giáo lý Phật giáo, mang tâm kinh truyền bá, truyền đến đại thế, hướng chúng sinh đến cực lạc.

Chỉ vì cảnh tượng cấp bách gấp gáp, Cố Cẩm Niên chẳng còn thời gian do dự, hắn quyết định ngay tại thời khắc quan trọng này, xuất quân bài cuối cùng.

Nếu thành công, tất cả êm xuôi.

Nếu không thành, Cố Cẩm Niên cũng không còn cách nào khác.

Dường như hiểu rõ tâm lí của Cố Cẩm Niên, Ấn ký Phật môn lúc này lộ ra một nguồn sức mạnh khổng lồ bộc phát, từng đợt sóng từ Nam Man cảnh khuếch trương ra bên ngoài, lạ thường và kinh hãi vô cùng.

Trời đất dường như có cảm xúc, buông xuống hàng tỉ tỉ huyền hoàng khí giữa Cổ Cẩm Niên và Thần tháp chín tầng.

"Quán tự tại Bồ Tát, Hành Thâm Bát Nhã Ba La Mật Đa, soi thấy ngũ uẩn giai không, độ tất cả khổ ách."

"Xá lợi tử, sắc tức thị không, không tức thị sắc, thụ tưởng hành thức, không sanh không diệt, không dơ không sạch, không tăng không giảm."

"Thị cố không trung vô sắc, vô thụ tưởng hành thức, vô nhãn, nhĩ, tỷ, thiệt, thân, ý; vô sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp; vô nhãn giới, nãi chí vô ý thức giới; vô vô minh diệc vô vô minh tận; nãi chí vô lão tử, diệc vô lão tử tận; vô khổ, tập, diệt, đạo; vô trí diệc vô đắc..”

 Âm thanh vang vọng hùng hồn đó.

Chính là âm thanh của thiên địa.

Hơn nữa, tiếng động đó từ bên trong thân thể của Cố Cẩm Niên phát ra, kinh động đến mọi thứ.

Toàn bộ Tây Mạc trong lúc này, một tòa cổ tháp phút chốc hóa thành một trụ hào quang sáng chói, chiếu rọi Phật quang vô tận, soi cả Cố Cẩm Niên.

Thân ảnh cổ Phật hiện ra, trên bầu trời cao vút, từng thân ảnh đều là cổ Phật.

Lúc bấy giờ, tất cả chúng sinh đều kinh ngạc, họ không dám tin vào mắt mình.

Đây chính là phản ứng lớn nhất của Tây Mạc.

Vô số hòa thượng ở Tây Mạc, ngơ ngác chứng kiến mọi thứ, họ không tin Cố Cẩm Niên có thể đạt được chân pháp của Phật Môn.

"A Di Đà Phật, đấy chính là chân pháp của Phật Môn sao."

"Bần tăng lúc sinh thời có thể chứng kiến việc này, dù có chết cũng không hối tiếc."

Có vị cao tăng quỳ trên mặt đất, trên người mặc một chiếc áo cà sa cũ nát, lúc Nam Man xảy ra điều kỳ lạ, ông ấy là người đầu tiên đến để cứu vớt sự sống bá tánh chúng sanh.

Ngay lúc này, khi Cố Cẩm Niên niệm đọc kinh văn chân lý Phật Môn, ông ấy vừa vui mừng cảm kích cuối cùng cũng cứu vớt được chúng sinh, vừa cảm thấy sự sung sướng của một để tử hiểu ra lý lẽ của nhà Phật.

Tăng nhân thật sự sẽ không bao giờ bác bỏ bất cứ sự thông hiểu nào, chỉ cần hữu dụng, chỉ cần đó là chân lí Phật pháp, họ sẽ khiêm tốn tiếp nhận, đả thông và học hỏi.

Ở Tây Mạc, đúng là có những cao tăng lạc mất chính mình, nhưng vẫn còn có những vị hòa thượng giữ được nội tâm, thông hiểu Phật pháp.

Vô số các hòa thượng thành kính quỳ xuống, điên cuồng gào khóc trên mặt đất.

Kích động đến hóa rồ.

Chùa Đại Bảo Lưu Ly vẫn còn trên không trung.

Phật Đà Nghiễm Nguyên cùng Thượng Hành Chân Phật hoàn toàn sững sờ.

Mặc cho họ có thiên tính vạn toán cũng không nghĩ đến, Cố Cẩm Niên vậy mà lại niệm được kinh văn vô thượng của Phật Môn.

"Điều này là không thể."

"Kinh văn này chỉ có Phật tử mới có thể hiểu, ngươi làm thể nào mà hiểu hết được?"

Giọng nói của Thượng Hành Chân Phật vang lên.

Ông ta không thể tin được.

Đến nước này,

Cố Cẩm Niên lại một lần nữa lật ngược thế cờ, rốt cuộc hắn là ai, tại sao lại am hiểu nhiều về Phật môn như thế.

Phật Đà Nghiễm Nguyên không nói gì, cũng chỉ ngây người dường như cam chịu.

Trong thế giới bé nhỏ, bản thể của họ cũng như thế, còn Thượng Thanh chân nhân, Âm Dương Chưởng môn, phủ chủ phủ Đại đạo, Trường Vân Thiên,... hoàn toàn không nói nên lời.

Dựa vào tính toán của bọn họ, thì sau khi Sâm La Địa Ngục xuất thế, họ sẽ gia trì Phật môn, từ đó đoạt lấy cơ hội.

Thế nhưng lại không nghĩ rằng nó lại nguy hiểm thế này, Cố Cẩm Niên lại lần nữa trở mình, trong tình thế tuyệt vọng như vậy, mà Cố Cẩm Niên vẫn có thể lay chuyển được, khiến họ nghi ngờ nhân sinh.

Đến nỗi, họ còn cho rằng Cố Cẩm Niên chính là Thiên mệnh chi tử, nếu không phải thế, thì tại sao có thể xoay chuyển nhiều lần như vậy, nhiều đến nỗi có thể kể thành chuyện hoang đường và kỳ tích?

Trong thế giới nhỏ bé yên bình, cực kì yên bình.

Thế nhưng sự yên bình thực sự không có họ trong đó, mà là Đông Hải Long Vương.

Bởi lẽ vừa rồi, Đông Hải Long Vương đã muốn xác nhận, đại thế sẽ suy yếu, con người sẽ bị vùi lấp, không ai có thể tiếp tục tồn tại.

Xem ra trận đại nạn này không phải một người, cũng không phải vài người là có thể giải quyết được, cho dù nhờ đến mười vị thánh nhân cũng không thể ngăn chặn Sâm La Địa Ngục xuất thế.

Nhưng thực tại lại tát mạnh vào mặt ông ta.

Cố Cẩm Niên ngăn lại.

Không chỉ ngăn lại, mà hắn còn sáng lập ra kinh văn đạo lý Phật Môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận