Đại Hạ Văn Thánh

1609 Tiêu diệt Ma tộc, làm kẻ địch của toàn thế gian; Thái Hạo Tiên cảnh, Thần dược xuất thế. (6)

"Trong Nhân tộc có hậu nhân thế này, rất tốt, đáng tiếc là, thật sự không hiểu biết người đời trước rồi, nếu Nhân tộc xuất thế, không cần các tộc ra tay, cứ để Nhân tộc ta tự giải quyết."

Rất nhanh, giọng của Thượng cổ Nhân tộc vang lên, lời nói càng chói tai và khó nghe hơn trước đó.

Mọi người nhíu mày cũng tràn đầy không cam lòng và phẫn nộ.

Hải tộc, Yêu tộc, bọn họ nói như vậy cũng hợp tình hợp lý, bởi vì mọi người không cùng một chủng tộc, trời sinh đã có lòng thù địch lẫn nhau, nhục mạ nhau cũng không sao, tập mãi thành thói quen rồi.

Nhưng Thượng cổ Nhân tộc hành động như vậy thật sự làm cho mọi người ghê tởm. Mặc dù mọi người không phải người cùng một thời đại, nhưng chung quy vẫn là một mạch tương thừa.

Không giúp người một nhà còn chưa tính, họ còn muốn trào phúng người một nhà, thậm chí còn dùng cách như thế để lấy lòng những chủng tộc khác.

Chuyện này làm cho mọi người thật buồn nôn.

"Không cần Nhân tộc ngươi ra tay, Ma tộc ta tất nhiên sẽ ra tay, Cố Cẩm Niên, ngươi giết Đại tướng Ma tộc ta, đợi Ma tộc ta khôi phục, trước tiên sẽ giết sạch trăm thành, huyết tế linh hồn Đại tướng Ma tộc ta."

"Đến lúc đó dùng máu của Thánh Nhân ngươi, tế tướng sĩ Ma tộc ta!"

Giọng nói lạnh lẽo vang lên, đây là tới từ Ma tộc.

Bầu không khí của đại thế rất ngột ngạt, cùng lúc đó, trong năm đại tộc Thượng cổ đã có bốn tộc tiến hành bày tỏ thái độ, nhằm vào Cố Cẩm Niên.

Rất hiển nhiên, trong suy nghĩ bọn họ, người đời sau chính là kẻ địch chung của họ, bọn họ đều tán thành đối phương, cảm thấy đều sinh linh cùng một thời đại, mặc dù chủng tộc không giống nhau, nhưng ít ra cùng đến từ một thời đại.

Cho dù là kẻ địch, nhưng ít ra là người ngang hàng nhau.

Mà đối với người của thời đại này, trong ánh mắt bọn họ không có nửa điểm thương hại, giọng điệu dường như xem tất cả sinh linh ở thời đại này như sâu như kiến, không chỉ là Nhân tộc, cho dù Yêu tộc, bọn họ cũng chướng mắt.

Mâu thuẫn đến từ hai bên không cùng thời đại.

"Một đám phế vật."

Nhưng mà, đúng lúc này, lại có một giọng nói vang lên, không ai biết nó đến từ nơi nào, cũng không nghe ra giọng nói này là của ai.

Nhưng bốn chữ đó đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Người bí ẩn này quá trực tiếp.

Cũng rất bá đạo, thẳng thừng nhục mạ bốn đại tộc Thượng cổ đều là phế vật.

"Kẻ nào?"

"Nhanh mồm nhanh miệng, muốn chết phải không?"

"Sinh linh hậu thế đều chỉ biết mạnh miệng vậy sao?"

"Kẻ nào đang ồn ào?"

Trong chốc lát, Hải tộc, Yêu tộc, Ma tộc và Nhân tộc thời Thượng cổ xôn xao lên tiếng, bốn chữ này cực kỳ chói tai, trong thiên hạ chưa từng có người nào dám nhục mạ bọn họ như vậy.

"Sao?"

"Không phục hả?"

Giọng nói lại vang lên lần nữa.

Trong ngữ khí mang theo sự khinh thường, là loại khinh thường phát ra từ tận sâu trong linh hồn.

"Là Thần tộc đúng không?"

"Giấu đầu giấu đuôi có nghĩa gì?"

"Đại thế giáng lâm, ta nhất định sẽ huyết tẩy Thần tộc các ngươi."

"Thời Thượng cổ chúng ta vẫn chưa kết thúc đâu, thời đại này, có thể phân cao thấp tiếp rồi."

Có đại tộc suy đoán người nói chuyện có phải Thần tộc hay không, bởi vì trong năm đại tộc cũng chỉ có Thần tộc chưa ra mặt nói chuyện, bây giờ âm thanh này rất kỳ lạ, cũng không phải là đến từ người đời sau, rất hiển nhiên chính là một chủng tộc Thượng cổ nào đó.

Dám cùng bọn họ kêu gào thế này, tuyệt đối cũng không phải hạng người bình thường.

Do đó phỏng đoán là Thần tộc.

"Kẻ này không phải Thần tộc."

"Thần tộc ta không sợ ai cả, nhưng cũng chẳng muốn bị vu oan đâu."

Lúc này, một giọng nói lớn vang lên, đến từ nơi nào không ai biết được, nhưng đây là tiếng của Thần tộc, rất rõ ràng Thần tộc cũng chẳng phải kẻ ngốc, bọn họ không thể để bị người ta biến thành vũ khí mà sử dụng được, do đó chủ động làm sáng tỏ.

Đương nhiên bọn họ cũng không sợ bốn đại tộc còn lại, cũng không phải bởi vì sợ bốn tộc tìm bọn họ gây sự nên mới đứng ra giải thích.

Nghe được gọng của Thần tộc, rất nhiều thế lực lập tức nhíu mày, bọn họ đều cho rằng kẻ đó là Thần tộc, nhưng không ngờ Thần tộc đã chủ động ra mặt làm sáng tỏ, chuyện này rất kỳ quái.

Người này rốt cuộc là ai.

"Một đám phế vật."

Thế nhưng, giọng nói lại vang lên lần nữa, vẫn mang đầy khinh thường như trước, không thừa nhận thân phận của mình, khiến người ta có một cảm giác rất rất xem thường dáng vẻ của họ, không phải cãi lộn, cũng không phải chửi rủa, chỉ là xuất phát từ nội tâm, xem thường đám tồn tại này.

Điều đó thật làm cho mọi người kinh ngạc, cũng làm mọi người nghi hoặc, rốt cuộc là ai mà lại dám nói như vậy.

"Có bản lĩnh thì nói ra danh hào."

"Ta trái lại muốn xem thử, ai là phế vật."

"Giấu đầu giấu đuôi, rốt cuộc không lên được mặt bàn."

Từng giọng nói vang lên, bọn họ bên ngoài biểu hiện phong đạm vân khinh, nhưng trong lòng không thể nào không thấy giận.

Bọn họ là ai?

Là các tộc Thượng cổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận