Đại Hạ Văn Thánh

1204 Dịch Kinh! Quán triệt thiên địa! Vang dội cổ kim! Người người như long!(8)

Cuốn kinh văn Thánh nhân một chút tác dụng cũng không có, nói thật, Cố Cẩm Niên là bản hoàn chỉnh, hơn nữa còn khiến người người như long.

Kinh văn của người này lại có ích gì?

Lấy ra chẳng qua chỉ là dệt hoa trên gấm, hơn nữa có một điểm quan trọng nhất, nếu quyển kinh văn này được dùng đến, tất nhiên sẽ được chia thiên địa chúc phúc sau đó.

Không nói đùa đâu, vương triều Đại Hạ trải qua năm Thiên tai lớn, đặc biệt là Thiên tai cuối cùng này.

Kinh khủng đến mức nào?

Nói là vong quốc cũng hợp tình hợp lý.

Trả giá càng lớn, có được cũng sẽ càng nhiều.

Tô Văn Cảnh thân là Bán Thánh, thật ra cũng đang chờ mong, đợi lát nữa chúc phúc mà thiên địa sẽ cho là cái gì.

Ông không thể tưởng tượng ra.

Nhưng đột nhiên, nơi này xuất hiện một người thần bí, còn có thể lấy ra kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh, mặc kệ hắn ta ôm mục đích gì, bây giờ đã không cần bản kinh văn này, tuyệt đối không thể để cho bất kỳ kẻ nào chia bớt chỗ tốt thuộc về Cố Cẩm Niên.

Cố Cẩm Niên đã trả giá quá nhiều.

Bây giờ ngươi muốn đến kiếm một chén canh sao, si tâm vọng tưởng.

Mà trên bầu trời thư viện, nhìn thấy kinh văn bị Tô Văn Cảnh cướp đi, Trường Vân Thiên bên ngoài không có nửa điểm không vui, mà chỉ hướng về phía Tô Văn Cảnh bái một bái.

"Đã là ý muốn của tiên sinh, học sinh đương nhiên không có gì không nguyện ý."

"Chỉ cần có thể giải cứu chúng sinh Đại Hạ, đối với học sinh mà nói, đã đủ rồi."

Người sau thản nhiên nói, quả thật cho người ta cảm giác rất nghĩa sĩ.

Trường Vân Thiên quay người rời đi.

Không hề chần chừ hay lưu luyến, giống như chỉ tới đưa Kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh vậy.

Nhưng trên thực tế, hắn ta rất nghẹn khuất.

Cực kỳ nghẹn khuất.

Cuốn kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh giá trị bao nhiêu, trong lòng của hắn biết rõ, lúc đầu hắn ta có thể dùng một quyển kinh văn này, mưu đồ được cho mình rất rất nhiều chỗ tốt.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Một chút chỗ tốt cũng không mò được, đã tặng không cho vương triều Đại Hạ rồi.

Hơn nữa vì kế hoạch sau này, hắn ta chỉ có thể âm thầm nuốt giận, chỉ có thể cúi đầu chấp nhận.

Nghẹn khuất.

Nghẹn khuất.

Là nghẹn khuất khó mà diễn tả bằng lời.

Bên trong Thư viện, hai người Lý Nhược Du và Lục Thành Ngôn bên ngoài tỏ vẻ vẫn ổn, nhưng trong lòng cũng đang cực kỳ xót, Trường Vân Thiên là sư huynh của bọn họ, hai người bọn họ thật ra là tới làm nền, làm nền cho sư huynh của mình.

Bọn họ cũng động tay động chân lên hai cuốn kinh Thánh nhân văn, sẽ không có tác dụng quá lớn, chỉ mang đến hi vọng cho dân chúng Đại Hạ, sau đó phá hủy.

Rồi đợi sư huynh của họ tới cứu vãn chúng sinh thiên hạ, đó chính là kế hoạch của bọn họ.

Thật không ngờ.

Toàn bộ kế hoạch đều bị Cố Cẩm Niên làm hỏng.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Âm thanh sấm rền vang lên.

Theo tiếng vang này, nhóm người Tô Văn Cảnh không khỏi vội vàng nhìn về lên bầu trời.

Chỉ thấy trên bầu trời.

Hạo nhiên chính khí đã tụ thành Kim Long Ngũ Trảo, lúc này đã hoàn toàn khống chế được viên đá kim loại thiên ngoại.

Đúng.

Là khống chế được.

Kim Long cắn chặt viên kim loại khổng lồ bị, sau đó bay xuống phía dưới.

Viên kim loại thiên ngoại này nhô ra ở trước miệng Chân Long, trông vô cùng kinh khủng, bề ngang vẫn hơn ngàn trượng, độ cao hơn bảy trăm trượng, trông cực kỳ dọa người.

Giống như một ngọn núi lớn vậy.

"Phá!"

Trên không trung thư viện, Cố Cẩm Niên chậm rãi hô lên.

Ngay sau đó, Kim Long gầm vang, tầng tầng lớp lớp thần lực đánh vào viên đá kim loại thiên ngoại này.

Sau đó viên đá kim loại bị nổ tung thành những mảnh vụn.

Nhưng một mảnh nhỏ nhất cũng đã cao một thước, to nhất đến mười mấy thước.

Viên đá kim loại bị đánh vỡ.

Cố Cẩm Niên điều khiển Kim Long, chất đống những viên kim loại này ở mảnh đất hoang phía tây nam của kinh đô Đại Hạ.

Lập tức, một ngọn núi kim loại thiên ngoại xuất hiện.

Mọi người có chút mê mang, không biết vì sao không trực tiếp phá nát ở giữa không trung.

Nhưng rất nhanh, các đại vương triều hô lên thất thanh.

"Đây là muốn thu thập kim loại, chế tạo binh khí sao?"

Đế vương Đại Kim lập tức hiểu ra tại sao Cố Cẩm Niên lại làm như vậy.

Loại kim loại thiên ngoại này kiên cố không gì phá nổi, vô cùng kinh khủng, trước đó kinh văn Thánh nhân cũng không đánh nát được.

Nếu như dùng loại đá kim loại này chế tạo vũ khí, sẽ kinh khủng đến mức nào?

Ông ta có thể tưởng tượng ra, sau này tướng sĩ của vương triều Đại Hạ tay cầm thần binh lợi khí sức mạnh vô địch này, sẽ đáng sợ đến mức nào.

Nguy to rồi, đây là đang chôn giấu một nguy cơ cực lớn đấy.

Chỉ riêng một viên kim loại thiên ngoại này, có thể rèn luyện ra ngàn vạn chiến giáp, chiến đao, hộ giáp chiến mã, thiết kỵ của vương triều Đại Hạ sau này, rất có khả năng. Vô địch tất cả.

Đương nhiên, đây chỉ là khả năng, dù sao loại kim loại này, cũng không phải có thể tùy tiện luyện hóa, ngọn lửa bình thường không thể dung luyện nó, cần có Tiên gia ra tay.

Bằng không mà nói, tác dụng không lớn, không thể sản xuất hàng loạt.

Nhưng loại vật tư này, chắc chắn là có càng nhiều sẽ càng tốt rồi, cho dù không thể sản xuất số lượng lớn, nhưng từ từ chế tạo cũng là một chuyện tốt.

Nhưng vào lúc này.

Trên bầu trời Thư viện, giọng nói Cố Cẩm Niên lại vang lên lần nữa.

"Tật!"

Tiếng quát vang lên.

Ngay sau đó, Kim Long lại bay về hướng bầu trời, mọi người đưa mắt nhìn theo.

Chỉ thấy Kim Long do hạo nhiên chính khí ngưng tụ thành, thế mà đang điên cuồng va đập vào đá thiên ngoại.

Thậm chí qua lại như con thoi, đi tới xung quanh đá thiên ngoại khác, cưỡng chế phá vỡ một số viên đá.

Ngậm viên đá kim loại ở trong miệng, sau đó lại đưa về vương triều Đại Hạ.

Lúc này.

Tất cả mọi người choáng váng.

Khá lắm.

Bà nó ngươi đến đây để nhập hàng đúng không hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận