Đại Hạ Văn Thánh

1667 Luận pháp ở Tây Mạc, “Chư hành vô thường, chư pháp vô ngã, Niết Bàn tịch tĩnh”(5)

Ma tộc là bên phẫn nộ nhất, Cố Cẩm Niên không chỉ khiêu khích tấn công bọn chúng, khiến bọn chúng mất mặt còn chưa tính, điều đáng phẫn nộ nhất là Cố Cẩm Niên còn làm thịt không ít cường giả của Ma tộc. Trong thời đại Thượng cổ, Ma tộc cũng đã gặp rất nhiều đại nạn, bây giờ còn chưa kịp rục rịch đã bị người đời sau trấn áp, đánh cho tơi bời hoa lá.” 

Cục tức này là sao mà nuốt trôi cho nổi.

Nhưng bọn chúng cũng đã đợi được đến cơ hội trở mình, cũng là cơ hội cuối cùng, cơ hội ngàn vạn năm mới có một lần.

Sâm La Địa Ngục hiển thế, đối với Ma tộc mà nói, là một việc vô cùng hoan hỷ.

"Tuân lệnh.”

Vô vàn giọng nói đồng loạt hưởng ứng, tất cả đều lộ ra sát khí đằng đằng.

Ở vùng đất Cực Bắc.

Các ý niệm của yêu tộc cũng trao đổi với nhau, nhưng nội dung lại rất kỳ quái.

"Ngoại trừ Nhân tộc và Yêu tộc chúng ta không có bị hao tổn gì, ba đại tộc khác đều bị trấn áp, cũng bị thương ít nhiều, may mà chúng ta kịp thời phong ấn, nếu không cũng gặp phải tai ương nha.”

Đây là ý niệm của một đại năng của Yêu tộc, ông ta cảm thấy có hơi may mắn, dựa theo phong cách hành xử của Cố Cẩm Niên, nếu bọn họ không nhanh chóng phong ấn, Yêu tộc xem chừng cũng hao tổn không nhỏ.

"Yêu thần tại thượng, lần này chúng ta tự phong ấn, liệu có ảnh hưởng tới việc xuất thế sau này không ạ?”

Một vị đại năng Yêu tộc khác mở miệng hỏi Yêu thần.

"Không.”

"Sau khi Sâm La Địa Ngục ổn định, chúng ta có thể xuất thế, đến lúc đó, thây chất đầy đồng, máu chảy thành sông, Yêu tộc ta có thể mượn cơ hội này để cướp đoạt tạo hóa, bởi vì Ma Thổ không ảnh hưởng tới Yêu tộc.

"Cố Cẩm Niên xem như giúp Yêu tộc chúng ta một việc lớn rồi.”

Ý niệm của Yêu thần trả lời khiến cho toàn bộ Yêu tộc đều vui sướng.

"Không thấy thông tin xuất thế của Thượng cổ Nhân tộc, việc này có chút cổ quái, Cố Cẩm Niên cũng không có tung tích vì về Thượng cổ Nhân tộc, không biết bọn họ đang làm gì nữa.”

Yêu thần vô cùng nghi hoặc.

"Có lẽ vẫn đang ẩn trốn ở nơi nào đó.”

Có đại năng Yêu tộc đưa ra ý kiến phỏng đoán.

"Chưa chắc, có thể bọn họ đã tìm được “nơi Tạo hóa” nào đó chăng?”

Yêu thần mở miệng nói ra phỏng đoán khác.

Chỉ là lời vừa dứt, toàn bộ Yêu tộc đã sôi trào.

"Nơi Tạo hóa?"

“Sao bọn họ có thể tìm được “nơi Tạo hóa” khác cơ chứ?”

“Chúng ta đều bị phong ấn, vì sao bọn họ tìm được?"

“Yêu thần tại thượng, chuyện này không thể đâu.”

Một số giọng nói vang lên, có vẻ không tin phỏng đoán này.

“Chỉ là có thể mà thôi.”

"Đây chỉ là phỏng đoán của bản tọa, chưa chắc là sự thật.”

Yêu thần không giải thích gì, nhưng kiểu lời nói này, thật ra lại như ngầm thừa nhận cái gì đó.

Nhất thời, cảm đám Yêu tộc đều héo rũ.

"Không cần lo lắng, Kỳ Lân Tổ Địa và Phượng Hoàng Tổ vốn là tạo hóa của chúng ta.

"Cho dù Nhân tộc có tạo hóa gì đi chăng nữa, bọn họ cũng cần thời gian.”

Ý chí của Yêu thần trấn an Yêu tộc.

Chúng yêu tộc cũng nhẹ nhàng gật đầu tán đồng.

Đúng như Yêu thần dự đoán.

Điều lão ta lo lắng đã biến thành sự thật.

Phía trên trời, trong một tiểu thế giới.

Nơi này có bạt ngàn những tòa cung điện lớn nhỏ, từng tòa từng tòa đều lơ lửng trên không trung.

Chỉ là, nơi này đã trở thành phế tích, giống như đã trải qua một trận đại chiến kinh thiên động địa, quang cảnh hoang tàn, vết tích đổ vỡ của những tòa cung địa nguy nga, tất cả đều chứng minh cho một thời kỳ đẫm máu khốc liệt.

Những vết kiếm sắc bén đập vào mắt, những vệt máu đen khô cạn đóng bụi theo thời gian, còn có cả những đoạn binh khí gãy vụn.

Thậm chí còn có cả những lò đan rơi vỡ khắp nơi, bên trong còn dư lại những viên đan dược vỡ vụn.

Mà ở cửa vào phía nam, phía trên tấm hoành phi, ba chữ thật to, thật khí khái đập vào mắt mọi người - [ Nam Thiên môn  ] 

Mấy ngàn thân ảnh đều tập trung ở đây, có Nho, có Phật, có Đạo, có Võ, có Thuật.

Khí tức của mỗi người đều cô cùng mạnh mẽ và kinh khủng, tỏa ra ánh sáng như mặt trời chói lọi, họ đều là cường giả Thất cảnh.

"Nơi này đúng là Cổ Thiên Đình, ha ha ha ha ha, cuối cùng chúng ta đã tìm thấy mảnh đất tạo hóa này.”

"Quả nhiên là cổ Thiên Đình, là thời đại Thần Thoại, là nơi trú ngụ của những kẻ mạnh nhất, mỗi ngóc ngách ở đây đều là bảo tàng thần thánh, vô số bảo vật.”

"Chiếm cứ nơi này, Nhân tộc ta sẽ là vô địch.”

Tiếng cười không dứt vang lên, bọn họ vô cùng hưng phấn.

"Tất cả đều là nhờ Khương Vương, nếu không phải Khương Vương tìm kiếm nơi thích hợp để phong ấn, chúng ta cũng không tìm thấy Cổ Thiên Đình, mà Thượng cổ Nhân tộc ta mặc dù bị phong ấn, nhưng ngàn vạn năm qua, chúng ta hấp thụ sức mạnh của vùng đất phong ấn, không ngừng mạnh lên.

"E rằng bốn tộc khác vẫn đang kiêu ngạo cho rằng chúng ta đã mất hết năng lực, nhưng bọn họ không hề biết rằng, thời gian qua đi, Nhân tộc thực sự vượt qua cải biến, từ lâu đã siêu việt hơn hẳn bọn họ rồi.”

Một giọng nói vang lên, hắn ta mặc chiến giáp, trông giống như một vị đế vương.

Cổ Thiên Đình có một sức mạnh kì lạ, áp chế những dị tượng xung quanh bọn họ, nếu không, xung quanh vị kia sẽ vô cùng lóa mắt ánh vàng.

Đây là một trong chín vị Vương của Thượng cổ Nhân tộc, tên là Phong Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận