Đại Hạ Văn Thánh

1174 Thiên mệnh giúp ta, thần thú ngũ phương trấn nạn hồng thủy! Đá lửa thiên ngoại hiện ra ở kinh đô!(4)

"Nội bộ rạn nứt?"

"Làm sao để nội bộ vương triều rạn nứt?"

Ninh Vương nhìn đối phương, trong ánh mắt chứa đầy tò mò.

"Vương gia chỉ cần bình tĩnh, làm tốt việc của mình, không cần khởi nghĩa, chỉ cần đề cử mấy vị sư đệ của học sinh tiến vào vương triều Đại Hạ, nhậm chức quan lại Đại Hạ, cắm chặt rễ ở bên trong triều đình, thời khắc mấu chốt, trong ngoài phối hợp chặt chẽ, vậy là dễ như trở bàn tay, khởi nghĩa thành công rồi."

Lục Vân nói ra kế hoạch của mình.

Nhưng nghe nói như thế, Ninh Vương không khỏi nở nụ cười.

"Chính là kế này?"

"Bản Vương còn tưởng là diệu kế gì, bên trong triều đình đã có người của Bản Vương, hơn nữa vị trí của hắn ta cao đến mức ngươi không tưởng tượng nổi."

"Nhưng vậy thì sao? Còn không phải là không có một chút tác dụng nào ư?"

Ninh Vương nở nụ cười.

Là thật sự bật cười, ông ta còn đang chờ mong đối phương nói ra thượng sách gì đó, kết quả không ngờ chỉ là chuyện này?

Đây cũng là thượng sách sao?

Nghe Ninh Vương chế giễu, đối phương không hề lộ ra vẻ xấu hổ, ngược lại còn hờ hững nói.

"Người Vương gia nói đến, hẳn là Tể tướng đương triều Lý Thiện nhỉ?"

"Ông ta đã bị phế bỏ."

"Tất nhiên không có tác dụng gì với Vương gia."

Hắn ta nói vậy, trong lời nói rất bình tĩnh, nhưng sự bình tĩnh này thật ra mang nghĩa khinh thường.

Nghe được ý tứ của đối phương, Ninh Vương không khỏi thu lại nụ cười.

"Tể Tướng trong miệng ngươi cũng là vô dụng, vậy mấy người ngươi đề cử, dựa vào cái gì lại có tác dụng?"

Ninh Vương hỏi.

"Bẩm Vương gia."

"Mấy vị sư đệ của học sinh là người của phủ Đại Đạo, có lẽ Vương gia hẳn cũng biết phủ Đại Đạo khủng bố thế nào."

"Thứ hai, có một vị sư đệ đã cận kề Bán Thánh, sau Tắc Hạ học cung, rất có khả năng trở thành Bán Thánh đương thời."

"Thứ ba, bọn họ là Đại Nho, danh môn quý tộc, cũng có tài hoa kinh thế, còn là người Đại Hạ, bối cảnh sạch sẽ, lại có thế gia Nho đạo hộ giá hộ tống, trong triều cũng sẽ có một vài nhân vật lớn tiến cử bọn họ."

"Vương gia chỉ cần và thời điểm quan trọng, ủng hộ bọn họ, như vậy là có thể ổn định căn cơ ở trong triều."

"Hơn nữa nếu bọn họ vào triều, có thể ức chế Cố Cẩm Niên, cũng có thể xử lý rất nhiều chuyện, làm Đại Hạ khuấy lên mưa to gió lớn."

Lục Vân tràn đầy tự tin.

Trong lời nói của hắn ta đối với mấy sư đệ kia có thể nói là tôn sùng đến cực hạn.

"Vĩnh Thịnh Đại Đế vô cùng tín nhiệm Cố Cẩm Niên, mà Cố Cẩm Niên lại là Thánh hậu thế của Nho đạo, các ngươi lấy gì để đấu lại Cố Cẩm Niên?"

Ninh Vương cau mày, kế hoạch của đối phương, ông ta cũng không quá công nhận, nhưng có mấy điểm mấu chốt làm ông ta cảm thấy rất hứng thú.

Phủ Đại Đạo, Bán Thánh, thế gia Nho đạo, xuất thân Đại Hạ, những điều này đều rất tốt, nhưng những điều này vẫn không thể thuyết phục ông ta.

Nghe Ninh Vương nói vậy.

Lục Vân lại lên tiếng lần nữa.

"Vương gia, ở trong triều đình, sai lầm lớn nhất của Lý Thiện chính là lấy bất biến ứng vạn biến."

"Còn nữa, từ khi Cố Cẩm Niên viết xuống bài thơ đệ nhất ở thôn Tiểu Khê, phủ Đại Đạo vẫn đang thầm nghiên cứu hắn ta, bao gồm mỗi chuyện hắn làm sau này, chúng ta đều nghiên cứu kỹ, cũng xem hắn là kẻ địch giả tưởng."

"Cuối cùng nhận ra được, mặc dù Cố Cẩm Niên làm nhiều chuyện như vậy, giống như không ai có thể ngăn cản, nguyên nhân ở chỗ Cố Cẩm Niên dựa thế, vĩnh viễn đứng về phía đạo lý, cho nên muốn đánh bại Cố Cẩm Niên, chỉ cần đi trước một bước, chiếm được đạo lý là có thể tiến công hoàn mỹ."

"Nói cách khác, mấy vị sư đệ này của học sinh, đã nghiên cứu thấu đáo Cố Cẩm Niên."

"Vô cùng có lòng tin, ở trên triều đình áp chế được Cố Cẩm Niên."

Đối phương lên tiếng, rất tự tin.

"Áp chế Cố Cẩm Niên?"

"Vậy có tác dụng gì?"

Ninh Vương không hiểu, cho dù áp chế được Cố Cẩm Niên, đối với ông ta mà nói, có ý nghĩa gì?

"Vương gia."

"Nếu như Thiên tai Đại Hạ không qua được, Vương gia khởi binh khởi nghĩa, không cần bất kỳ kẻ nào trợ giúp, cũng có thể hoàn thành đại sự."

"Nhưng nếu Thiên tai Đại Hạ đi qua, vương triều Đại Hạ vui vẻ phồn vinh, Vương gia còn có kế sách gì?"

Đối phương lên tiếng, nói đến trường hợp trầm trọng nhất.

Thiên tai Đại Hạ không trôi qua, ngươi Ninh Vương muốn tạo phản chỉ thì tạo phản, đó là chuyện của Ninh Vương ngươi, hơn nữa ta cũng tin tưởng ngươi có thể tạo phản thành công.

Nhưng nếu là đi qua thì sao?

Làm sao bây giờ?

Đại Hạ vui sướng phồn vinh, còn có thiên địa chúc phúc, vương triều Đại Hạ như rồng bay lên, như cá vượt long môn, Ninh Vương ngươi còn muốn tạo phản sao?

Phản như thế nào? Không được lòng dân, không có nhiều lương thảo bằng người khác, không có nhiều tướng sĩ bằng người khác, kẻ địch của ngươi lại là Vĩnh Thịnh Đại Đế, một vị Hoàng đế trên lưng ngựa, mà không phải là Kiến Đức ngây thơ vô tri.

"Bản Vương có lợi gì?"

Sau khi Ninh Vương trầm ngâm một lát, đưa ra câu hỏi này, ông ta biết rõ đối phương nói không hề sai, thế nhưng bảo mình từ bỏ như vậy, ông ta không cam lòng.

"Vương gia, Thiên mệnh nhiều nhất là hai năm nữa sẽ giáng xuống, lúc đó, thiên địa sẽ đại biến, nếu Vương gia hiệp trợ phủ Đại Đạo, đợi sau khi Thiên mệnh giáng lâm, phủ Đại Đạo sẽ dốc hết toàn lực, hiệp trợ Vương gia hoàn thành bá nghiệp."

"Đây là Kim Đan Như Ý mà phủ Đại Đạo tặng lễ cho Vương gia, sau khi dùng, có thể kéo dài tuổi thọ thêm ba mươi năm."

Lục Vân ngữ khí ôn hòa, đồng thời lấy ra một hộp đan dược, trong hộp này có một viên Kim Đan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận