Đại Hạ Văn Thánh

1657 Dẫn ra Thiên Kiếp, Tru diệt Thần tộc, tiến vào Tây Mạc, biện giải tất cả Phật pháp, truyền bá chân lý Phật môn.(3)

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!

Thiên Kiếp đang nhanh chóng hình thành, trông càng thêm khủng bố dữ tợn, nếu tiếp tục kéo dài, chắc chắn thiên tượng kinh hoàng sẽ xảy ra, đến lúc đó có muốn hối hận cũng muộn rồi.

Toàn bộ cường giả Tứ Hải Long cung đều chăm chút chờ đợi, không ai dám hít thở quá mạnh, bọn họ chỉ hận sao cho Cố Cẩm Niên và Thần tộc mau chóng đồ sát lẫn nhau, nhân tử thần vong, cùng nhau táng thân nơi đó.

Không chỉ có Hải tộc, rất nhiều đại tộc cũng mong muốn như thế.

Một lúc giải quyết hai đại địch, nhất là Thần tộc, đối với các cổ tộc mà nói, Thần tộc mới là đại địch lớn nhất, nếu có thể giải quyết Thần tộc, bọn họ thậm chí nguyện ý dựng cho Cố Cẩm Niên một pho tượng, thậm chí có thể tế bái cho hắn mấy nén hương.

Mà những cường giả Thần tộc nghe thấy vậy, sắc mặt của ai cũng trở nên khó coi.

Cố Cẩm Niên nói không sai, nhưng chính vì hắn nói không sai, cho nên sắc mặt bọn họ lại càng khó coi. . .

Bọn họ không sợ chết, cũng không sợ kẻ liều mạng không sợ chết, trong Thần tộc cũng không ít kẻ như vậy.

Nhưng vấn đề là Cố Cẩm Niên không có chút sơ hở nào, lại thêm việc “Thế” bây giờ đang thuộc về hắn, việc này khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu.

"Cố Thánh, có thể hòa đàm không?”

Ngay lúc này, một giọng nói chầm chậm vang lên, giọng nói này thanh thúy ngọt ngào, lại mang theo linh tính.

Mọi người kinh ngạc, đây là một vị Thần nữ, nàng bước ra từ ánh sáng vô tận, hai chân thon nhỏ vô cùng tinh tế, tư thái uyển chuyển, mái tóc buộc khẽ rơi bồng bềnh, mỗi một sợi tóc đều lộ ra vẻ đẹp mỹ lệ, ngũ quan tự nhiên, nhưng mỗi một sợi tơ, mỗi một tế bào đều như được thần tiên cố ý tạo tác mà thành.

Nàng rất đẹp, vừa xuất hiện đã kinh diễm vô số người, cho dù là cường giả đệ thất cảnh, chỉ liếc mắt nhìn nàng một cái thôi cũng đủ khiến thần hồn rạo rực.

Cho dù là Cố Cẩm Niên, chỉ liếc nhìn một cái cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng hắn cũng rất nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

Đây là Thần nữ của Thần tộc.

Là một sự tồn tại siêu phàm.

Nàng đứng giữa hư không, mỗi một bước đều có hoa sen nở rộ (nhất bộ sinh liên), sau lưng cũng có vô số thị nữ theo hầu, nhìn rất phô trương.

Trong thần tộc, Thần Vương thứ nhất, Trưởng lão thứ hai, Thần tử thứ ba, Thần tộc không phân biệt nam nữ, đều gọi là Thần tử, đều mang ý nghĩa là con của Thần vương, chỉ có thường nhân mới phân biệt giới tính thôi.

"Không thể.”

Nhìn thấy tuyệt thế mỹ nhân như vậy nhưng Cố Cẩm Niên cũng không khách khí, hắn sẽ không vì kẻ thù xinh đẹp mà nương tay.

Ngược lại, Cố Cẩm Niên càng thêm cảnh giác, nếu cảm thấy có vấn đề gì bất thường, hắn sẽ lập tức ra tay, săn giết Thần nữ này trước.

"Nếu như dẫn động Thiên Kiếp, vương triều Trung Châu cũng sẽ vì vậy mà bị hủy diệt, không phải Thần tộc ra tay, mà là Thiên Kiếp ra tay.”

"Nơi đây có Trưởng lão của Thần tộc tọa trấn, nếu thật sự ngưng tụ Thiên Kiếp, đến lúc đó không ai cản nổi. Ta biết Cố Thánh trước đó đã đạt được Lôi dịch, luyện ra được thể phách Tử Tiêu Thần Lôi."

"Nếu trận Thiên Kiếp này giáng xuống, Thần tộc ít nhất tử thương hơn nửa, nhưng ta có thể đảm bảo Thần tộc sẽ không vì thế mà bị tru diệt.”

Nàng vừa mở miệng, mỗi câu mỗi chữ đều nặng nề, thế nhân hoàn toàn tin lời nàng nói.

"Vậy để ta xem.”

"Đến cuối cùng kẻ nào chết trước.”

Cố Cẩm Niên cũng không nhượng bộ, ngươi càng ngang ngạnh, ta càng không nhượng bộ.

"Cần phải như vậy sao?"

"Ta chỉ đang trình bày sự thật, ngươi cho rằng ta đang châm chọc ngươi sao?”

"Mạnh chính là mạnh, yếu chính là yếu, ta ra mặt thương lượng với ngươi, cũng không phải e ngại Thiên Kiếp, mà là không muốn xảy ra sự việc không đáng có.”

"Hải tộc có thể bồi thường, Thần tộc cũng có thể bồi thường, sao phải làm tới mức ngươi sống ta chết. Người đáng chết cũng đã chết việc cần làm cũng đã làm, làm đến bước này, chẳng nhẽ là ý chí của Nhân tộc các ngươi sao?

"Ngươi là Thánh nhân đương thời, nên lấy nhân từ làm chủ, lấy dân ý là chủ, khư khư cố chấp, ngươi thật sự có thể lưu danh thiên cổ, nhưng có biết bao người vì ngươi mà chết?"

Lời này vừa thốt ra, cũng thể hiện rõ đạo lý, không thể không nói, kiểu lời nói này có tính đả kích rất mạnh. Nếu để tâm suy nghĩ, sẽ cảm thấy lời nàng nói cũng không sai.

Cố Cẩm Niên đúng là có thể lưu danh thiên cổ, nhưng dù Thần tộc bị diệt dưới Thiên Kiếp thì vương triều Trung Châu cũng sẽ đi theo bồi táng, lúc đó, vương triều Đại Hạ cũng đứng trước nguy cơ tuyệt diệt…

Dù sao thì Hải tộc đã ghi hận Cố Cẩm Niên, cũng sẽ không bỏ qua cho vương triều Đại Hạ.

Việc này có đáng giá không?

Mọi người bắt đầu trầm tư suy nghĩ, cho dù là dân chúng vương triều Đại Hạ hay là vương triều Trung Châu, cũng không khỏi suy nghĩ vấn đề này.

Đi đến cuối cùng, đều là cùng nhau diệt vong.

Chỉ là thay đổi kẻ nào đi tiêu diệt kẻ nào mà thôi.

Chuyện nên làm, Cố Cẩm Niên cũng đã làm được, hắn đã vì Nhân tộc làm rất nhiều chuyện rồi, lúc này hòa đàm là kết quả tốt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận