Đại Hạ Văn Thánh

995 Tân học! Tri hành hợp nhất! Thiên tai Đại Hạ! Giáng lâm!(4)

"Có, chỉ là những học phái khác, hoặc nhiều hoặc ít đều tồn tại một vài vấn đề. Ví dụ như trước đây ít năm xuất hiện một vài loại học vấn như Tung hoành học, Âm Dương học, đủ loại, nhưng đều không được Tắc Hạ Học Cung công nhận."

"Cẩm Niên, theo suy nghĩ của lão phu, ngươi nhập Quốc học sẽ tốt hơn một chút. Tính tình của ngươi, không thích hợp gia nhập Chu học, chính ngươi còn không có cách nào ước thúc bản thân. Minh học đối với ngươi đã có chút ý kiến, không cần thiết tự tìm phiền phức."

"Quốc học vừa vặn tốt. Bản thân ngươi chính là quyền quý Đại Hạ, nhập Quốc học hợp tình hợp lý."

"Đương nhiên cụ thể là cái gì, xem chính ngươi đi."

Tô Văn Cảnh đưa ra suy nghĩ của bản thân.

"Học sinh sẽ suy nghĩ thật kỹ."

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu, có vẻ như có điều suy nghĩ.

Học vấn của Khổng Thánh, tương đương với một bước vỡ lòng, mà lại do người nhà họ Khổng nắm giữ, chủ tu học vấn của Khổng Thánh, giống như là muốn nhập Khổng gia, Cố Cẩm Niên không muốn đi.

Chu học là nói, tồn thiên lý mà diệt nhân dục. Loại này càng không thích hợp bản thân, chỉ thích hợp loại người trời sinh phẩm đức cao, mà năng lực tự kiềm chế cực mạnh. Loại người này rất khủng bố, hắn ta cho rằng việc không nên làm thì nhất định sẽ không đi làm.

Ví như nói về đồ ăn, nói không thể lãng phí thì sẽ không lãng phí chút nào. Nói theo một ý nghĩa nào đó, so với tăng nhân khổ hạnh của Phật môn còn hung ác hơn.

Minh học thì càng khỏi phải nói. Đạo Quân Tử, nếu như không biết biến báo, đó chính là bị người khi dễ tính mệnh. Mặc dù cũng có thể hiển lộ rõ ràng ra phẩm đức cao thượng bản thân nhưng vấn đề là bản thân chịu ủy khuất.

Quốc học. Gia nhập vào, sẽ trộn lẫn khá nhiều chuyện không hiểu. Thứ như chính trị, Cố Cẩm Niên kỳ thật không quá muốn chạm đến.

Ý nghĩ của hắn chính là, đem dư quang của mình toả ra một lần, cải thiện quốc gia, có khả năng giúp đỡ thì giúp, còn dư lại để chính vương triều đến xử lý. Bản thân đến lúc nghỉ ngơi cũng muốn nghỉ ngơi, nghỉ hưu không làm việc.

Nhưng Tô Văn Cảnh nói cũng không sai, hiện tại Quốc học đích xác thích hợp với mình nhất.

Trừ phi mình không vào bất kỳ học phái gì, nói vậy lại không quá tốt.

"Phải suy nghĩ thật tốt một chút rồi."

Trong lòng Cố Cẩm Niên tự lẩm bẩm một tiếng, những thứ này hắn đều không phải rất hài lòng.

Nhất định phải nói hài lòng nhất, thật ra là 'Tâm học'. Trước đây khi chưa bị xuyên không, Cố Cẩm Niên đọc qua Tâm học, đương thời không có quá nhiều lý giải. Tuy nhiên sau khi đi tới cái thế giới này thời gian dài như vậy, gặp nhiều chuyện như vậy.

Cố Cẩm Niên càng thêm đối Tâm học sinh ra hứng thú nồng hậu.

Nhưng mà có quá nhiều chuyện, căn bản không có thời gian để cho mình đi cảm ngộ thật tốt.

Hiện tại phải đối mặt với lựa chọn học phái, Cố Cẩm Niên dự định một đoạn thời gian trong tương lai sẽ học tập cho giỏi học tập. Đồng thời cũng coi như ổn định lại tâm thần, cảm ngộ Nho đạo của thế giới này.

Cố Cẩm Niên cảm thấy khoảng thời gian này mình quá mức nôn nóng rồi.

Nên đọc sách, minh ngộ thật tốt một chút, cũng muốn tỉnh táo lại thật tốt.

"Được rồi"

"Về nghỉ ngơi cho tốt đi."

Tô Văn Cảnh nhẹ gật đầu.

Như thế Cố Cẩm Niên cáo lui, một mình hắn trở lại chỗ ở.

Sau khi kết thúc khoa cử, thư viện Đại Hạ vắng lạnh rất nhiều, chín thành học sinh đều trở về, ngay cả bọn người Vương Phú Quý cũng trở về nhà một chuyến.

Những người còn lại hoặc nhiều hoặc ít cũng rời đi thư viện, trừ một số Đại Nho cùng phu tử bên ngoài, trong thư viện không có người đọc sách nào khác.

Tuy có chút vắng vẻ nhưng mà cũng coi như thanh tịnh.

Như thế.

Liên tiếp nửa tháng trôi qua.

Nửa tháng này, Cố Cẩm Niên mỗi ngày ngủ sớm dậy sớm, ban ngày viết quốc sách, ban đêm lại ngộ đạo, liên quan tới Tâm học.

Không thể không nói chính là, quay đầu đi tìm hiểu rõ Tâm học của Thủ Nhân tiên sinh (*), Cố Cẩm Niên càng có thêm vô số cảm tưởng.

*Vương Thủ Nhân (1472-1528), tự Bá An, hiệu Dương Minh, quê ở Dư Diêu, tỉnh Chiết Giang. Thường được các học giả gọi là “Dương Minh tiên sinh”. Ông là một triết gia tiêu biểu cho trường phái Tâm Học Vận Động thuộc Lý Học vào đời Minh, được coi như người hoàn thiện tư tưởng Tâm Học của Tống Nho. 

Tâm học này quá phù hợp với tam quan của Cố Cẩm Niên rồi.

Tri hành hợp nhất dẫn đến lương tri.

Chỉ một câu nói kia, có thể làm cho một người cố gắng cả đời đi nghiên cứu.

Cái gì là biết?

Cái gì là một?

Như thế nào là thực tiễn? Lại như thế nào đi làm thực tiễn?

Những thứ này đều rất thâm ảo.

Cố Cẩm Niên cũng chỉ có thể từ bốn câu trong giáo lý chậm rãi lĩnh ngộ.

Không thiện không ác đó là cái thể của tâm. Có thiện có ác đó là sự động của ý.

Biết thiện biết ác đó là Lương tri. Làm thiện xua ác đó là cách vật.

Nếu như không có bốn câu này thì Cố Cẩm Niên rất khó đi tìm hiểu.

Nhưng Tâm học này Cố Cẩm Niên cũng đã từng có nghiên cứu. Tâm học sớm nhất kỳ thật bắt nguồn từ Á Thánh Mạnh Tử, mà Thủ Nhân tiên sinh chỉ khiến cho Tâm học được bổ sung hoàn thiện.

Nho học, mỗi người đều có kiến giải thuộc về mình, nửa tháng này đã có lúc Cố Cẩm Niên cực kỳ mê mang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận