Đại Hạ Văn Thánh

448 Diêu Vân Nhu của Thanh Vi Tiên Tông, Dao Trì tiên tử ghen, Vương Phú Quý cầu cứu, lại hiển lộ âm mưu.

Hô hô.

Cố Cẩm Niên có cảm giác hô hấp không thông.

Mùi rượu nồng đậm lẫn với mùi sữa bò chui vào trong mũi khiến cho Cố Cẩm Niên không biết nên xử lý như nào.

Cố Cẩm Niên muốn thoát ly, nhưng không biết vì cái gì, hương thơm này có độc, hắn cảm giác toàn thân bất lực.

Không biết là do tác dụng tâm lý hay là nguyên nhân gì.

"Thơm không?"

Cũng ngay vào lúc này, một thanh âm lạnh nhạt vang lên, kèm theo một chút lười biếng.

Thanh âm êm tai, sau khi đạo thanh âm này vang lên.

Cố Cẩm Niên cũng lập tức lấy lại tinh thần.

Hắn lui mấy bước, ánh mắt cũng trong nháy mắt khôi phục bình thường.

Lọt vào mắt hắn.

Là một vị nữ tử.

Chuẩn xác mà nói, là một vị mỹ nữ có dáng vóc nóng bỏng.

Nữ tử khoảng hai mươi tuổi, dùng một cây thúy sắc trâm cài lại mái tóc dài, khuôn mặt tuyệt mỹ, cơ như tuyết trắng, da trắng nõn nà, ngũ quan rất tinh xảo.

Nhưng chủ yếu nhất vẫn là tư thái, mặc một bộ tố y rất phổ thông, không có bất kỳ đường viền hay là thêu đồ gì, rất bình thường.

Lại thể hiện ra được tư thái hoàn mỹ nhất, nửa thân trên Cố Cẩm Niên chỉ có thể dùng năm chữ để hình dung.

Lớn lớn lớn lớn lớn.

Bờ mông căng tròn, tố y căn bản không có cách nào che đậy được dáng người này, nóng bỏng vô cùng, mọi cử động đều thể hiện được sự gợi cảm của nữ tử một cách sinh động, tinh tế.

Nhất là đối phương ăn mặc cũng rất tùy ý, không giống nữ tử khác, sẽ che giấu, nữ tử trước mắt, hoàn toàn không coi mình làm ngoại nhân a.

Nếu như nói, Dương Hàn Nhu thuộc về loại mỹ nữ tiểu gia bích ngọc.

Dao Trì tiên tử là thuộc về loại không dính khói lửa trần gian, cũng không phải cao lãnh, chính là loại không nhận địa khí.

Về phần Thượng Quan Bạch Ngọc, Triệu Tư Thanh và An Nhiên, cũng đều là nhất đẳng mỹ nữ, chỉ có điều nếu so sánh, sẽ hơn một bậc.

Có câu thành ngữ, không sợ người tốt, chỉ sợ so sánh.

Ba người Thượng Quan Bạch Ngọc rõ ràng không sánh bằng Dao Trì tiên tử và vị nữ nhân trước mắt này.

Dao Trì tiên tử là cực hạn trong dục vọng thuần khiết.

Vị nữ tử truóc mắt này là sự thể hiện sống động tinh tế nhất nét đẹp gợi cảm của phái nữ.

Chủ yếu là quá lớn.

Đặc biệt nữ tử này tay trái cầm một cái hồ lô màu đỏ, bên trong nồng nặc mùi rượu, thần sắc tùy ý, trực tiếp đổ rượu vào miệng rồi nuốt xuống, lộ ra thần thái phóng khoáng vô cùng, hơn nữa thật sự không hề coi mình làm ngoại nhân.

Cố Cẩm Niên xưa nay sẽ không nghĩ đến, một nữ nhân uống rượu cũng có thể uống đến mức đẹp mắt như vậy.

Cái hồ lô này thật trắng.

Không đúng, cái hồ lô này thật tròn.

Cũng không đúng.

"Ha."

Nuốt một ngụm liệt tửu vào bụng, thần sắc nữ tử hơi ngà ngà say, trong mắt tràn đầy vẻ hài lòng, mở miệng thở ra một hơi, mùi rượu tràn ngập bên trong gian phòng.

Mà giờ khắc này, Cố Cẩm Niên lấy lại tinh thần.

"Xin hỏi tiền bối là?"

Giờ khắc này, Cố Cẩm Niên lấy lại tinh thần.

Đang yên đang lành tự nhiên bên trong phòng mình xuất hiện một nữ nhân, sao không khiến cho Cố Cẩm Niên nghi hoặc cho được.

Chỉ có điều đối phương quỷ kế đa đoan, vừa xuất hiện liền muốn mê hoặc mình, cũng may mình đạo tâm vững chắc, nếu không kém chút liền bị dinh phải tà ma ngoại đạo này rồi.

"Không cần gọi ta là tiền bối, ta không lớn hơn ngươi mấy tuổi."

"Ngươi là Cố Cẩm Niên đúng không?"

Đối phương mở miệng, lộ ra tư thái rất tùy ý, đồng thời ánh mắt nhìn về phía Cố Cẩm Niên, hỏi như thế.

Nghe được lời hỏi thăm của đối phương, Cố Cẩm Niên có chút không biết nên nói cái gì.

Ngay cả mình là ai cũng không biết, lại đột nhiên dùng chiêu này? Không sợ xảy ra bất trắc?

"Chính là tại hạ."

Nhưng bên ngoài Cố Cẩm Niên vẫn thành thật trả lời.

"Ân, vậy liền không sai."

"Ta là Diêu Vân Nhu của Thanh Vi Tiên Tông, phụng lệnh của tông chủ, tới ngủ phục ngươi."

Thanh âm của Diêu Vân Nhu vang lên.

Giọng của nàng rất êm tai, nhưng miệng toàn những lời hổ báo, khiến cho người ta choáng ngợp.

Đặc biệt là khuôn mặt hơi say rượu, vóc người nóng bỏng, còn mang theo một chút mùi rượu, thật sự khiến cho người ta chịu không được a.

Nhưng cũng xem như Cố Cẩm Niên đã biết người này là ai.

Thanh Vi Tiên Tông.

Một vị đường muội của mình cũng ở Thanh Vi Tiên Tông.

Biết được không phải cừu gia, cũng không phải địch nhân gì, Cố Cẩm Niên cũng nhẹ nhàng thở ra.

"Còn thất thần làm gì?"

Đối phương mở miệng, lại nuốt một hớp rượu.

"Tiên tử có ý gì?"

Cố Cẩm Niên có chút hiếu kỳ.

"Đi lên giường a."

"Qua hai canh giờ nữa trời sẽ tối, làm xong việc sớm một chút, ta về sớm phục mệnh."

Diêu Vân Nhu rất trực tiếp, cũng rất bá đạo.

Cơ hồ không cho Cố Cẩm Niên một chút thời gian cân nhắc.

"Vân Nhu tiên tử."

"Cố mỗ là chính nhân quân tử, cách đối nhân xử thế đều là đi chính đạo."

"Mong rằng tiên tử tự trọng."

Cố Cẩm Niên đứng dậy mở miệng.

Nói đùa, ban ngày ban mặt, coi như muốn nói chuyện phiếm, cũng phải chuyển sang nơi khác?

Nơi này dù sao cũng là Đại Hạ thư viện, không tiện lắm, vạn nhất có người gõ cửa, đây chẳng phải rắc rối sao?

"Yên tâm, là chính đạo, không lệch ra."

"Ta mặc dù cũng là lần đầu, nhưng cũng coi như nhìn qua không ít bức hoạ, nên hiểu hơn ngươi một chút."

"Quá trình hẳn sẽ không quá phức tạp."

"Ít lải nhải."

"Ta liếc mắt liền nhìn ra ý nghĩ trong mắt ngươi."

Diêu Vân Nhu có chút lười biếng.

Nhưng Cố Cẩm Niên có chút không phục.

Cái gì gọi là hiểu hơn ta một chút? Ngươi bất quá chỉ là xem một số bức hoạ, thứ ta hiểu được nhất định nhiều hơn ngươi.

Còn có, cái gì gọi là chính đạo?

Ngươi đến cùng đang nói cái gì a?

Không đợi Cố Cẩm Niên tiếp tục mở miệng, Diêu Vân Nhu vung tay lên, trong chốc lát một dây thừng màu vàng kim nhàn nhàn nhạt xuất hiện, tró chặt Cố Cẩm Niêm lại.

"Sư phụ ta nói thật không sai, loại người đọc sách như các ngươi, chính là thích giả vờ giả vịt."

"Được rồi, ta tự mình động thủ đi."

Diêu Vân Nhu hơi có vẻ e ngại, ngay sau đó dắt dây thừng màu vàng kim, trực tiếp kéo Cố Cẩm Niên đến trên giường.

Mà nàng sau khi uống một hớp rượu lớn, lần này thế mà không nuốt xuống, mím môi, càng thêm mỹ lệ.

Bất quá.

"Tiên tử, Cố mỗ thật sự không được a."

"Đây giữa ban ngày ban mặt, chuyển sang nơi khác được không?"

Cố Cẩm Niên mở miệng, không phải hắn già mồm, chủ yếu là vì nơi này là Đại Hạ thư viện, dựa theo kịch bản bình thường mà phát triển, đợi chút nữa nhất định sẽ có người gõ cửa.

Nếu như chuyển sang nơi khác, ví dụ như quốc công phủ, Cố Cẩm Niên cam đoan không có vấn đề quá lớn.

Đêm nay khẳng định thỏa mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận