Đại Hạ Văn Thánh

1173 Thiên mệnh giúp ta, thần thú ngũ phương trấn nạn hồng thủy! Đá lửa thiên ngoại hiện ra ở kinh đô!(3)

Cứ kéo dài tình huống như thế, mỗi ngày tiêu hao vô số lương thảo, vương triều Phù La cùng vương triều Đại Kim nói là nói sẽ viện trợ, sẽ hỗ trợ, nhưng bọn họ không ngốc, viện trợ hỗ trợ cũng là có lợi ích có mưu đồ, không có lợi ích và mưu đồ.

Ai sẽ giúp?

Ai tình nguyện giúp?

"Vậy ý của ngươi là kế sách này của Bản Vương, chính là vọng tưởng sao?"

Nghe đến đó, Ninh Vương không khỏi nổi lên lửa giận

Lục Vân nói không sai, nhưng sau khi phát động chiến tranh, có rất nhiều chuyện không thể tính ra theo lẽ thường, ông ta cũng có tự tin.

Sự tự tin này, thường có thể giúp một người đạt được thành tựu, nhưng cũng có thể hủy đi một người.

"Nếu Thiên mệnh nghiêng về phía Vương gia, có lẽ sẽ có phần thắng."

"Nhưng ít ra, Cố Cẩm Niên có thể điều khiển đá lửa thiên ngoại, còn Vương gia có thể điều khiển đá lửa thiên ngoại hay không, chuyện này học sinh cũng không biết rõ."

Lục Vân nói không quá khó nghe, nhưng trong lời ngoài lời đều có ẩn ý.

Ngươi cảm thấy ngươi làm được, vậy ngươi cứ xông lên đi.

Dù sao xem xét tổng thể, là đánh không lại, hơn nữa Cố Cẩm Niên còn có đòn sát thủ, Ninh Vương ngươi thì có gì?

Dân ý? Ở vương triều Đại Hạ.

Địa bàn? Ở vương triều Đại Hạ.

Tướng sĩ? Cũng ở vương triều Đại Hạ.

Thiên tai Đại Hạ yên ổn lại, lòng dân cùng chung một hướng, vương triều Đại Hạ mãnh tướng vô số, chỉ riêng Trấn Quốc Công đã có thể bẻ gãy thủ đoạn của Ninh Vương, vận chuyển lương thảo, phủ thành càng vững hơn thành đồng.

Ngươi nơi này đều là một đám lấy lợi ích làm chủ, vì lợi mà tới, cũng sẽ vì lợi mà đi.

Ngươi lấy gì mà đấu?

Lại lấy gì để đánh đây?

Nghe đến đó, Đối phương vô cùng yên lặng.

"Hôm nay các hạ đến đây là để cáo tri cho Bản Vương biết những chuyện này sao?"

Ninh Vương nhìn về phía Lục Vân, ánh mắt nhìn trừng trừng.

"Vương gia."

"Hôm nay học sinh đến, là vì trợ giúp Vương gia hoàn thành hoành đồ bá nghiệp."

Đối phương lên tiếng, nói ra mục đích.

"Trước mắt đã là tử cục, các hạ còn có cách gì phá vỡ cục diện?"

Ninh Vương có chút tò mò.

"Có."

"Mà còn là hai cách phá cục."

Lục Vân nói.

"Xin rửa tai lắng nghe."

Ninh Vương nhìn đối phương, hai cách phá cục, thật đúng là khiến ông ta vô cùng tò mò.

"Thứ nhất, Thiên tai Đại Hạ vẫn chưa kết thúc, quận Nam Địa khó mà nói, nhưng đá lửa thiên ngoại mới thật sự là điểm quan trọng, nếu đá lửa thiên ngoại này thành công rơi xuống, mọi việc Cố Cẩm Niên làm trước đó, đều sẽ uổng phí."

Lục Vân lên tiếng, trực tiếp nêu tên chuyện đá lửa thiên ngoại.

"Kinh khủng đến thế sao?"

Ninh Vương cảm thấy hơi khó tin, trong năm Thiên tai lớn của Đại Hạ là địa chấn, hạn hán, hỏa hoạn, băng giá, còn có đá lửa thiên ngoại. Ông ta không để ý nhất chính là đá lửa thiên ngoại.

Thứ nhất Cố Cẩm Niên có năng lực điều khiển đá lửa thiên ngoại, thứ hai, thực tế nếu mời được cường giả lục cảnh đỉnh phong ra mặt, cũng không phải không xử lý được thứ này.

Do đó, ông ta không cảm thấy coi trọng.

"Sẽ cực kỳ đáng sợ."

"Ít nhất đất đai của một quận sẽ bị san thành bình địa."

"Toàn bộ Đại Hạ cũng sẽ bị chịu ảnh hưởng ít nhiều."

Hắn ta lên tiếng.

Trong chốc lát, Ninh Vương và Hầu Quân sắc mặt đều đại biến, nhất là Ninh Vương, càng nhíu chặt lông mày.

"Cả một quận sẽ bị san thành bình địa?"

"Làm sao có thể đáng sợ như vậy được?"

Ninh Vương cũng kinh hãi, nếu là như vậy thật, sẽ có bao nhiêu người thương vong đây, hơn nữa đó cũng không phải là một chuyện tốt, ít nhất đối với ông ta mà nói không phải là một chuyện tốt.

Lúc đó cho dù bản thân đăng cơ, cũng khó xử trí phiền phức này.

"Đây là do Thiên mệnh gây nên."

"Nếu như Cố Cẩm Niên có thể giải quyết khó khăn này, Đại Hạ cũng sẽ vì vậy mà thu hoạch được thiên địa chúc phúc, có vô số chỗ tốt."

"Do đó, Vương gia vẫn nên cầu nguyện Cố Cẩm Niên không giải quyết được đi."

"Người làm đại sự, không thể có lòng dạ của nữ nhân."

"Nếu không dựa vào đá lửa thiên ngoại này, không phải là học sinh kêu than, nhưng với tình huống trước mắt của Vương gia, tuyệt đối không có khả năng khởi nghĩa thành công, ít nhất khả năng này sẽ không lớn."

"Thêm vào đó, sau khi đá lửa rơi xuống, cũng có thể thu hoạch được thiên địa ban thưởng, dù sao chỉ cần Đại Hạ không bị diệt, đợi đến lúc giang sơn ổn định là có thể lấy được Thiên mệnh, lúc đó Vương gia cũng xem như nhân họa đắc phúc."

Lục Vân nói, bởi vì mang mặt nạ, cho nên không biết nét mặt hắn ta bây giờ như thế nào.

Nhưng theo giọng điệu của hắn ta thì có chút kịch liệt.

Ninh Vương trầm ngâm.

Nhưng một lát sau lại nói tiếp.

"Chuyện thứ hai thì sao?"

Ông ta nhìn qua Lục Vân, trực tiếp hỏi.

"Thứ hai."

"Nếu vương triều Đại Hạ thật sự giải quyết được đá lửa thiên ngoại, vậy tất nhiên có thể lấy được thiên địa chúc phúc, bình định năm tai họa lớn, lòng dân cùng hướng về, không thể ngăn cản."

"Khởi binh tạo phản vô thức trở thành bọ ngựa đá xe, cho nên nhất định phải tạo ra rạn nứt trong nội bộ, tìm kiếm cơ hội."

Lục Vân nói ra phương án giải quyết thứ hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận