Đại Hạ Văn Thánh

1567 Một trận chiến cực hạn, chém thất cảnh, đánh bại tất cả kẻ địch trong thiên hạ!(3)

Mà một nơi khác.

Vạn Tinh Cổ tông.

Khắp nơi đều là thi thể và máu tươi, Vạn Cổ Tinh đồ hiện lên phía trên tông môn, nhưng theo một cây cờ hiệu màu đen cắm trên mặt đất, Ma vật đáng sợ từ bên trong cờ khí tuôn ra, nuốt hết tất cả những thi thể này.

Chưởng môn thì thất khiếu chảy máu, cưỡng ép chống đỡ Vạn Tinh Cổ đồ, bên trong Tinh đồ loáng thoáng tản ra sát khí đáng sợ, giống như đang phong ấn thứ gì đó, lại có vẻ như có thứ gì đó muốn xông ra ngoài.

Ầm!

Cuối cùng, ngay lúc mấu chốt, một hạt châu màu đỏ ngòm như máu bay ra khỏi Vạn Cổ Tinh đồ, chui vào trong cờ khí màu đen.

Chỉ chốc lát, một lực lượng kinh khủng bộc phát ra, những ma vật này lập tức hóa thành đại ma dữ tợn kinh khủng, một quyền đánh lên Tinh đồ khiến nó vỡ vụn.

"Phốc."

Chưởng giáo Vạn Tinh Cổ tông phun máu tươi, trong ánh mắt tràn đầy phẫn hận và không cam lòng.

"Hãy buông tha cho đệ tử của tông môn ta, ta nguyện giao ra Vạn Cổ Tinh đồ."

Chưởng giáo lên tiếng, mặc dù ông ta không cam lòng, nhưng thời khắc mấu chốt vẫn hi vọng đối phương có thể bỏ qua cho môn đồ tông môn.

"Bảo ngươi sớm giao ra, ngươi hết lần này tới lần khác không chịu."

"Cứ bắt chúng ta sử dụng thủ đoạn, Thập Phương Quỷ cờ vừa ra thì không ai có thể trấn áp, không thôn phệ vạn vạn sinh linh, Quỷ cờ căn bản sẽ không thể dừng lại."

"Ngươi mang phiền phức đến cho chúng ta, nhưng mà không sao, Thiên Ma Châu tới tay sau đó cùng Quỷ cờ hợp hai làm một, có thể hoàn thành cải biến cuối cùng, đến lúc đó Ma tộc ta sẽ lần nữa quân lâm thiên hạ."

Giọng nói cực kỳ khó nghe vang lên, giọng của Ma tộc khó nghe đến cực hạn, tướng mạo cũng vô cùng xấu xí.

Trong Tiên tông.

Chưởng môn Vạn Cổ cắn đầu lưỡi, hét lên giận dữ.

"Thiêu đốt tinh huyết, thà chết chứ không chịu khuất phục, có thể hoàn toàn khôi phục Tinh Thần Cổ đồ, mở ra đường thoát, còn có chút hi vọng sống."

"Đi cầu cứu Cố Cẩm Niên."

Ông ta gầm thét, sau đó muốn hoàn toàn khôi phục Tinh Thần Cổ đồ, nhưng cuối cùng vẫn có chút bất lực.

Điều này khiến ông ta khó mà cam tâm cho được.

Sở dĩ đại thế giáng lâm, nhưng vì sao Vạn Tinh Cổ tông vẫn chậm chạp không xuất thế, thật ra nguyên nhân chủ yếu là bởi vì, Vạn Tinh Cổ tông cất giấu một bí mật lớn.

Trong Tiên Khí đã phong ấn một Ma Khí, từ khi Tiên Khí đạt được gia trì, Ma khí cũng đang điên cuồng xao động, thời thời khắc khắc muốn phá vỡ phong ấn, chính vì vậy, Vạn Tinh Cổ tông chỉ có thể niêm phong tông môn, muốn dùng Tiên Khí trấn áp ma khí, sau đó mới xuất thế tranh đoạt lần nữa.

Thật không ngờ người của Ma tộc tìm tới cửa nhanh đến vậy.

Nhưng so sánh ra, thảm trạng nơi này lại không có ai biết được, vì có lực lượng quỷ dị che đậy nơi này, nên không ai nhìn thấy phạm vi ngàn dặm đã không còn một sinh linh.

Thế nhân đều đang chăm chú theo dõi trận đại chiến thất cảnh.

Dưới Tiên tông, cường giả Ma tộc ngước nhìn Cố Cẩm Niên trên trời, trong ánh mắt tràn đầy chán ghét.

"Thánh Nhân Nho đạo? Đợi tìm ra đủ chín Ma khí, ta sẽ đồ sát toàn bộ người trong Nho đạo ngươi."

Người này đè nén lửa giận nói.

Ma tộc gần như bẩm sinh đã cực chán ghét người đọc sách Nho đạo.

"Không, nam nhân này phải giao lại cho ta, ta muốn hắn hầu hạ ta thật tốt, sau đó mới hành hạ hắn đến chết."

"Dung mạo hắn đẹp thế này, không thể lãng phí."

Nữ tử ma tộc bên cạnh lên tiếng, người này xấu xí đến cực điểm, miệng chảy nước miếng, thèm khát nhìn về phía Cố Cẩm Niên.

Trên bầu trời Tây Mạc.

Khi Thiên Phạt giáng lâm vô cùng đáng sợ, vẻ mặt mấy người Thượng Thanh chân nhân và Âm Dương chưởng môn đều thay đổi cực xấu xí.

"Vì sao lão thiên lại thiên vị Cố Cẩm Niên như thế?"

"Ta không phục."

Âm Dương chưởng môn gào lên, ông ta thực sự không phục, chuyện gì cũng đều thiên vị Cố Cẩm Niên, họ đều là cường giả thất cảnh, hơn nữa để đi đến một bước này bọn họ cũng đã nỗ lực rất nhiều.

Cũng đã làm chuyện tốt, dựa vào cái gì cứ thiên vị Cố Cẩm Niên như vậy?

Đùng!

Nghe ông ta nói như thế, Thiên Phạt Chi Nhãn càng đáng sợ hơn, bắn ra càng nhiều lôi đình.

Không phục đúng không, vậy đánh ngươi tới phục mới thôi.

Chỉ là, ngay một khắc này, giọng Cố Cẩm Niên vang lên.

"Đánh một trận công bằng."

"Tôi luyện bản thân."

Hắn hô lên, ý chí Thánh Nhân phóng trùng thiên, gia trì trên Thiên Phạt Chi Nhãn, đây chính là tự tin của Cố Cẩm Niên, hắn muốn quyết đấu một trận thật công bằng, không muốn lưu lại bất kỳ chút tiếc nuối nào, hơn nữa hắn cũng muốn mượn cơ hội lần này để rèn luyện bản thân.

Theo ý chí Thánh Nhân phóng lên trùng thiên, quả nhiên Thiên Phạt Chi Nhãn đã dừng lại, không giáng lôi đình xuống nữa. Hành động này thật sự là khiến cho người ta không biết nói gì, cảm giác thiên ý quả thật đang thiên vị Cố Cẩm Niên.

Nhưng chuyện khiến người ta rung động đó là, ngôn luận lần này của Cố Cẩm Niên, lúc này đây, Thiên Phạt Chi Nhãn rõ ràng đang giúp Cố Cẩm Niên, đối với Cố Cẩm Niên mà nói là chiếm ưu thế rất lớn.

Nhưng Cố Cẩm Niên lại không tiếp nhận Thiên Phạt Chi Nhãn hiệp trợ, mà lựa chọn tự mình đấu một trận cực hạn.

Điều này quá kinh người.

"Từ chối thiên địa hiệp trợ, đây là muốn rèn luyện bản thân sao?"

"Thật kinh khủng, quá mức kinh người, có được đạo tâm vô địch thế này, Cố Cẩm Niên thật sự có thể vô địch đấy."

"Nếu trận chiến này đánh thắng, vậy thật sự chứng minh Cố Cẩm Niên là người đứng đầu rồi."

Giọng nói của mọi người vang lên, cảm thấy chấn động vì Cố Cẩm Niên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận