Đại Hạ Văn Thánh

1619 Lấy được thần dược, tấn tứ trọng, năm tộc xuất thế, vô tận đồ sát, Luyện Ngục nhân gian (8)

Nhưng rất nhanh, bọn họ lại lần nữa đứng dậy, trong ánh mắt là giết chóc, là phẫn nộ, là không cam lòng, đã từng hảo hữu, chấp đao đối mặt, phụ tử càng là đánh nhau.

Bọn họ mất đi lý trí, trong oán khí bộc phát ra nội tâm âm u nhất.

Phẫn nộ, căm hận, hận ý, sát ý, toàn bộ trào ra rồi.

Vô số người hít vào một ngụm khí lạnh. Biến hóa của Nam Man cảnh quá kinh khủng. Đây là muốn đem thế gian biến thành Luyện Ngục sao?

"Hải tộc."

"Đợi Cố Cẩm Niên xuất thế, trường hạo kiếp này, nhất định sẽ cùng các ngươi tính toán."

Tô Văn Cảnh hét lớn một tiếng, nhục thân ông ấy nở rộ ra vô tận quang mang Thánh nhân, xông vào Nam Man cảnh, đi trấn áp cùng ngăn lại khủng bố như vậy.

Nếu không dành thời gian, ổn định tình huống Nam Man cảnh, như vậy tất nhiên sẽ sinh ra chuyện càng đáng sợ.

"Giết."

Thị vệ bên người Tam Thái tử Bắc Hải thấy cảnh này, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ cười lạnh.

Sau một khắc, hắn ta không nói nhảm gì mà tiếp tục ra lệnh tru sát Nhân tộc.

Tướng sĩ Hải tộc lập tức hưng phấn vô cùng, vượt qua biên cảnh, một đường hướng phía cảnh nội Đại Hạ quét ngang, chỗ đến không có một ngọn cỏ.

"Truyền ý chỉ trẫm."

"Vương triều Đại Hạ, toàn quân xuất kích, không lưu bất kỳ chỗ trống gì, giết tới một giọt máu cuối cùng."

"Phàm tướng sĩ Đại Hạ ta, cho dù là chết, cũng không thể đầu hàng."

Vĩnh Thịnh Đại Đế gầm thét.

Đại chiến bộc phát, ông ấy không có bất cứ chút do dự nào, truyền đạt mệnh lệnh thánh chỉ.

Oanh oanh liệt liệt, giết ra một đường máu.

Chết cũng được đứng chết.

Nhưng đối với so vương triều Đại Hạ sục sôi, trái lại vương triều Phù La cùng vương triều Đại Kim.

Bầu không khí của hai đại vương triều này lại lộ ra vẻ vô cùng quái dị.

Đông Hải Long cung, hai mươi lăm vạn đại quân, dường như không có bất kỳ cái gì trở ngại, đi thẳng tới Hoàng cung Đại Kim.

Đế vương Đại Kim không có ngạnh kháng, mà lựa chọn cầu hoà.

Tự đại thế giáng lâm, bọn họ vốn là vượt qua không được vương triều Đại Hạ, tự biết mất đi tiên cơ, cho nên đứng trước tình huống như vậy, chẳng bằng lựa chọn cầu hoà, cho dù là làm chó nhưng chí ít có thể sống, hơn nữa còn có thể nhìn xem người cạnh tranh lớn nhất bị hao tổn.

Cớ sao mà không làm? Trong hoàng cung Đại Kim.

Thất công tử Đông Hải Long cung đi vào trong đại điện.

Văn võ bá quan, từng người đứng tại chỗ, cúi đầu, lộ ra vẻ phá lệ cung kính.

Không người nào dám ngẩng đầu nhìn thẳng.

Đế vương Đại Kim đã đi xuống Long ỷ từ sớm, đứng ở trong đại điện, bên cạnh đứng một số hoàng tử, cung nghênh Thất công tử Đông Hải.

Chẳng qua là khi Thất công tử đi vào đại điện sau khi, sắc mặt hắn Ta lập tức lạnh lẽo.

Trong chốc lát, thị vệ bên cạnh trực tiếp xuất thủ.

Răng rắc!

Răng rắc!

Văn võ bá quan lập tức quỳ trên mặt đất, xương đầu gối của bọn họ toàn bộ bị đánh nát, kịch liệt đau nhức đánh tới nhưng bọn họ lại không phát ra được bất kỳ âm thanh gì. Một cỗ lực lượng vô danh, để bọn họ quỳ trên mặt đất, phần đầu thì trầm thấp, bộ mặt vặn vẹo, nhưng chính là không thể kêu ra tới.

"Sâu kiến."

Thất công tử Đông Hải che cái mũi của mình, cực độ chán ghét.

Mà đế vương Đại Kim thì là nuốt ngụm nước bọt, mình đã làm đến mức này, lại không nghĩ rằng người Đông Hải Long cung lại bá đạo như thế.

Nhưng ông ta biết rõ một chút, bên trong Tứ Hải Long cung thì Đông Hải Long cung có quyền lực lớn nhất, cho nên ông ta không dám thất lễ.

"Khấu kiến Đông Hải Thái tử."

Đế vương Đại Kim quỳ trên mặt đất, lộ ra vẻ vô cùng nịnh nọt, cười ha hả nhìn về phía đối phương.

Phốc.

Chỉ là thoại âm vừa rơi xuống, đầu của ông ta cũng nháy mắt rơi xuống đất.

"Danh xưng Thái tử này mà sâu kiến các ngươi có thể xưng hô sao?"

"Bôi xấu."

Thất công tử lên tiếng, đối với hai chữ Thái tử tràn đầy cung kính, nhưng đối với lời mà đế vương Đại Kim vừa nói lại cảm thấy vô cùng chán ghét.

Trên thực tế, nếu như đế vương Đại Kim không lựa chọn đầu hàng. Mặc dù kết quả nhất định là thất bại, nhưng không đến mức trực tiếp bị xoá bỏ như vậy. Vì ông ta là đế vương, có Chân Long khí vận hộ thân.

Hải tộc không nhất định có thể giết ông ta.

Nhưng vấn đề là, ông ta đã lựa chọn đầu hàng, như vậy Chân Long khí vận liền biến mất.

Bởi vì đế vương là không thể đầu hàng thần phục. Nếu đầu hàng thần phục, liền mất đi Thiên mệnh phù hộ.

Các hoàng tử, công chúa sau lưng đế vương Đại Kim, từng người sắc mặt tái nhợt, bọn họ không nghĩ tới, phụ hoàng mình cứ như vậy chết rồi.

Chết quá dễ dàng đi?

Người này đã từng là một trong những bá chủ ở Đông Hoang.

"Tất cả nam nhân, toàn bộ tru sát."

"Những nữ nhân này lưu lại, huyết tế năm triệu người, tiến hành hải táng."

Thất công tử Đông Hải chậm rãi lên tiếng, nói xong lời này, hắn ta nhìn về phía Đại hoàng tử Đại Kim, trực tiếp lên tiếng.

"Quỳ xuống, trở thành nô lệ của ta, vẫn sẽ để cho ngươi chưởng khống quốc gia này như cũ."

Thất công tử lên tiếng, ánh mắt lạnh như băng nói.

Để một tên hoàng tử biến thành nô lệ.

Mà đối phương có chút chần chờ, hắn ta trong lúc nhất thời, khó mà tiêu hóa nhiều nội dung như vậy.

Phốc.

Còn không quá ba hơi, đầu của hắn ta nháy mắt tách rời.

Mà ánh mắt của Thất công tử khóa chặt ở trên thân vị hoàng tử thứ hai.

Hắn ta không có nói chuyện, bởi vì hắn ta không muốn nói lần thứ hai.

"Ta nguyện ý, ta nguyện ý."

Đối phương quỳ trên mặt đất, hướng phía Thất công tử Đông Hải dập đầu.

Bây giờ, thảm sát bắt đầu, hoàng cung nháy mắt đại loạn. Mà những công chúa cùng với nữ quyếntrong hoàng cung này cũng trong nháy mắt, bị trực tiếp khống chế, sắp đứng trước cực kỳ tàn ác.

Nhưng mà, vẫn có bộ phận công chúa, hoặc là nữ quyến tính cách cương liệt, lựa chọn tự sát, thà chết không phục.

Nhưng loại tử vong này lộ ra vẻ không có chút ý nghĩa nào.

Kinh thiên đồ sát bắt đầu.

Mà vương triều Phù La so với nơi này càng tàn khốc hơn.

Đây chính là thực lực nghiền ép tuyệt đối.

Cũng là khác biệt thực lực văn minh va chạm.

Hắc ám!

Tàn khốc!

Huyết tinh!

Không có bất kỳ luân lý đạo đức nào.

Cũng không tồn tại bất kỳ công bằng gì.

Mà tất cả mọi thứ, vẻn vẹn chỉ là mở màn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận