Đại Hạ Văn Thánh

1186 Lấy kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh! Nguyện người đọc sách Đại Hạ ta, người người như rồng!

Kinh đô Đại Hạ.

Phía trên bầu trời.

Viên đá lửa thứ mười lăm lúc này cũng đã hóa thành hư không.

Bị va chạm với quốc vận Đại Hạ, đá lửa đương nhiên không ngăn cản được.

Thế nhưng Vĩnh Thịnh Đại Đế vẫn không lộ ra vẻ vui mừng, Tô Văn Cảnh cũng không có vẻ vui mừng.

Vẫn còn hai viên đá lửa ở trên trời.

Ăn ngay nói thật.

Dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán ra được, hai viên đá lửa này nhất định phải lớn hơn những viên trước đó nhiều.

Bây giờ đã dùng toàn bộ người đọc sách Đại Hạ, ba món Thánh khí, và cả quốc vận Đại Hạ, mới miễn cưỡng phá huỷ viên đá lửa thứ mười lăm này.

Nhưng viên thứ mười sáu thì sao?

Viên thứ mười bảy thì sao?

Chuyện này, thật sự là khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

Đây là muốn diệt quốc sao?

"Bệ hạ."

"Còn có biện pháp nào không?"

Vào lúc này, Tô Văn Cảnh dùng thần thức Nho đạo truyền âm, hỏi Vĩnh Thịnh Đại Đế, còn có biện pháp nào khác không.

"Có."

"Nhưng chỉ có thể sử dụng một lần."

Vĩnh Thịnh Đại Đế trả lời.

Bên trong hoàng cung, ánh mắt Vĩnh Thịnh Đại Đế hơi bất đắc dĩ, ông tất nhiên còn có át chủ bài chưa lấy ra.

Nhưng át chủ bài chỉ có thể dùng một lần.

Dùng hết rồi, sẽ không thể dùng lần thứ hai.

Nhưng phía sau vẫn còn hai viên đá lửa.

Làm người ta thấy tuyệt vọng, cũng khiến người ta ngạt thở.

Nghe thấy câu trả lời, Tô Văn Cảnh im lặng.

"Bệ hạ, thần còn có một kế."

Tô Văn Cảnh nói.

"Kế gì?"

Vĩnh Thịnh Đại Đế hơi tò mò.

"Vương triều Đại Kim và vương triều Phù La cũng có người đọc sách, nếu có thể để hai đại vương triều này dốc hết toàn lực, phối hợp toàn bộ, có lẽ sẽ giải quyết được tai ương đá lửa."

Tô Văn Cảnh lên tiếng.

Đây là biện pháp giải quyết của ông ấy.

Mượn lực lượng người đọc sách tại Đông Hoang để giải quyết phiền phức này.

Chỉ là nghe nói như thế, Vĩnh Thịnh Đại Đế vẫn hơi trầm mặc.

"Nếu nhờ vả hai đại vương triều, có lẽ bọn họ nhất định sẽ công phu sư tử ngoạm, đòi lấy đủ chỗ tốt."

Vĩnh Thịnh Đại Đế nói, thật ra ông đã sớm nghĩ tới điều này, nhưng ông biết, nếu thỉnh cầu hai đại vương triều hỗ trợ, thứ bị mất đi sẽ càng nhiều.

Rất bất lợi với vương triều.

Đồng nghĩa với vặt đầu cá vá đầu tôm, ván cờ giữa các đại quốc, cũng không phải nhìn bề ngoài như vậy, ta ăn một quân, ngươi ăn một quân, đó là bởi vì không có cơ hội.

Nếu có cơ hội, hễ có thể bắt lấy một cơ hội là hận không thể nuốt hết xương cốt của ngươi vào bụng.

Hiện tại vương triều Đại Hạ gặp phải tai họa đá lửa, vì thế nguy nan trước mắt, hai đại vương triều đã há sẵn miệng ra, chỉ đợi vương triều Đại Hạ tự đưa tới cửa.

"Bệ hạ."

"Chuyện đã tới nước này, cho dù hai triều yêu cầu rất nhiều, vậy cũng tốt hơn là vô số người bị thương vong."

Tô Văn Cảnh nói, trên thực tế ông cũng nhìn rõ tình thế hiện tại, nhưng lúc này đã không còn biện pháp nào khác, một khi có chuyện lớn xảy ra thì sẽ thương vong vô số.

Hai đại vương triều đương nhiên sư tử há miệng, nhưng không phải chỉ là tiền tài thôi sao, cho thì cứ cho đi.

"Đã như vậy, trẫm sẽ xử lý."

"Hai đại vương triều đều đồng ý, vì đảm bảm an toàn, trẫm cũng sẽ bàn bạc với Tiên môn và Phật môn, ổn định đại cuộc."

Đến lúc này, Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng không miễn cưỡng, hơn nữa đã đồng ý hai đại vương triều giúp đỡ, vậy cũng có thể kêu gọi Tiên môn Phật môn giúp đỡ.

Xem như chuẩn bị đường lui, cũng tránh cho chuẩn bị không đến nơi đến chốn.

"Tuân chỉ."

Tô Văn Cảnh trực tiếp đồng ý.

Đến lúc này, tìm một người hỗ trợ hay tìm một đám người hỗ trợ cũng không khác gì nhau.

Có điều Tiên môn có thể đồng ý hay không, đó là một vấn đề.

Dù sao những việc Cố Cẩm Niên đã làm cũng thật sự đã cắt đứt con đường thăng tiến của Tuyệt Tiên Môn, nếu tìm Tiên môn hỗ trợ, chỉ sợ rất khó.

Nhưng dù thế nào cũng chỉ có thể đi thử.

May mắn bây giờ viên đá lửa thứ mười sáu vẫn chưa xuất hiện.

Đây là một chuyện tốt.

Thời gian thấm thoát trôi qua.

Trong hoàng cung, Giám Thiên Ti dùng vật khí quan trọng của đại quốc, kết nối với Đại Đế của vương triều Đại Kim cùng vương triều Phù La.

Bốn vị Đế Vương thống trị Đông Hoang, cách xa nhau vạn dặm đang bàn bạc một vài chuyện.

Mà Tô Văn Cảnh cũng ngay lập tức dùng thần thông Nho đạo, kết nối với cường giả Tiên môn.

Vận mệnh của vương triều Đại Hạ cuối cùng sẽ như thế nào, không ai biết rõ ràng.

Mới đó mà bốn canh giờ đã trôi qua.

Ba đại vương triều, bốn vị Đế Vương nói chuyện tròn bốn canh giờ.

Hoàng cung Đại Hạ, trong điện Dưỡng Tâm.

Có một chiếc gương đang lơ lửng ở trên điện, Vĩnh Thịnh Đại Đế vẻ mặt có phần lạnh lùng.

Qua bốn canh giờ trò chuyện.

Vương triều Đại Kim cùng vương triều Phù La, đưa ra điều kiện vô cùng hà khắc, hơn nữa còn mang điệu bộ hơi không tình nguyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận