Đại Hạ Văn Thánh

1121 Tiên môn quyết liệt, mâu thuẫn bộc phát, ta ở đây, ngươi cứ việc xuất thủ! (6)

Trấn áp những lời lẽ xúc phạm của đám đệ tử Thái Huyền Tiên tông này.

Điều này có chút quá phận, nếu không phải nói quá nhiều người, hắn ta suýt chút muốn xuất thủ, tự mình đánh vào cái miệng thối của bọn họ.

Từ Trường Ca xuất hiện.

Bây giờ, những đệ tử Thái Huyền Tiên tông này đều không dám nói chuyện, cho dù nội tâm không phục, bọn họ cũng không dám tiếp tục lên tiếng.

"Cẩm Niên huynh."

"Những đệ tử này chưa hề ra đời, trong lời nói, có chút bất kính, còn xin Cẩm Niên huynh thông cảm nhiều hơn."

Sau một khắc, Từ Trường Ca đi tới trước mặt Cố Cẩm Niên. Hắn ta thở dài hướng phía Cố Cẩm Niên một bái.

"Từ huynh khách khí."

"Cố mỗ tịnh không để ý."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, hắn lắc đầu, không quan tâm những lời gió thổi bên tai này.

"Cẩm Niên huynh, đây là hai tấm phù cầu mưa, là chút tâm ý của Từ mỗ, còn xin Cẩm Niên huynh thứ lỗi."

Bây giờ, Từ Trường Ca lấy ra hai tấm phù cầu mưa, đưa cho Cố Cẩm Niên.

Nhìn thấy phù cầu mưa, Cố Cẩm Niên bây giờ thở dài.

"Đa tạ Trường Ca huynh."

Mặc kệ trước đó xảy ra bất luận mâu thuẫn gì, Từ Trường Ca có thể ở lúc này cho mình phù cầu mưa, trong lòng Cố Cẩm Niên tràn ngập cảm kích, tuy chỉ là hai tấm phù cầu mưa nhưng ít ra có thể cứu không ít dân chúng.

"Trường Ca huynh, còn có thể mượn thêm một chút phù cầu mưa hay không?"

"Cố mỗ nguyện ý lấy vật đổi vật, Linh Tinh cũng có thể trao đổi."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, hắn không thèm để ý loại người như Vương Hiên này, cũng không muốn tiếp tục náo xuống.

Mục đích đến đây là vì phù cầu mưa, chỉ cần dưới tình huống không vi phạm ranh giới cuối cùng của bản thân. Đem phù cầu mưa tới tay, Cố Cẩm Niên đều có thể tiếp nhận.

"Cẩm Niên huynh."

"Hai tấm đã là cực hạn, hai tấm này là ta tốn hao trọng kim, còn tính là dưới sự trùng hợp mới có."

Từ Trường Ca lên tiếng.

Đồng thời hắn ta cũng truyền âm nói.

"Phật môn tới Tiên môn ta, Thái Huyền Tiên tông gần nhất cũng thay đổi một chút, cụ thể như thế nào, ta không rõ ràng, rất nhiều chuyện, thân bất do kỷ, nhưng Thiên mệnh đến, Tiên môn đã đạt được một chút chỗ tốt, ta không thể nói thêm cái gì. Cẩm Niên huynh, không cần tranh, rời đi đi."

Từ Trường Ca truyền âm, hắn ta mịt mờ nhắc đến mấy chuyện, hi vọng Cố Cẩm Niên không cần cãi lộn tiếp, bởi vì xui xẻo nhất định là Cố Cẩm Niên.

Hắn ta không muốn nhìn thấy loại tình huống này, cho nên ra mặt, đem phù cầu mưa cho Cố Cẩm Niên.

Từ Trường Ca nói vậy cũng ấn chứng ý nghĩ của Cố Cẩm Niên. Đúng thật là cùng Phật môn có quan hệ, xem ra chính mình lúc trước mời Khổng Thánh chém Nho đạo một đao, quả nhiên là tiện nghi cho Tiên môn.

Vậy xác thực, bây giờ Nho đạo cùng Phật môn đều bị bản thân chém một đao, Phật môn còn tốt chỉ là khí vận bị bản thân đoạt đi một đấu.

Tiên môn bản thân đã mạnh, bây giờ đối thủ cạnh tranh đều bị suy yếu, trong lúc vô hình đã trở thành tồn tại mạnh nhất.

Nhất là lời Từ Trường Ca vừa nói, Tiên môn đã đạt được chỗ tốt từ Thiên mệnh, cụ thể là cái gì, Từ Trường Ca khẳng định không thể nói với mình, nhưng đây là một tín hiệu, nhắc nhở bản thân, để cho mình không cần tranh tiếp nữa.

"Đa tạ."

Cố Cẩm Niên hít sâu một hơi.

Sau đó quay người rời đi.

Thái Huyền Tiên tông đã không nguyện ý trợ giúp vương triều Đại Hạ, còn chưa tính.

Chuyện này không có gì đáng nói.

Chỉ là về sau, Tiên môn đừng có cầu vương triều Đại Hạ là được.

Đương nhiên, Cố Cẩm Niên cũng tinh tường, bất kỳ thế lực nào đều có người tốt cùng người xấu, có người truy đuổi lợi ích, có người bảo trì bản tâm, cũng có người tốt.

"Cố Thánh nhân đi thong thả."

Nhưng mà, ngay tại lúc Cố Cẩm Niên rời đi, giọng nói của Vương Hiên trưởng lão lại lần nữa vang lên.

Từ Trường Ca xuất hiện, để ông ta không dám tiếp tục lại nói tiếp, Thái Huyền Tiên tông chưởng môn cùng Thái Thượng trưởng lão đích xác có bàn giao, không thể đắc tội Cố Cẩm Niên, cũng không cần cùng Cố Cẩm Niên xảy ra mâu thuẫn gì.

Nếu như không phải Cố Cẩm Niên nói câu kia, kỳ thật ông ta cũng không muốn lên tiếng.

Nhưng cãi lộn qua đi, ông ta càng thêm phẫn nộ. Ông ta đều đã làm tốt chuẩn bị, nếu như Cố Cẩm Niên còn dám kêu gào, ông ta tất yếu giáo huấn Cố Cẩm Niên thật tốt.

Lại không nghĩ rằng Từ Trường Ca đứng ra làm rối loạn.

Nhưng ông ta vẫn có thủ đoạn như cũ, để Cố Cẩm Niên khó chịu.

Ầm ầm.

Trong chốc lát, một tấm phù trong tay ông ta xuất hiện rất nhanh tấm phù bị bóp nát, âm thanh của một tia chớp vang lên, từng đoàn từng đoàn mây đen ngưng tụ, bao trùm phạm vi mười mấy dặm.

Ào ào!

Ào ào!

Cuồng phong đánh tới, nương theo lấy mưa như trút nước mà xuống.

Bên trong Ngọc liễn Tiên Vương.

Cố Cẩm Niên hoàn toàn trầm mặc.

Mà Từ Trường Ca, Hứa Nhai, Triệu Tư Thanh, bao gồm một ít trưởng lão ở trong đại điện nhíu mày.

Thủ đoạn này có chút buồn nôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận