Đại Hạ Văn Thánh

1207 Thiên địa chúc phúc, năm ốc đảo lớn, lòng dạ Thánh nhân, ấn ký Thiên tử, vô lượng công đức(3)

Theo thốt ra lời này, mọi người kinh ngạc.

Thánh Nhân vì sao nhìn về phía nước Hung Nô?

"Dám hỏi Thánh tổ, người có ý chỉ gì sao?"

Lúc này, giọng nói của Khổng Chính vang lên.

Ông ta cũng nghi hoặc, không rõ vì sao hư ảnh của Khổng Thánh chậm chạp không tiêu tan.

Khổng Thánh không trả lời, vẫn luôn nhìn về phía nước Hung Nô như vậy.

Bên trong nước Hung Nô, toàn bộ dân chúng đều cảm nhận được Khổng Thánh đang nhìn chăm chú, không biết vì cái gì, dân chúng mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng duy nhất có thể biết chính là, ánh mắt này có chút không tốt.

Vương đình Hung Nô.

Hung Nô Vương nuốt một ngụm nước bọt. Ông ta có chút chột dạ nhưng lại không hề nói một câu. Mà Đại Nho Khổng gia ngay cả nhìn cũng không dám nhìn vào ánh mắt của Khổng Thánh, trong lòng sợ hãi, đây là tổ tiên của bọn họ, cũng là vị Thánh nhân đệ nhất thiên địa.

Thẹn trong lòng, làm sao dám nhìn thẳng.

"Thánh nhân, phải chăng có ý chỉ gì?"

Giờ khắc này, giọng nói của Tô Văn Cảnh vang lên, ông ấy hỏi thăm Thánh nhân, tràn đầy hiếu kì.

Thế nhưng lời này nói ra, Khổng Thánh vẫn không để ý tới.

Rất nhanh, từng tiếng nói hỏi thăm vang lên.

Có Đại Nho, có người đọc sách nước khác. Dù sao có thể cùng Khổng Thánh đối thoại, là vô cùng vinh diệu.

Nhưng Khổng Thánh cũng không hề để ý tới một ai, vẫn chỉ lẳng lặng nhìn về phía nước Hung Nô.

Mọi người hiếu kì, hư ảnh thánh không tiêu tan, chuyện này tất nhiên là có vấn đề lớn.

Hình tượng này rất cổ quái, cũng cực kỳ quỷ dị.

"Cẩm Niên, nếu không ngươi hỏi một câu đi."

Bên trong thư viện , Tô Văn Cảnh nhìn thấy Thánh nhân cao lạnh như thế, không khỏi nhìn về phía Cố Cẩm Niên, để hắn hỏi thăm.

Nghe thấy Tô Văn Cảnh lên tiếng.

Cố Cẩm Niên cũng có chút hiếu kì, Khổng Thánh vẫn luôn nhìn về phía nước Hung Nô là có ý gì.

"Học sinh Cố Cẩm Niên, bái kiến Khổng Thánh."

"Dám hỏi Khổng Thánh, có chỉ ý gì hay không?"

Cố Cẩm Niên lên tiếng, hướng phía Khổng Thánh hành lễ hỏi như thế.

Nghe nói như thế, giờ khắc này, Khổng Thánh vẫn luôn bất động lập tức xoay người lại. Ông ấy đưa mắt nhìn về phía Cố Cẩm Niên nhưng cũng không nói chuyện.

Nhưng dù cho như thế, cũng rước lấy vô số người khó chịu. Bọn họ mỗi một người đều là Đại Nho, tuy nói không sánh bằng Cố Cẩm Niên đi, nhưng dầu gì cũng là người có chút khả năng, thành khẩn như thế la lên Khổng Thánh mà Khổng Thánh cũng không nhìn cái nào.

Cố Cẩm Niên la lên một tiếng, Khổng Thánh đã đưa mắt nhìn qua, nói thật không khó chịu là giả.

Mà lúc này, Khổng Thánh nhìn về phía Cố Cẩm Niên.

Ở trong ánh mắt Thánh nhân có nghi hoặc. Đây chỉ là một đạo hư ảnh, là tín ngưỡng thiên địa ngưng tụ thành ý chí Thánh nhân cũng không phải là Khổng Thánh chân chính.

"Trong cơ thể ngươi có Thánh khí của ta."

Đây là câu nói đầu tiên của ý chí Thánh nhân, sau đó ý chí Khổng Thánh tiếp tục lên tiếng.

"Ta cảm giác được, Thiên tai nơi đây có khí tức cổ xưa, là thượng cổ tà ma."

"Tại phương bắc."

"Đang nổi lên một trận đại khủng bố."

Khổng Thánh lên tiếng, một phen để vô số người kinh ngạc.

Thượng cổ tà ma?

Một trận đại khủng bố?

Đây là lời nói của Thánh nhân, không tồn tại bất kỳ nghi ngờ nào, cũng sẽ không có người nghi vấn lời nói của Thánh nhân.

"Dám hỏi Thánh nhân, trận đại khủng bố này phải chăng ở nước Hung Nô?"

Cố Cẩm Niên lên tiếng, hắn trực tiếp hỏi.

Thiên tai vương triều Đại Hạ tuyệt đối là có người ở sau lưng giở trò quỷ nhưng cụ thể là ai, không người nào biết được. Hiện tại Khổng Thánh chú ý phương bắc, điều này khiến hắn không khỏi hoài nghi là nước Hung Nô ở sau lưng giở trò quỷ.

Nếu như quả nhiên là nước Hung Nô mà nói, vậy kế tiếp vương triều Đại Hạ việc cần phải làm chính là ngựa đạp Vương đình rồi.

"Không rõ ràng."

"Chân thân của ta không ở thời đại này."

"Ngươi có Thánh khí của ta."

"Chỉ là cảnh giới của ngươi quá thấp, ngay cả Thánh nhân cũng không phải, ta vì ngươi lưu lại một hạt giống."

"Khi ngươi thành Thánh hay là lúc được thiên địa gia trì ngươi có thể gọi chân thân của ta đến đây, giải quyết chuyện này."

Khổng Thánh lên tiếng, trong lúc nói chuyện, ông ấy hạ xuống một đạo ấn ký, nhập vào thể nội Cố Cẩm Niên.

Theo đạo ấn ký nhập vào, dẫn tới rất nhiều thế lực nhíu mày.

Ấn ký của Thánh nhân sao?

Cố Cẩm Niên lại có thể triệu hoán Thánh nhân một lần nữa sao?

Việc này còn chơi hay không?

Đừng quay đầu lại rước lấy thị phi, đến lúc đó người người chặt một đao, vậy liền thật không có chơi.

"Thánh nhân vì sao không thể trực tiếp vượt qua dòng sông thời gian?"

Tiếp nhận ấn ký, Cố Cẩm Niên có chút hiếu kỳ, không khỏi hỏi thăm Khổng Thánh, vì lý do gì không thể trực tiếp vượt qua dòng sông thời gian, đi thẳng tới thời đại này, giải quyết những vấn đề này.

Chỉ là lời này nói ra, Khổng Thánh lại bình tĩnh hồi đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận