Đại Hạ Văn Thánh

882 Đại điển sắc phong, kế sách của phật môn, Đông Hoang Ma Quật [Kết thúc tập 1 của chính văn!](4)

Nhưng mà, để trở thành người giàu có, Cố Cẩm Niên cũng không có ý định nhân từ nương tay.

Tửu lâu Đại Hạ này, Cố Cẩm Niên xây dựng chính là ăn ở ngủ một thể, cũng là chín tầng, nhưng diện tích hoàn toàn không giống nhau.

Tầng một, hai dùng để ăn cơm, lầu một đại chúng hóa một chút, lầu hai chính là nhã gian tinh xảo, lại giày vò làm thêm mấy gian phòng thật lớn, muốn sử dụng thì phải đặt trước, giá cả đương nhiên cũng cao theo, dù sao đối với người có tiền mà nói, ăn không phải cơm, mà là mặt mũi.

Tầng ba dùng để nhân viên nội bộ ăn ở, bao gồm phòng tạp hóa cùng một ít nhu cầu chỗ ở, tầng bốn, năm, sáu, chính là phòng khách, toàn bộ đều ấn theo giá tiền như thế nào thì xa hoa như thế ấy.

Tầng bảy tầng tám để giải trí, có phòng massage, xông hơi, đảm bảo cho ngươi ở đây thoải mái vui vẻ.

Dưới tiền đề có ăn có uống, còn có chơi.

Về phần những thứ như sòng bạc v…v…, Cố Cẩm Niên kiên quyết chống cự, thứ đồ chơi này hại không ít người, tuy rằng Cố Cẩm Niên hiểu được, người nào đã thích đánh bạc, không đến chỗ mình đánh bạc thì cũng sẽ đi nơi khác đánh bạc.

Nhưng Cố Cẩm Niên vẫn không cân nhắc đến chuyện này, hắn không muốn hại người, cho dù là người giàu có nhiều bạc, hắn cũng không muốn làm cái này.

Không đội trời chung với cờ bạc.

Mà hiện giờ, vấn đề bày ra trước mắt chính là, cơ sở hạ tầng không có vấn đề lớn, nhưng đào tạo nhân sự rất quan trọng.

Những người như tiểu nhị thì không thiếu, tùy tiện chiêu mộ một chút liền có một nhóm người, tập trung huấn luyện, sau khoảng ba tháng hẳn là đã có hiệu quả.

Chân chính thiếu vẫn là muội tử a.

Cũng không có khả năng để cho một đám nam nhân mát xa cho khách nhân chứ? Làm như thế, ngay cả Cố Cẩm Niên cũng không chịu nổi.

"Chờ Tô Hoài Ngọc trở lại, cùng hắn xem xét đi."

Cố Cẩm Niên thầm nghĩ trong lòng.

Đem việc vặt giải quyết xong, Cố Cẩm Niên trực tiếp đứng dậy, đi về phía hoàng cung Đại Hạ.

Ngày mai chính là tết Nguyên Đán, cũng là đại điển sắc phong, phải đến hoàng cung chuẩn bị một hai.

Thứ nhất là vấn đề quy trình, thứ hai là vấn đề thân phận.

Nếu đổi lại là người khác được phong hầu, cũng không cần đi vào hoàng cung, chuẩn bị trước ở Lễ bộ là tốt rồi, nhưng trong người Cố Cẩm Niên có huyết mạch hoàng thất, tự nhiên phải dựa theo lễ nghi hoàng thất mà làm.

Nửa canh giờ sau.

Cố Cẩm Niên đi tới hoàng cung.

Quan viên Lễ bộ đã sớm chuẩn bị trong hoàng cung, thái giám cung nữ trong cung cũng đang bận trước bận sau.

Ngụy Nhàn trước tiên chạy tới, trực tiếp lấy ra ngọc quyển, bắt đầu giới thiệu nghi thức phong hầu với Cố Cẩm Niên.

Toàn bộ quá trình này cũng cực kỳ khoa trương.

Tổng cộng một trăm hai mươi bảy hạng mục, to to nhỏ nhỏ, cái gì mà đánh trống vài cái, cái gì mà kính bái thiên địa.

"Hầu gia, dựa theo canh giờ đã định, hiện tại ngài nên đi tắm rửa, sau khi tắm rửa xong thì đi tới nhà thờ tổ thắp hương, giờ Hợi vừa qua, đại điển sắc phong sẽ bắt đầu."

Ngụy Nhàn lên tiếng, cười nịnh nói.

"Được."

Cố Cẩm Niên cũng không dông dài, quá trình vẫn là phải làm theo, dù sao cũng là phong hầu.

Đi tới chỗ tắm rửa, trước sau một trăm lẻ tám vị thị nữ hầu hạ.

Từ tắm rửa đến lau người mặc quần áo đều có người hầu hạ.

Sinh hoạt của quyền quý quả nhiên là vạn ác.

Chỉ là còn không đợi Cố Cẩm Niên nói cái gì, một đạo thanh âm nhàn nhạt đã vang lên.

"Để cho những thị nữ này toàn bộ đi ra ngoài."

Thanh âm vang lên.

Rất quen thuộc.

Là thanh âm của Tô Hoài Ngọc.

Trong điện.

Cố Cẩm Niên đã chuẩn bị sẵn sàng cởi quần áo, không khỏi sửng sốt.

Hắn đem ánh mắt nhìn lại, chỉ thấy bên ngoài chính điện, xuất hiện thân ảnh của Tô Hoài Ngọc, vẻ mặt bình tĩnh.

"Gặp qua Tô đại nhân."

Nhìn thấy Tô Hoài Ngọc xuất hiện, Ngụy Nhàn lập tức tiến lên, dù sao thân phận người này cũng không tầm thường, có được ấn ký thiên mệnh, hơn nữa còn vào cung nhiều lần, bệ hạ cũng tương đối coi trọng hắn.

Ngụy Nhàn tự nhiên không dám đắc tội.

"Ngụy công công khách khí."

"Để cho những thị nữ này lui ra đi, ta có mật sự tìm Thế tử điện hạ."

Tô Hoài Ngọc mở miệng, hắn vẫn xưng hô Thế tử điện hạ như trước.

"Nô tài tuân mệnh."

Ngụy Nhàn gật gật đầu, Tô Hoài Ngọc có thể vào cung, khẳng định là đã đi tìm bệ hạ, nếu đã có chuyện quan trọng thương lượng, ông ấy cũng không tiện nói cái gì.

Lập tức, tất cả thị nữ mang theo ánh mắt thất vọng rời đi.

Mà Cố Cẩm Niên cũng có chút tức giận, hắn cởi ngoại bào ra, giữ lại nội sam, trực tiếp đi vào trong bồn tắm.

So sánh ra mà nói, bồn tắm cổ xưa này chỉ như một cái ao dài, trước không nói bồn tắm rất nhỏ, trên cơ bản chỉ có thể chứa một người, hơn nữa cũng không có cái gì đặc biệt, thuần túy chính là đem từng thùng nước nóng đổ vào, lạnh thì thêm chút nước nóng, nóng liền thêm chút nước lạnh.

Cũng chính là quyền quý mới có thể hưởng thụ một hai, căn bản không có ý tứ gì.

“Tô huynh, sao huynh lại ở chỗ này?”

Ngâm mình ở trong bồn tắm, Cố Cẩm Niên có chút tò mò, nhìn Tô Hoài Ngọc.

"Bệ hạ tìm ta có việc, cho nên vào cung, nghe nói Thế tử điện hạ cũng vào cung, cho nên lại đây tìm ngài một chuyến."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng, giọng điệu bình tĩnh.

"Chuyện gì?"

Cố Cẩm Niên có chút tò mò.

"Cơ mật."

Tô Hoài Ngọc thản nhiên mở miệng, hiển nhiên là không muốn nhắc tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận