Đại Hạ Văn Thánh

Chương 581 Đại Hạ Bất Dạ Thành, kế thành sẽ chế bá Thần Châu, người Khổng gia tới!(7)

Trực tiếp thành lập tiền trang quốc tế, thống nhất đo lường, thống nhất phân chia, và hàng loạt chuyện như căn cứ tình huống các quốc gia để tiến hành điều tiết khống chế tỉ giá hối đoái tiền tệ.

Mặc dù khối lượng công việc vô cùng kinh khủng, nhưng cái này có thể giải quyết.

Khẳng định sẽ có rất nhiều vấn đề, nhưng giang sơn đời nào cũng có tài tử, gặp phải vấn đề nan giải thì giải quyết vấn đề, gặp phiền phức thì giải quyết phiền phức.

Miễn là có thể ổn định.

Tiền giấy của Đại Hạ sẽ thành thứ đáng tiền nhất trên thế giới này.

Lúc đó, có thể lộ ra nanh vuốt rồi.

Thuộc địa hóa thế giới.

Còn cần đánh trận làm cái rắm.

Ví dụ như Hung Nô quốc, lợi hại nhất là cái gì? Là chiến mã đúng không?

Nhưng chăn nuôi chiến mã có khó không?

Quá trình phức tạp không?

Bồi dưỡng phiền phức không?

Trực tiếp tìm tại Hung Nô quốc một loại hoa quả hoặc một loại đồ nào đó mà đại chúng có thể tiếp nhận, thu mua với giá cao, thông qua phương thức marketing vân vân, phổ biến ra toàn thế giới, mọi người mua, dân chúng Hung Nô quốc kiếm được bạc, đắc ý, cười hì hì.

Kiếm được bạc mua nhà mua ngựa, từ dân chúng nghèo khổ lắc mình thay đổi, biến thành phú ông.

Dân chúng khác ở Hung Nô nhìn thấy sẽ như thế nào?

Khẳng định sẽ đi theo phong trào, ngươi trồng cái gì ta liền trồng cái đó, vài mẫu ruộng trong nhà trực tiếp phế bỏ, toàn trồng trọt hoặc nuôi dưỡng thứ này.

Nói tóm lại, nhìn thấy người khác kiếm được tiền còn khó chịu hơn so với việc bản thân thua lỗ.

Trong vòng ba đến năm năm, giá cả càng ngày càng cao, đám người này càng ngày càng kiếm nhiều tiền, thời khắc mấu chốt, để Hung Nô quốc trả lại mười hai thành.

Cái gì? Ngươi không trả?

Vậy thì khai chiến.

A? Ngươi không sợ?

Tốt, chuẩn bị bắt đầu đánh trận, nhưng trước tiên khoan đánh, để Lễ bộ đi làm thủ tục, trong quá trình làm thủ tục, bên này thương hội bắt đầu làm việc.

Loại bỏ.

Trực tiếp loại bỏ toàn bộ sản phẩm của Hung Nô quốc ngươi khỏi kệ.

Chẳng những loại bỏ ra khỏi kệ, còn viết một bài văn chương.

Xin chào các vị khách hàng của Hung Nô, đây là một phong thư tạ lỗi, bởi vì hai nước khai chiến, cho nên thương hội Đại Hạ lâm vào cảnh lưỡng nan.

Khu vực thông tin và liên lạc của Thương hội bị phong tỏa trực tiếp, xuất phát từ bất đắc dĩ, chúng tôi chỉ có thể xin lỗi các ngươi, trước khi chiến tranh kết thúc, chúng tôi sẽ không thể đưa sản phẩm của các ngươi lên kệ, đồng thời thương hội Đại Hạ cũng không thể tiến hành cung cấp hàng hóa, sẽ có giai đoạn ngừng hoạt động trong thời gian dài.

Nhưng xin hãy yên tâm, đợi sau khi chiến tranh giữa hai nước kết thúc, sẽ tự khôi phục.

Văn chương tuyên bố xong, có thể lẳng lặng chờ đợi Hung Nô quốc nội loạn rồi.

Vương triều Đại Hạ bên này căn bản không cần xuất binh, chỉ cần thủ thành là tốt, ai đánh với ngươi chứ.

Tất cả thương hộ gieo trồng hoặc nuôi dưỡng mặt hàng đó, tập thể bùng nổ, dân chúng càng kể khổ không ngớt, tiền giấy Đại Hạ trong tay họ nháy mắt cũng không còn thơm nữa.

Vả lại ngươi cũng không thể trách thương hội, thương hội người ta cũng muốn kiếm tiền, nhưng vấn đề là hai nước đánh trận, tất cả tuyến giao thông chủ yếu tất nhiên sẽ bị phong tỏa, nhà ai hai nước đánh trận mà còn có thể liên lạc với nhau?

Rõ ràng tặng gián điệp?

Một khi nội loạn, triều đình không đán áp được, bởi vì những người liên quan không phải một dân chúng, mà là dân chúng cả nước.

Do đó Hung Nô quốc chỉ có thể ra mặt thỏa hiệp, hoặc là không muốn sống nữa, trực tiếp khai chiến.

Vậy được.

Tiếp tục thủ thành.

Ngươi dẫn một triệu đại quân tới công thành.

Ta liền để một triệu đại quân tới thủ thành.

Nhìn xem rốt cuộc ngươi đánh nhanh, hay chúng ta phòng thủ nhanh.

Kéo dài một tháng, nền kinh tế của quốc gia ngươi trực tiếp sụp đổ, dân chúng lầm than, nội loạn nổi lên bốn phía, lúc này cầm một khoản bạc nâng đỡ Vương gia trong nước ngươi một chút.

Kịch bản rất đơn giản, Vương gia nào đó của Hung Nô, suất lĩnh thiên quân vạn mã, gầm lên giận dữ, các huynh đệ, theo ta thanh quân trắc.

Sau đó đổi Hoàng đế khác, đồng thời giao mười hai thành ra, lần nữa khôi phục lại mậu dịch.

Nếu như Hoàng đế mới đăng cơ cảm thấy, tiền giấy của Đại Hạ không thể dùng, phải từ từ đổi lại, muốn đổi một loại tiền thuộc về quốc gia ta.

Vậy càng đơn giản.

Đánh một cuộc chiến giá cả.

Tiếp tục xúi giục nội bộ, dụ địch theo mình.

Chiến tranh Giá cả tương đương với bồi thường chiến tranh, trấn an trái tim của dân chúng.

Xúi giục nội bộ rất đơn giản, thương hội Đại Hạ đến Hung Nô quốc, lợi nhuận trong đó khẳng định phải tặng cho một vài Vương gia hoặc hoàng thân quốc thích của Hung Nô.

Nói khó nghe chút, thậm chí người phía dưới dựa vào thương hội cũng có thể kiếm được bạc, hơn nữa còn là quang minh chính đại làm ăn kiếm lời.

Không phải loại làm thịt dân chúng, táng tận lương tâm kia.

Chèn ép thương hội Đại Hạ?

Vậy ngươi sẽ thành kẻ địch của một đám người.

Tổng kết lại chỉ hai từ.

Lợi ích.

Chỉ cần có nhiều người hưởng lợi, vậy thì không phải một đế vương hoặc một người có thể chống lại.

Giết cũng vô dụng.

Dưới có dân chúng, trên có văn võ bá quan đều không đáp ứng, Hoàng đế ngươi có thể làm gì nào?

Giết sạch văn võ bá quan, đám tiếp theo thật ra chỉ là bình mới rượu cũ mà thôi.

Còn dân chúng thì người cũng đừng nghĩ đến nữa.

"Đọc nhiều sách đúng là có lợi mà."

Trước thư án.

Cố Cẩm Niên tiếp tục nâng bút, nụ cười trên mặt rất dào dạt.

Đương nhiên chuyện này còn có một vấn đề lớn nhất, đó là có lão đại dẫn đầu trở mặt, ví dụ như vương triều Trung Châu phát hiện thấy không đúng, dẫn đầu mang theo mọi người cùng trở mặt, trực tiếp lấy đi hết sản nghiệp, giữ nguyên cơ sở, đồ vật có tính độc đáo thì không cần cũng không sao.

Cho nên việc này nhất định phải phụ thuộc vào vương triều Đại Hạ, chỉ cần vương triều Đại Hạ càng ngày càng cường thịnh, như vậy chi phí trở mặt sẽ càng lớn.

Ai trở mặt thì làm thịt kẻ đó.

Trừ cái đó ra, không còn cách nào khác.

Mà kế hoạch này, phải cần thời gian nhất định để triển khai, khoảng thời gian này, cũng đủ để vương triều Đại Hạ nhanh chóng phát triển.

Đương nhiên, kế hoạch tốt đẹp như thế, còn có một điểm là, kinh tế quốc gia phát triển nhất định phải tốt đẹp.

Dân chúng không có tiền trong túi, nói cái gì cũng là hư ảo.

Vì vậy muốn phát triển lâu dài, vẫn phải làm rất nhiều chuyện.

Nhưng kế hoạch này, tuyệt đối không có gì sai sót.

Rất nhanh.

Cố Cẩm Niên bắt đầu vẽ.

Có mấy thứ nhất định phải được chế tạo ra trước.

Tấm gương pha lê, nước cốt gà, muối mịn, nhất định phải làm ra những thứ này.

Đừng thấy chúng đều là thứ phổ thông.

Nhưng những thứ này, vừa thực tế lại thích hợp đại chúng, nhất là tấm gương pha lê, thứ này vừa xuất hiện, chỉ sợ sẽ phải vang dội toàn bộ Thần Châu đấy nhé.

Mà nước cốt gà, muối mịn, thì càng khỏi phải nói, Nước cốt gà là gia vị chinh phục dạ dày của dân chúng.

Tiếp theo là muối mịn, muối là sát khí lớn nhất, muối trong nhà dân chúng đều là muối thô.

Muối mịn là thứ dành cho hoàng thất.

Không cho phép dân gian mua bán, thứ nhất là kiểm soát thu thuế, thứ hai là rất khó làm ra muối mịn.

Có thể dùng nó làm 'Vật cân đo tiền tệ', vì vậy tuyệt đối không thể thiếu.

Chuyện bán muối này, Cố Cẩm Niên nhất định phải tìm bệ hạ lót đường, dù sao bán muối là thuần túy đoạt thịt từ trong mồm của triều đình.

Nhưng muối mịn là phương pháp hấp dẫn lưu lượng khách lớn nhất cũng như trực tiếp nhất, không có cái thứ hai.

Phải nghĩ biện pháp để bệ hạ đồng ý.

Biện pháp duy nhất, đó là cho bạc.

Mua giấy phép buôn muối, dù sao nói câu không dễ nghe, triều đình có thể kiếm bao nhiêu bạc từ việc bán muối?

Đơn giản là thông qua bán giá cao để kiếm ngân lượng.

Mà nguyên nhân giá cao, vẫn là bởi vì phương pháp làm muối quá rác rưởi, bằng không mà nói, nếu có thể sản xuất ra một lượng muối lớn, vương triều còn ước gì mỗi nhà đều ăn, lãi ít nhưng tiêu thụ mạnh thì cũng đã kiếm lời.

Không đến mức bị những thương nhân bí mật buôn lậu muối đoạt mất mối làm ăn.

Nhưng mặc kệ như thế nào, chuyện này nhất định phải tạo một nền tảng lâu dài, không có khả năng thành công ngay được.

Cố Cẩm Niên trong lòng nắm chắc.

Như thế.

Đến ngày thứ hai.

Cố Cẩm Niên một ngày một đêm không ngủ, mà trên mạt bàn đã chất đầy bản vẽ tinh vi.

Phương pháp chế tạo và quá trình chế tạo, Cố Cẩm Niên đã viết xong toàn bộ.

Đồ ăn thức uống, kể cả công cụ nông nghiệp, toàn bộ đều viết ra.

Làm xong, giao cho quan viên Công bộ được phái tới, để bọn họ nghiên cứu và chế tạo ra.

Thậm chí Cố Cẩm Niên đã hoàn thành cả bản thiết kế ngầm của Bất Dạ thành Đại Hạ, công trình thủy đạo nhất định phải đứng đầu, làm không tốt cái này, những cái khác đều là dư thừa.

Còn đối với một số kỹ thuật khó khăn, Cố Cẩm Niên định dựa vào các phương pháp tiên đạo để giải quyết.

Chờ sau khi những thứ này được hoàn thành, Cố Cẩm Niên còn muốn đi hỏi Dao Trì tiên tử các nàng thử.

Bằng không mà nói, rất nhiều chuyện không dễ triển khai.

Mọi việc đã xong.

Cố Cẩm Niên đứng dậy, định đi tìm người Công bộ.

Nhưng vừa đứng dậy.

Tiếng đập cửa ở bên ngoài vang lên.

Là Vương Phú Quý.

"Cố huynh."

"Người của Khổng gia tới, nói muốn tới bái phỏng huynh, họ đang chờ ở đại đường thư viện đấy."

Khi giọng của Vương Phú Quý vang lên.

Nụ cười trên mặt Cố Cẩm Niên, dần dần tắt lịm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận