Đại Hạ Văn Thánh

Chương 563 Âm mưu của Khổng gia, quân thần đối thoại, Cố Cẩm Niên được phong Đốc Tra chỉ huy sứ.(3)

Dù sao thánh vật.

Thứ này đừng nói Đại Nho, cho dù là Chuẩn Thánh cũng chưa chắc có thể có được.

Cố Cẩm Niên lại có được Thánh khí.

Thật ra con người đều có tâm tư đố kị, trừ phi là Thánh Nhân, đám người đang ngồi ở đây có được mấy người không hâm mộ không ghen ghét Cố Cẩm Niên?

Mà ý đồ của Khổng Tâm, là muốn thông qua sức mạnh người đọc sách toàn thiên hạ, tạo áp lực cho Cố Cẩm Niên, lợi dụng tâm tư đố kị của người đọc sách thiên hạ.

Người đọc sách trong thiên hạ đương nhiên cũng sẵn lòng.

Dù sao ta không có, chắc chắn ta cũng không muốn ngươi có.

Logic rất đơn giản.

Một chiêu này của Khổng Tâm rất độc ác.

Trước tiên trao đổi, nhưng trên cơ bản kết quả đã định sẵn, Cố Cẩm Niên sẽ không đồng ý cuộc giao dịch này.

Không đồng ý trao đổi, vậy thì bắt đầu lật giở cổ tịch, tìm ra chứng cứ, hoặc nguy tạo ngay tại chỗ, để người trong thiên hạ biết, cái thánh vật này là thuộc về Khổng gia, hay nói chính xác hơn, nó thuộc về Khổng Thánh Nhân.

Đã là của Khổng Thánh Nhân, mà ngươi lấy được, chứng tỏ ngươi có duyên với Khổng gia, đã có duyên, vậy ngươi gia nhập vào Khổng gia ta cũng không có gì là quá đáng đúng không?

Nếu ngươi vào Khổng gia ta, vậy không sao cả, thứ này Khổng gia giúp ngươi bảo quản, không quá đáng chứ?

Cái gì? Ngươi không đồng ý? Vậy chính là ngươi không tín nhiệm Khổng gia.

Cái gì? Ngươi không muốn gia nhập vào Khổng gia? Thế càng tốt, đây là thánh vật của Khổng gia, ngươi có được, Khổng gia ta tán dương ngươi được Thánh Nhân ban ân, ngươi không vào Khổng gia ta cũng không sao, nhưng để đề phòng ngươi cầm vật này làm xằng làm bậy, chúng ta giữ nó lại cất nó một thời gian được không?

Không được?

Vậy tự ngươi nhìn xem, người đọc sách trong thiên hạ này, ngươi chịu nổi được không.

Thất phu vô tội hoài bích kỳ tội.*

*Kẻ thường dân vốn không có tội, chỉ vì có ngọc bích mà thành có tội.

Đây chính là thủ đoạn của Khổng Tâm.

Đủ âm hiểm.

Từ đầu tới cuối, Khổng gia đều không hề cường thủ hào đoạt, nhưng lại đang không ngừng tạo áp lực.

Cố Cẩm Niên đích thực có thể không cần để ý tới Khổng gia, nhưng hắn không thể không để ý tới người đọc sách toàn thiên hạ, người đông miệng nhiều, ngươi chịu nổi sao?

Đừng nói cái gì mà cùng lắm thì hai lỗ tai không nghe những thứ ngoài cửa sổ.

Có tác dụng không?

Câu trả lời hiển nhiên là không có tác dụng gì.

"Loại thủ đoạn này quá đê tiện."

"Ta không đồng ý."

Lúc này, Khổng Chính đứng dậy, hắn giận dữ mắng thẳng, căn bản không chấp nhận kế hoạch này.

Quá bỉ ổi.

Làm người ghê tởm.

"Nói tới nói lui, còn không phải muốn chiếm đoạt Thánh khí này sao, nhìn như không có chỗ nào sơ suất, nhưng trên thực tế đã làm trái với lương tâm, trái với đạo Quân Tử, làm như vậy, sẽ chỉ khiến cho Khổng gia ta hổ thẹn mà thôi."

"Sỉ nhục Thánh Nhân."

"Khổng Tâm trưởng lão, ta tuyệt đối không bao giờ chấp nhận."

Khổng Chính trực tiếp phản bác.

Không chỉ hắn, còn có bốn năm người nữa cũng đứng lên, ủng hộ Khổng Chính, mà những người còn lại trên mặt lộ vẻ khó xử, đang phân vân do dự.

Khổng Chính là người của Nho phái, đề cao chính nghĩa trong lòng, cho rằng việc này không thể chấp nhận được.

Nghe những lời này, Khổng Tâm không khỏi hừ lạnh một tiếng.

"Chỗ nào không phù hợp với đạo Quân Tử?"

"Lão phu xin hỏi ngươi một câu, Cố Cẩm Niên nắm giữ Linh Lung Thánh Xích, nếu tương lai hắn làm xằng làm bậy, đoạt tài khí của người khác, ai sẽ phụ trách?"

Khổng Tâm hỏi như thế.

"Vì sao phải phụ trách? Nếu Cố Cẩm Niên làm vậy, tất nhiên hắn sẽ phải nhận trừng phạt, cần gì đến lượt Khổng gia chỉ trích hắn chứ?"

Khổng Chính cãi nhau với Khổng Tâm.

"Nực cười, Linh Lung Thánh Xích là thánh vật của Thánh tổ, nếu như Cố Cẩm Niên thật sự cầm nó ra làm xằng làm bậy, chẳng lẽ người đọc sách trong thiên hạ này không trách tội Khổng gia chúng ta thấy chết không cứu?"

"Khổng Chính, ngươi to gan, mọi điều Khổng Tâm trưởng lão nói hết thảy đều vì phòng bị Cố Cẩm Niên có tâm hại người."

"Nếu như Cố Cẩm Niên không có ý định làm hại người khác, chờ hắn trở thành Đại Nho, rồi trả lại Thánh Xích cho hắn không phải đủ rồi sao?"

"Nếu Cố Cẩm Niên có tâm hại người, chúng ta coi như phòng ngừa cho tương lai, sai ở đâu? Sai ở đâu nào?"

Ba, bốn người đứng ra nói chuyện này là người thuộc trận doanh Thánh phái, chủ trương là lợi ích gia tộc.

"Quang minh chính đại, quang minh chính đại, lời các ngươi nói, thực là quá quang minh chính đại nhỉ."

"Lời Khổng Chính nói, lão phu ủng hộ, Khổng gia không thiếu Thánh khí, không cần thiết bởi vì trong lòng tham lam, mà phải khuếch đại uy hiếp."

"Khổng gia ta lưu truyền ngàn đời, là dựa vào việc chèn ép người khác sao? Khổng gia là dựa vào bách nạp hải xuyên(bao dung như biển chứa trăm sông), cạnh tranh học thuật, hành vi của các ngươi hoàn toàn là hám lợi, dùng loại phương pháp này để có được Thánh khí, quả thực làm nhơ bẩn Khổng gia."

Thế lực hai phe phái đang không ngừng tranh đấu.

Nhưng rất hiển nhiên, sự ủng hộ của Thánh phái nhiều hơn, còn của Nho phái thì ít đi một chút.

Trong bảy mươi hai Thánh Hiền, Thánh phái có năm mươi hai người, mà Nho phái chỉ có hai mươi người, đồng thời trong hai mươi người Nho phái, còn có mấy người xem như nửa Thánh phái, không quá kiên định.

"Đủ rồi."

Nhưng vào lúc này.

Một giọng nói vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận