Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1460 Minh ngộ Thánh đạo, chân lý thiện ác, Cố Cẩm Niên thành Thánh! Đại đạo chung vui! (15)

Trước mắt những lời này đã trở thành sự thật, chẳng qua người bị bỏ lại phía sau là mình.

"Điều này không có khả năng."

"Vì sao hắn có thể thành Thánh được, không phải hắn sắp chết rồi sao?"

Trường Vân Thiên lên tiếng, cơ thể hắn ta phát run, không thể tin, cũng không muốn tin.

Nhưng mặc kệ hắn tức giận thế nào thì sự thật đã định.

Mà cùng lúc đó.

Dưới chân núi Phổ Nguyên.

Vẻ mặt của Thượng Thanh chân nhân tràn ngập sự kinh ngạc. Ông ta có chút khó mà tin được, nhìn về phía vương triều Đại Hạ.

Kinh ngạc vô cùng, chẳng biết nên nói gì.

"Không phải là sắp chết rồi sao?"

"Vì sao còn có thể thành Thánh?"

"Đại Hạ sinh ra hai vị Thánh nhân, thiên đạo không giúp Tiên môn ta sao?"

"Vì sao Tiên môn của ta cũng chỉ có được một vị tu sĩ thất cảnh, lại còn là một vị tu sĩ thất cảnh suy yếu vô cùng, Cố Cẩm Niên và Tô Văn Cảnh lại cùng thành Thánh, điều này đến tột cùng là vì cái gì?"

Hô hấp của Thượng thanh chân nhân lên xuống bất thường.

Vào ngay lúc này, núi Phổ Nguyên đột nhiên bạo động, hào quang tận trời, trận pháp đã bị ảnh hưởng.

Trong khoảng thời gian ngắn, Thượng thanh chân nhân lập tức chú ý tới núi Phổ Nguyên.

Hy vọng duy nhất của ông ta vào giờ này khắc này chỉ còn mình núi Phổ Nguyên.

Mà ở nơi cực Bắc.

Trong Băng cung.

Phủ chủ phủ Đại Đạo nhìn về hướng vương triều Đại Hạ, im lặng.

"Cố Cẩm Niên thành Thánh."

"Có thể thử cầu hòa rồi."

"Cùng hợp tác."

Cuối cùng, giọng nói ấy vang lên.

Mà ở biên cảnh Đại Hạ.

Hào quang vô biên vô tận chiếu rọi nơi đây.

Hắc ám vạn cổ bị ánh sáng màu vang xua tan.

Giữa thiên địa có một đám tường vân hiện lên, ngay dưới chân hắn, mười vạn lí sinh ra một đóa kim liên.

Một con Kim long, một con Kim phượng xuất hiện.

Từng bản tiên nhạc được tấu lên.

Thiên địa vì hắn mà tấu nhạc.

Nhật nguyệt vì hắn mà chính quan.

Sao sáng nở rộ.

Giữa núi sông, từng đóa từng đóa hoa tươi nở rộ, giống như đang chúc mừng Cố Cẩm Niên thành Thánh.

Hơi thở của Thánh nhân bao phủ vạn vật trên thế gian.

Một con đường lớn xuất hiện trước mặt Cố Cẩm Niên.

Cảnh tượng ở nơi này chiếu rọi cả Thần Châu đại lục.

Tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.

Giữa con đường lớn màu vang có một bóng hình xuất hiện.

Là các bậc thánh hiền.

Bọn họ cười tươi, tiến đến chúc mừng Cố Cẩm Niên thành Thánh.

"Cổ kim thánh hiền, chúc mừng vì ngươi."

"Thời gian dài dòng, xảy ra tất cả."

"Cố Cẩm Niên thành Thánh, mạnh hơn Tô Văn Cảnh nhiều."

Có người kinh ngạc không chịu được, chỉ vào cảnh tượng ấy, nói như vậy.

Thiên địa vì hắn mà tấu nhạc.

Nhật nguyệt vì hắn mà chính quan.

Sao sáng vì hắn mà lấp lánh.

"Tất cả các bậc thánh hiền tiến đến chúc mừng, phải là người như thế nào mới được ban ân như vậy đây."

"Nói thật, ta cảm thấy đây không giống với thành Thánh, đây giống như là đang chứng đạo Thiên Mệnh."

Có một Bán Thánh mở miệng, ngơ ngác nhìn.

"Lời ngay nói thật, nhìn hiện tượng thiên văn này xem, khi Tô Văn Cảnh thành Thánh cũng không có phô trương như vậy."

Mọi người cười khổ, nhưng đây là lời nói thật.

Đúng vậy, đối lập với cảnh tượng khi Tô Văn Cảnh thành Thánh, Cố Cẩm Niên thành Thánh thật sự là rất không giống với người thường.

Còn hơn tất cả thánh hiền từ cổ chí kim.

Chỉ sợ là chứng đạo Thiên Mệnh cũng chỉ tới nước này mà thôi.

Mà dưới hào quang.

Cố Cẩm Niên nhắm hai mắt lại, hắn hiểu được tâm ý của Thánh nhân.

Giờ khắc này, Thánh ấn thiên địa trong thân thể hắn đã tiêu tán, chẳng tìm thấy đâu.

Đó là Thánh ấn của Thiên Mệnh, in vào trong mi tâm của Cố Cẩm Niên.

Bước lên Thánh cảnh.

Tất cả những chuyện không hiểu, ngay tại một khắc này bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Bừng tỉnh đại ngộ.

Sự suy tính của thiên địa khiến hắn hiểu ra được rất nhiều đạo lí.

Giờ khắc này, hắn hiểu được vì sao vài ngày trước đó, bản thân mình như gặp phải kiếp nạn lớn.

Đều không phải do học vấn của mình lấy từ người khác.

Mà lời bởi vì, ngay từ lúc đầu, chính hắn có [ác] ý.

Đây là nghiệp chướng.

Khi tiến vào Tắc Hạ học cung, mình bị [ác] bao vây, sinh ra lòng hoang mang cực lớn, không biết nên giải đáp thế nào.

Rồi sau đó, chính mình đạo xuất tâm học, nhận được sự tán thành của thiên địa, cho nên mới thành Bán Thánh.

Nhưng bởi vì trong lòng mình không hiểu rõ, khiến cho thiên địa đưa cơn kiếp nạn này tới.

Hoàn cảnh khốn khăn chính là sự rèn luyện tốt nhất.

Tất cả những thứ này đều là trời xanh ban cho để hắn tôi luyện, mà không phải dồn mình vào đường chết.

Không rõ, không hiểu.

Là không thể trở thành Thánh nhân, cho dù là có thể trở thành Thánh nhân cũng chỉ thông qua sự ủng hộ của thiên địa, mà không phải năng lực của bản thân.

Mà nay, chính hắn thành Thánh là bởi vì minh ngộ chân lý thiện ác.

Cũng đại triệt đại ngộ tâm học.

Tâm học chi đạo, nhân nhân mà dị, chỉ cần là tâm học có thiện niệm, đều đã minh ngộ.

Ngàn người ngàn mặt.

Dù là tri thức gì, cũng chỉ có thể có một loại đáp án.

Thích hợp với mình mới là đúng nhất.

Hiểu được tất cả.

Gông xiềng trong lòng Cố Cẩm Niên đã hoàn toàn được tháo bỏ.

"Tri thức của hiền triết đã khuất."

"Ở trên người ta."

"Truyền thừa, là căn bản của Nho đạo."

"Mang tri thức của tiền nhân phát huy lại tới đời sau, đây mới là căn bản của tri thức."

"Vì nối tiếp tuyệt học của thánh hiền."

Tất cả mọi thứ.

Cố Cẩm Niên đã hiểu rõ.

Hắn nhớ những lời nói đã đuổi theo mình.

Vì thiên địa lập tâm.

Vì dân sinh lập mệnh.

Vì nối tiếp tuyệt học của thánh hiền.

Vì thái bình vạn thế.

Không hơn không kém.

Nhưng cũng vào lúc này.

Giữa đường lớn màu vàng, những tiên hiền chắp tay thi lệ, chỉ trừ bốn vị Thánh nhân Thiên Mệnh.

Còn lại đều làm lễ.

"Chúc mừng thành Thánh."

Giọng nói đồng loạt vang lên.

Truyền khắp Thần Châu đại lục.

"Đệ tử Cố Cẩm Niên."

"Đa tạ chư vị Tiên hiền."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, hắn hành đại lễ với những Thánh hiền này.

Rồi sau đó.

Ánh mắt Cố Cẩm Niên kiên định, ngồi xếp bằng xuống, giọng nói vang vọng truyền khắp Thần Châu đại lục.

"Ta là Cố Cẩm Niên, hôm nay chứng Thánh nhân đạo, nguyện phát huy học vấn Thánh hiền, truyền đạo học nghề, giải đáp thắc mắc cho người trong thiên hạ."

"Ba ngày sau, truyền đạo ba tháng, không phân quốc gia, không phân yêu ma, không phân tất cả thú vật tinh quái."

"Cầu lấy thiên tâm, vì thương sinh thái bình."

Giọng nói ấy rất vang dội.

Hắn lên tiếng, nguyện giảng đạo ba tháng, truyền bá cái hiểu của mình về đạo Thánh nhân ra ngoài, truyền tâm học của mình ra ngoài.

Để cho tri thức của Thánh nhân nở hoa kết quả trong cái thế giới này.

Theo âm thanh này vang lên.

Phía trên vòm trời, một chùm sáng khủng bố rơi xuống, dừng trước mặt Cố Cẩm Niên, một cái bồ đoàn xuất hiện trước mặt Cố Cẩm Niên, hắn ngồi xuống, đây là bồ đoàn của Thánh nhân, khiến người ta có thể tùy ý tiến vào trạng thái tiên nhân hợp nhất.

Là một trong chín thánh khí của nho đạo.

Giờ khắc này, cả thiên hạ sôi trào.

Gần như là vô số người chen chúc chạy tới đây.

Không tới nửa canh giờ ngắn ngủi.

Một đống người tụ tập tới đây, đa số là người đọc sách gần biên cảnh, còn có một ít dân chúng và vài vị tướng sĩ.

Bọn họ tiến lên, chiêm ngưỡng ánh sáng của Cố Cẩm Niên.

Mà theo bọn họ xuất hiện, dưới chân tự nhiên mà vậy xuất hiện bồ đoàn, phải chăng là để gia tăng ngộ tính.

Nhìn mọi người, vẻ mặt Cố Cẩm Niên ôn hòa.

Khiến cho mọi người không có áp lực quá lớn.

Mà ở vương triều Đại Hạ.

Chân long suy yếu lại đang điên cuồng tăng trưởng.

Năm nghìn trượng.

Tám nghìn trượng.

Vạn trượng.

Kim long lột xác.

Ba nghìn trượng.

Năm nghìn trượng.

Bảy nghìn trượng

Kim long trước kia chỉ có năm nghìn trượng, bây giờ lại tăng thêm hai nghìn.

Phải biết rằng, Tô Văn Cảnh thành Thánh cũng chỉ khiến cho Kim long tăng chưa tới trăm trượng, mà Cố Cẩm Niên thành Thánh lại khiến cho Kim long tăng tới hai ngàn trượng, tuy rằng hai người tương liên, nhưng việc này cũng chứng minh được một điều.

Cố Cẩm Niên thành Thánh đã vượt xa Tô Văn Cảnh.

Biên cảnh Đại Hạ.

Cố Cẩm Niên đang tự hỏi đạo lý, chờ ba ngày sau, hắn bắt đầu truyền thụ Nho học.

Chẳng qua, có một việc, Cố Cẩm Niên không quên.

Lúc trước Khổng Thánh đã nói.

Đợi sau khi mình thành Thánh, phải triệu hoán chân linh của ông ấy.

Chuyện này, hắn không có quên, chẳng qua Cố Cẩm Niên không định hiện tại gọi chân linh của ông ấy ra, mà là chờ sau khi buổi truyền đạo kết thúc mới gặp lại Khổng Thánh.

Theo thời gian chậm rãi trôi qua, từng người từng người tụ tập tới đây.

Giữa đàn sơn, khắp nơi là người, chỉ cần trong phạm vi Cố Cẩm Niên đang truyền đạo thì dưới chân bọn họ đều sẽ xuất hiện bồ đoàn, giữ tỉnh táo, hiểu ra trí tuệ.

Cứ như thế, ba ngày sau.

Cả biên cảnh Đại Hạ có ngàn vạn người đọc sách tụ tập tới, đến từ các quốc gia, cũng có yêu ma, tẩu thú tinh quái, toàn bộ đều tới nghe Cố Cẩm Niên truyền thụ Thánh nhân đại đạo.

Cũng vào một ngày này.

Núi Phổ Nguyên, lại xảy ra biến động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận