Đại Hạ Văn Thánh

1765 Có ta vô địch! Kiếm đạo độc tôn! Vạn vật là kiếm! Cỏ cây thông thần! (5)

"Cần gì như thế."



"Áp chế cảnh giới nhất trọng thiên, đánh với ta một trận, có dám không?"



Nhưng mà Mục Vân cũng rất bá khí, hắn ta không muốn chờ đợi, trực tiếp chiến một trận.



"Như vậy vẫn là ta chiếm tiện nghi."



Chỉ là Kiếm Cửu Thiên không đồng ý.



Nhưng mà hắn ta trầm tư một chút, ngay sau đó lên tiếng nói: "Ta sẽ phong ấn sát chiêu của Kiếm Khí Hỗn Độn, ẩn giấu một chiêu mạnh nhất để đánh với ngươi một trận. Trong mười chiêu, nếu ta thua chính là thua, ngươi cảm thấy thế nào?"



Đối phương lên tiếng nói.



Hắn ta cũng khát vọng chiến một trận, cho nên nguyện ý lại tự phong lại sát chiêu của Kiếm Khí Hỗn Độn, không xuất thủ chiêu thức mạnh nhất thì vẫn tính là công bằng.



Sau khi tỉ mỉ so sánh.



Chuyện này xác thực rất công bằng, đương nhiên cũng có thể nói không công bằng. Dù sao ngũ trọng thiên chính là ngũ trọng thiên, áp chế, cũng sẽ có ảnh hưởng nhất định.



"Được."



Mục Vân không nhiều lời. Vừa dứt lời đã vung tay lên, kinh khủng Kiếm khí Đại Đạo, trực tiếp quét ngang qua, lộ ra vẻ cực kỳ khủng bố.



Ong ong ong.



Vô tận phi kiếm đua tiếng, làm cho trận đại chiến này tăng thêm đặc sắc khác biệt.



Hai đại thiên kiêu Kiếm đạo đối đầu, cũng xác thực thu hút nhiều ánh mắt.



Phanh!



Nổ lớn vang lên.



Hai mắt Kiếm Cửu Thiên bùng nổ ra Kiếm Khí Hỗn Độn đáng sợ, cường thế vô địch, cùng Kiếm khí Đại Đạo va chạm, một trăm linh tám ngọn Kiếm sơn đều đang rung động.



Không thể không nói, thật sự là hắn ta rất mạnh.



Không nói là tuấn kiệt đệ nhất đương đại nhưng cũng là tám chín phần mười rồi.



Hai đại thiên kiêu giao thủ, kiếm ý của bọn họ va chạm đánh ra chân hỏa. Kiếm Cửu Thiên mặc dù sẽ không xuất động kiếm chiêu mạnh nhất nhưng một chiêu tiện tay xuất ra cũng tuyệt đối không thể coi thường.



Chỉ là.



Bên trong đại thế, Cố Cẩm Niên đã tìm được một loại vật liệu mấu chốt cuối cùng.



Giấu ở bên trong một ngọn núi Thần, mở ra Thiên mục mới phát hiện, Nhưng mà ngọn núi Thần này còn chưa khôi phục, cho nên Cố Cẩm Niên lựa chọn cưỡng ép mở núi.



Hắn đắm mình trong lôi đình đáng sợ, bước vào ngọn núi Thần này.



Nhưng cũng vẫn nhất tâm nhị dụng, không ngừng quan sát tình huống ở Kiếm sơn.



Hắn không sợ Mục Vân thua.



Dù sao Kiếm Cửu Thiên mạnh mẽ hơn hắn ta một cảnh giới, kỳ thật hắn cảm giác được, Mục Vân rất khó thắng, cảnh giới bày ở đó, dù có áp chế cũng vô dụng.



Rất có thể sẽ vẫn lạc ở đây.



Kiếm Cửu Thiên cũng không phải loại lương thiện, đã lựa chọn giao thủ, hắn ta sẽ không cho Mục Vân cơ hội trưởng thành. Địch nhân chiến bại một lần là đủ rồi, đối với hắn ta mà nói, cũng không nguyện ý bồi dưỡng đối thủ.



"Cẩm Niên, Mục Vân cùng Kiếm Cửu Thiên giao thủ, chỉ sợ phải bị thua thiệt."



Giờ khắc này, giọng của Tô Văn Cảnh vang lên, truyền vào trong nguyên thần của Cố Cẩm Niên, có chút lo lắng.



"Không quan trọng, ta sẽ xuất thủ."



Cố Cẩm Niên nhàn nhạt trả lời.



Hắn không ngăn lại trận đại chiến này, cũng là hi vọng Mục Vân có thể tăng lên bản than nhưng vào thời khắc mấu chốt, hắn sẽ ra tay.



Đạt được câu trả lời này.



Tô Văn Cảnh nhẹ nhàng thở ra, những thiên tài khác ông ấy có thể chẳng quan tâm nhưng Mục Vân không giống, đây là một hạt mầm giống tốt. Tạo hình thật tốt thì tương lai có thể thành đại sự, có thể trở thành trụ cột vững vàng của Kỳ Lân các.



Đông.



Núi Thông Thiên Kiếm.



Đại chiến tiếp tục bộc phát, cực kỳ khủng bố, kiếm mang tràn ngập, cũng may địa phương bọn họ lựa chọn là nơi này, nếu như đổi thành chỗ khác, vạn dặm sơn hà có thể đều sẽ băng diệt.



Thậm chí đánh ra chân hỏa, Kiếm Cửu Thiên không áp chế cảnh giới thực lực của mình thì lực lượng ngũ trọng thiên có thể hủy một châu.



Đông đông đông.



Kiếm ý của hai người khủng bố ngập trời, kiếm khí càn quét vạn dặm, hóa thành kiếm hải, đụng vào nhau, khiến cho Đại Nhật rung động, sơn hà rung chuyển.



Trong đại thế, tất cả mọi người đang nhìn chăm chú, không người nào nguyện ý bỏ lỡ một màn này.



Dù sao thiên kiêu bậc này giao thủ cũng hiếm có.



Nhưng mà hai người đã giao thủ chín lần.



Kiếm Cửu Thiên vững vàng áp chế Mục Vân.



Tiếp tục như vậy, rõ ràng muốn thất bại.



"Đại Đạo vạn vật."



Giờ khắc này, giọng của Mục Vân vang lên, phía sau hắn ta diễn hóa vạn đạo Kiếm khí Đại Đạo, một ngọn cây cọng cỏ, thiên địa vạn vật, hoàn toàn hóa thành kiếm khí mạnh nhất.



Kiếm ý đáng sợ cũng nổi lên, muốn cùng đối phương nhất phân thắng bại.



"Giết."



Kiếm Cửu Thiên không nói nhảm, hắn ta cũng giữ vững hứa hẹn, không sử dụng sát chiêu cuối cùng nhưng quanh thân ta toàn bộ Kiếm Khí Hỗn Độn, ngưng tụ thành một đạo kiếm ý vô địch.



Hướng về phía Mục Vân đánh tới.



Không gian xuyên thủng.



Kiếm Sơn tranh minh.



Đạo kiếm ý này, quả thực có chút khủng bố, làm người e ngại.



Mục Vân nhíu mày, thật sự là hắn ta đã đánh giá thấp Kiếm Cửu Thiên nhưng mà vấn đề không phải kiếm ý mà là vấn đề cảnh giới.



Chỉ là.



Đúng lúc này.



Một thân ảnh xuất hiện.



Đứng ở trong Kiếm sơn.



Vung tay lên.



Trực tiếp đem kiếm ý kinh khủng này đánh tan.



Là Cố Cẩm Niên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận