Đại Hạ Văn Thánh

1699 Thiên hạ hòa bình, mười năm ước hẹn! Thiết lập Kỳ Lân các! Truyền đạo kinh đứng đầu!(7)

Sau mười năm, tùy tâm sở dục, ngươi muốn phái ra bao nhiêu người mạnh đến tranh đấu thì phái ra bấy nhiêu người đến tranh đấu, tùy ý mọi người.

 

Quả nhiên.

 

Nghe nói như thế, không chỉ là bốn tộc mà ngay cả Thập điện Diêm La không khỏi cau mày.

 

Bởi vì, thời gian mười năm quá ngắn, quá ngắn.

 

Đối với những tồn tại như bọn họ thì mười năm ngay cả một cái chớp mắt cũng không sánh bằng, tương đương với một lần bế quan mà thôi.

 

Cho nên nghe nói như thế, đám người có chút kinh hãi, thậm chí cho là mình nghe lầm. Mà cường giả đại thế cũng từng người trầm mặc không nói. Bọn họ cảm thấy Cố Cẩm Niên có chút cường ngạnh.

 

Dù sao thời gian mười năm, quá ngắn ngủi.

 

"Ngươi xác định là mười năm?"

 

Giọng nói của Đông Hải Long Vương vang lên. Ông ta có chút không dám xác định, cho nên hỏi nữa một lần.

 

"Không sai, chính là mười năm."

 

"Nếu như ngay cả chuyện này đều không thể thì cứ trực tiếp khai chiến đi. Cố mỗ không dám có cam đoan khác nhưng diệt sát hai tộc là việc không đáng kể."

 

Cố Cẩm Niên rất trực tiếp, cũng cực kỳ bá khí.

 

Nếu khai chiến, cạo chết hai đại tộc không có vấn đề lớn, mượn nhờ chân thân Như Lai.

 

Nhưng mà nói như vậy lại khiến bốn tộc thi nhau cười lạnh không thôi, cũng không phải cảm thấy Cố Cẩm Niên nói mạnh miệng, mà là bọn họ cho rằng Cố Cẩm Niên cũng không biết rõ bọn họ mạnh bao nhiêu.

 

Giống như ếch ngồi đáy giếng vậy.

 

"Tốt!"

 

"Bản Vương có thể đồng ý."

 

"Nhưng mà chỉ sợ ngươi đổi ý."

 

Đông Hải Long Vương trực tiếp lên tiếng. Ông ta đồng ý, thậm chí là không chút do dự đồng ý.

 

Bởi vì.

 

Thời gian mười năm, đại thế chỉ sợ hoàn toàn hiển lộ, huy hoàng cuối cùng hiển lộ cũng cần thời gian nhất định. Thời gian mười năm không nhiều cũng không ngắn nhưng đối với bọn họ mà nói, là có thể chấp nhận, mà lại là phạm vi chịu đựng tốt nhất.

 

Đương nhiên, câu nói sau cùng của Đông Hải Long Vương cũng là lời thật.

 

Ông ta sợ Cố Cẩm Niên sẽ hối hận.

 

Bởi vì thời gian mười năm quá mức ngắn ngủi, trong nháy mắt là đi qua, đến lúc đó Nhân tộc vẫn chưa được mà Cố Cẩm Niên nếu như đổi ý, bọn họ cũng không nói được gì. Dù sao Cố Cẩm Niên có được pháp thân vô địch, tùy thời chiến một trận.

 

"Có thể lập hạ lời thề đại đạo, Hải tộc, Yêu tộc, Thần tộc cùng với Thượng cổ Nhân tộc ta, còn có ấn ký Thiên mệnh của Cố Thánh, cộng đồng lập xuống lời thề. Loại lời thề này, ai cũng không dám vi phạm."

 

Sau khi Đông Hải Long Vương nói xong, Thánh nhân Thượng Cư lập tức vượt lên trước lên tiếng.

 

Nói ra lời thề đại đạo.

 

Người này có vấn đề rất lớn, lập xuống lời thề là không sai nhưng trực tiếp chính là lập xuống lời thề đại đạo, rất hiển nhiên ông ấy căn bản cũng coi thường thời gian mười năm này của Cố Cẩm Niên.

 

Cho rằng Cố Cẩm Niên hiện tại chính là đầu óc nóng lên, tùy tiện nghĩ tới một biện pháp.

 

Sau khi Cố Cẩm Niên nói ra mười năm, ai cũng không biết Cố Cẩm Niên đang suy nghĩ thứ gì. Đơn giản chính là muốn kéo dài thời gian mười năm, đi bồi dưỡng cường giả Nhân tộc.

 

Cố Cẩm Niên bây giờ là cường giả thất trọng thiên, hiển nhiên có tự tin nhất định có thể bồi dưỡng được lượng lớn cường giả.

 

Cho nên mới nói ra kỳ hạn mười năm này.

 

Vừa vặn là Thượng cổ đại tộc, Hải tộc cũng tốt, Yêu tộc cũng được, Thượng cổ Nhân tộc kỳ thật trong lòng đều hiểu, không phải nói thực lực cá nhân ngươi mạnh bao nhiêu là có thể bồi dưỡng được nhiều cường giả ưu tú.

 

Nói khó nghe.

 

Trừ phi là cường giả đệ bát cảnh, không phải muốn bồi dưỡng được một vị cường giả ngũ trọng thiên, ngươi nhất định phải có thiên thời địa lợi nhân hoà, nhất là các loại tài nguyên. Những tư nguyên này là trọng yếu nhất, không có những tư nguyên này, lấy cái gì đi chồng chất vào một vị cường giả tuyệt thế?

 

Bọn họ cho rằng Cố Cẩm Niên chính là người si nói mộng.

 

"Ta đồng ý."

 

"Thần tộc cũng đồng ý."

 

Dường như không có chút gì do dự, Yêu tộc cùng Thần tộc vào cùng thời khắc đó lên tiếng, thi nhau đồng ý yêu cầu này của Cố Cẩm Niên.

 

"Cẩm Niên hiền đệ, thời gian mười năm quá ngắn. Ngươi không nên đồng ý, đổi thành 50 năm là tốt nhất. Nếu không thì đổi thành 100 năm, bọn họ nếu như muốn chiến, có huynh trưởng bọn ta ở đây vẫn có thể đối đầu."

 

Giọng nói của Tần Quảng Vương vang lên, là truyền âm. Ông ấy thiện ý nhắc nhở Cố Cẩm Niên rằng thời gian mười năm, đúng thật là quá ngắn.

 

Căn bản không đủ để Cố Cẩm Niên bồi dưỡng được tuyệt thế thiên tài.

 

Nhưng nghe nói như thế, Cố Cẩm Niên lắc đầu, nhìn qua đại biểu của bốn tộc nói.

 

"Lập xuống mười năm ước hẹn, ta còn có một yêu cầu. Trong mười năm này, sơn xuyên đại địa, các loại bảo vật, không được tranh đoạt."

 

Cố Cẩm Niên không ngốc. Lập xuống mười năm là tự tin của hắn nhưng hắn cũng hiểu rõ, tài nguyên mới là vương đạo.

 

Muốn bằng vào kinh văn để Nhân tộc mạnh lên, dường như là chuyện không thể nào.

 

Vẫn cần các loại thiên tài địa bảo.

 

Cho nên hắn còn có yêu cầu cuối cùng. Đó chính là trong vòng mười năm, bốn tộc không thể xuất thế. Tất cả bảo vật, toàn bộ từ Nhân tộc đương thời thu hoạch.

 

Thốt ra lời này, đại biểu của bốn tộc nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận