Đại Hạ Văn Thánh

Chương 625 Thịnh yến của Dự Vương, nói chuyện châm chọc, một cước đá ra ngoài. Con đường bên trong là Thánh, bên ngoài là Vương.(2)

Sau khi bọn họ đi.

Lúc này Hứa Đông Mộc mới lên tiếng.

Thần sắc có vẻ hơi nghiêm trọng.

“Thế tử điện hạ, lần này gia yến của Khổng gia ngài đã đến nhầm rồi.”

Cậu ta vừa nói câu đầu tiên đã lộ ra vẻ vô cùng nghiêm túc chăm chú.

“Ồ? Ý gì?”

Nghe nói như thế, Cố Cẩm Niên nhấp một ngụm trà, hiếu kỳ hỏi thăm.

“Khúc phủ này là địa bàn của Khổng gia, trong khoảng thời gian này, bên ngoài chúng ta đều tham dự chuyện của Thế tử điện hạ, phát hiện có người rõ ràng đang âm thầm ăn nói lung tung, cố ý tìm ngài gây phiền phức.”

“Thế tử điện hạ, ngài xem.”

Hứa Đông Mộc nói xong, nhìn thoáng qua năm tử bên cạnh. Mấy người đó lập tức lấy quyển trục từ trong ống tay áo ra.

Sau đó trải rộng trước mặt Cố Cẩm Niên.

“Thế tử điện hạ, đây là danh sách. Từ sau khi Thế tử điện hạ dương danh, chúng ta lợi dụng việc lấy Thế tử điện hạ làm gương, muốn học tập Thế tử điện hạ. Lần này biết được ngài bị người khác vu hãm cho nên chúng ta phát động người có cùng chí hướng, đặc biệt sưu tầm một vài thứ.”

“Xin Thế tử điện hạ quan sát một chút.”

Hứa Đông Mộc không đem chuyện nói rõ ràng.

Cố Cẩm Niên đưa mắt nhìn về phía quyển trục. Rất nhanh nội dung của quyển trục xuất hiện. Phía trên ghi lại từng nhân vật, từng thư viện lớn, phía dưới ghi lại trận doanh của bọn họ.

Trận doanh chính là những người mắng mình hoặc không mắng mình. Số lượng rất nhiều. Một quyển trục là một quận, trước mắt mọi người đã lấy ra mười ba quyển, đại biểu cho mười ba quận địa.

Tê.

Trong lòng Cố Cẩm Niên thầm giật mình.

Hắn không ngờ là Hứa Đông Mộc này lại là thiên tài tình báo?

Đem toàn bộ người đắc tội mình toàn bộ ghi nhớ lại. Mặc dù Cố Cẩm Niên sẽ không căn cứ vào loại tình báo này đi tìm từng người gây phiền phức. Nhưng tình báo này có tác dụng rất lớn. Ví dụ như ai đã nói giúp mình, ai không giúp mình, còn cả những ai vừa không giúp mình vừa giẫm cho mình một cước.

Sau khi hiểu rõ cái này, về sau có thể cân nhắc chuyện thiết lập một chút.

Dù sao mình cũng không phải Thánh Nhân, nếu như đối phương đã giúp mình thì mình cũng dùng lễ tiếp đón. Nếu như đối phương đã không giúp mình thì đối xử bình thường, làm như thế nào thì mình làm như thế đấy. Nếu gặp được loại người đơn thuần chỉ vì lợi ích hoặc đơn giản là muốn nhìn thấy mình khó chịu.

Vậy hoàn toàn có thể không cần phản ứng.

Hứa Đông Mộc này rất không tệ.

“Những thứ này đều là chư vị làm ra sao?”

Cố Cẩm Niên nhìn mọi người hỏi như thế.

“Hồi Thế tử điện hạ, đây là tất cả học sinh của thư viện Hoài Nam làm ra, chỉ hi vọng Thứ tử điện hạ có thể rời xa tiểu nhân.”

Hứa Đông Mộc trả lời như vậy.

Nghe được câu trả lời này, Cố Cẩm Niên không khỏi đứng dậy, hướng phía mọi người cúi đầu.

“Khó có thể tưởng tượng, Cố mỗ lại có mặt mũi như vậy. Đa tạ chư vị.”

Cố Cẩm Niên thật sự có chút cảm động, cũng có chút vui mừng. Nói thật hắn đã coi là trên thế giới này chỉ có người xấu.

Mặc dù biết rất nhiều người là bởi vì nguyên nhân lợi ích. Bởi vì trận doanh mà công kích mình.

Nhưng đối mặt với công kích vô cùng vô tận, trong lòng Cố Cẩm Niên cũng rất khó chịu.

Nhưng hôm nay, tất cả đã tiêu tan.

“Thế tử điện hạ nói quá lời.”

“Thế tử điện hạ, chủ yếu là vì Hứa huynh bênh vực lễ phải. Chúng ta cũng chỉ phối hợp với Hứa huynh thôi.”

Mọi người cùng nhau đứng dậy, hướng phía Cố Cẩm Niên cúi đầu.

“Thế tử điện hạ, hành vi lần này của chúng ta có ba mục đích. Đầu tiên là chúng ta kính trọng cách làm người của Thế tử điện hạ, vì dân chúng giải oan, rõ ràng mình là quyền quý lại có thể đứng ở góc độ của dân chúng. Đây là nguyên nhân chúng ta kính trọng ngài.”

“Thứ hai, hành động của Thế tử điện hạ đều có lý mà theo, thiện ác rõ ràng. Chính là người đọc sách mẫu mực đương đại.”

“Thứ ba, chúng ta cũng là do chúng ta có chút lòng riêng. Chúng ta nguyện đi theo Thế tử điện hạ nhưng lại sợ Thế tử điện hạ ghét bỏ chúng ta.”

Gập tình cảnh này, Hứa Đông Mộc nói thẳng tiếng lòng của mọi người.

Bọn họ đều là tuấn kiệt các nơi. Ngày thường không phục nhiều thứ nhưng hành động của Cố Cẩm Niên khiến cho bọn họ sinh ra hảo cảm, kính trọng không thôi.

Dần dần mới có ý nghĩ muốn kết bạn, sau này Cố Cẩm Niên càng làm nhiều chuyện càng khiến bọn họ kính trọng hơn.

Bọn họ không phải là muốn kết bạn mà là muốn đi theo, đi theo Cố Cẩm Niên.

Trước mắt trong thấy Cố Cẩm Niên bị người khác công kích, bọn họ tất nhiên ra mặt đầu tiên, vì Cố Cẩm Niên đòi một công đạo. Đồng thời âm thầm đem lời nói của một số người ghi chép lại.

Lời nói của người trong thiên hạ, bọn họ nhất định không thể ghi chép hết nhưng người đọc sách trong hội thì dễ hơn nhiều.

Nghe được lời của mọi người.

Thật ra Cố Cẩm Niên cũng đoán được một chút, bây giờ Hứa Đông Mộc nói ra, Cố Cẩm Niên thoáng trầm tư một chút, sau đó nói.

“Chư vị, ở trong Kinh đô Cố mỗ có thiết lập một nơi gọi là Kỳ Lân các. Vốn là ôm hi vọng giúp đỡ lẫn nhau là chủ yếu.”

“Nếu chư vị đã nể mặt như thế thì Cố mỗ cũng không muốn nói nhiều. Chờ sau khi kết thúc gia yến của Khổng gia, Cố mỗ sẽ sắp xếp người tiến về thư viện Hoài Nam, tìm chư vị một lần.”

“Hứa huynh, nếu như không chê thì chủ sự phân các Kỳ Lân các, phân khu Hoài Nam sẽ do ngươi đảm nhiệm. Về sau cùng nâng đỡ lẫn nhau, vì giang sơn xã tắc, vì tạo phúc cho dân chúng trong thiên hạ, như thế nào?”

Hứa Đông Mộc này là một nhân tài, chỉ riêng năng lực thu thập tình báo này đã rất không tệ. Cậu ta đi theo mình khẳng định cũng là vì nhớ đến thân phận của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận