Đại Hạ Văn Thánh

Chương 785 Thơ thành thiên cổ, trên trời rơi xuống đá lửa, tiêu diệt ba mươi vạn đại quân! Cuộc chiến này còn có thể đánh như vậy sao?(7)

Chỉ là.

Bọn họ không ở trên chiến trường nên không cách nào cảm nhận được cảm giác áp bách kinh khủng đó.

Phía trên bầu trời.

Mây đen cuồn cuộn.

Gió mạnh rít gào làm cho người ta sinh ra sợ hãi.

Cũng chỉ có Cố Cẩm Niên và Cố lão gia tử là tương đối trấn định, hai người đều gặp nhiều dị tượng thiên cổ, cũng không có cảm giác gì.

Nhưng ngay một khắc này, có người thấy được đá lửa phía trên thiên khung, không khỏi kinh ngạc hô lên.

Theo giọng nói vang lên.

Trong lúc nhất thời mấy giọng nói liên tục vang lên.

Trấn Quốc Công cũng không nhịn được ngẩng đầu nhìn.

"Không hổ là tôn nhi của lão phu, thuận miệng làm một bài thơ là thành thơ vang danh thiên cổ, cái dị tượng này lần sau rung động hơn lần trước, lần sau càng chân thực hơn lần trước nữa."

Cố lão gia tử không khỏi thầm cảm khái trong lòng.

Ông cũng nhìn thấy tảng đá lửa thật to này.

Từ trên bầu trời rơi xuống, không khí xung quanh đều vặn vẹo, tản ra hơi nóng hừng hực vô cùng.

Xen lẫn với khí tức cực kinh khủng, đang rơi xuống phía chiến trường.

Bất quá, Cố lão gia tử cũng cảm thấy là dị tượng, bởi vì không có khả năng vô duyên vô cớ xuất hiện đá lửa rơi xuống chứ.

Cố Cẩm Niên cũng không khỏi thầm sợ hãi thán phục.

Sau khi cây Chúng Sinh thuế biến, không ngờ ngay cả dị tượng cũng tăng lên, nhìn trông quá giống thật, hon nữa khí tức rất khủng bố, cường đại hơn trước đó nhiều lắm.

Chẳng qua, nếu so sánh với nhau, còn lâu mới lộng lẫy sáng chói, lóa mắt như trước đó.

Dị tượng hồi trước thuộc về loại hình kỳ ào huyễn kỹ, không đơn điệu như thế này.

Mà bên quân địch.

Mười vạn thiết kỵ, mười lăm vạn bộ binh, không hiểu sao bỗng thấy hơi sợ.

Bọn chúng nhìn lên tảng đã lửa này, nội tâm có hơi sợ hãi, chỉ là không có quân lệnh đưa ra, bọn chúng không dám bỏ chạy.

"Là dị tượng! Đừng sợ!"

"Dị tượng mà thôi! Chính là hù dọa người."

"Vương thượng có lệnh, đây là dị tượng thi từ, đừng sợ."

Các loại thanh âm vang lên, ổn định quân tâm.

Nghe thấy quân lệnh, các tướng sĩ Hung Nô lúc này mới thoáng an tâm.

Bọn họ cũng biết dị tượng, lúc quốc vận bị gọt trước đó, đã có các loại dị tượng xuất hiện, mạnh hơn so hiện tại, so ra, cái dị tượng này không tính là đặc biệt mạnh.

Nhưng lại dọa người hơn trước đó nhiều.

Nửa khắc sau.

Sắp đến buổi trưa.

Trống trận càng ngày càng dồn dập, mà tảng đá lửa này, trực tiếp vỡ vụn trên bầu trời, hóa thành mấy trăm hòn đá lửa, mang theo khí tức kinh khủng, tiếp tục rơi xuống.

Mục tiêu chính là vị trí của tướng sĩ Hung Nô.

Mặc dù biết chỉ là dị tượng, nhưng không ít người thặt sự sinh ra sợ hãi, bởi vì quá giống như thật.

Thời điểm này, những viên đá lửa đang cách xa mặt đất tầm mấy trăm trượng, nhưng họ lại cảm nhận được nhiệt độ nóng hừng hực đó.

Xuyên thấu tầng mây.

Mấy trăm hòn đá lửa càng hiện rõ ra ở trước mắt, càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn.

Từ mặt đất nhìn lên không tính là đặc biệt lớn, nhưng sau khi đá lửa xuất hiện, thể tích của nó thật sự càng lúc càng lớn.

"Giết!"

Rốt cục, theo vương lệnh truyền xuống, tiếng trống trận sục sôi lên, bởi vì nguyên nhân dị tượng hỏa thạch này, tướng sĩ Hung Nô đã lựa chọn chinh chiến sớm hơn nửa khắc.

Nếu không cứ để tiếp tục như vậy, tâm thế cũng bị tra tấn đến mất sạch.

"Chiến!"

Nhìn thấy tướng sĩ Hung Nô xuất chinh, Trấn Quốc Công cũng vào lúc này nâng cao giọng hô.

Trong lúc nhất thời.

Tiếng la giết kinh thiên động địa.

Nhưng ngay khi song phương vừa chuẩn bị động, một viên đá lửa vừa vặn rơi xuống trung tâm chiến trường.

Ầm!

Tiếng nổ lớn vang lên, đất rung núi chuyển, đá vụn bắn ra bốn phía, đồng thời sinh ra khói lửa kinh khủng tạo thành một đám mây màu đen hình nấm.

Tất cả mọi người đều có chút ù tai, bọn họ cách xa vài dặm, cũng bị tiếng vang kinh khủng này hù dọa.

Hít!

Trong chốc lát.

Tất cả mọi người sừng sờ.

Bọn họ nhìn thấy những hòn đá lửa này, triệt để choáng váng.

Đây không phải dị tượng.

Đây là thật?

Đại quân hai bên đều ngây ngẩn cả người, ai cũng không nghĩ tới cái này thế mà không phải dị tượng.

Là đá lửa thật sự?

Rầm rầm rầm!

Còn không đợi đại quân của hai bên lấy lại tinh thần, rốt cục, từng hòn đá lửa triệt để rơi xuống.

Mà rất công bằng, vừa vặn nện xuống đại quân Hung Nô.

Ầm ầm âm.

Đất đai chấn động .

Tiếng nổ vang ầm ầm như chọc thủng màng nhĩ, rất nhiều tướng sĩ cũng không nhịn được phải che lỗ tai lại, chiến mã bị dọa đến thất kinh.

Những chiến mã này đều đã được huấn luyện cực kỳ đáng sợ.

Nói một câu khó nghe.

Xem như đối mặt với một vạn đại quân công kích, những chiến mã này cũng sẽ không bị sợ hãi.

Nhưng bây giờ, lại bị dọa đến kinh sợ hoảng loạn.

Bởi vì đây là sức mạnh của thiên nhiên.

Đây không phải sức của người bình thường.

Rầm rầm rầm.

Đá lửa không ngừng nện tới trận doanh Hung Nô, trong lúc nhất thời tử thương vô số.

Một viên đá lửa rơi xuống chính là mấy ngàn tướng sĩ tử vong, kỵ binh mà Hung Nô vẫn lấy làm kiêu ngạo, cũng chết ngay tại chỗ dưới những viên đá lửa.

Bọn hắn cho dù hung mãnh hơn nữa, cường đại hơn nữa, cho dù là Võ Vương, nhưng đối mặt loại tình huống này cũng đều không có bất kỳ biện pháp nào.

Dưới uy lực của trăm hòn đá lửa, tướng sĩ Hung Nô dù cách xa vài dặm cũng đều được “rửa tội” một lần.

Lần lươt tạo ra những đám mây đen hình nấm.

Bên trên tháp Thông Thiên.

Tất cả mọi người yên tĩnh như chết.

Không khí yên tĩnh đến ngạt thở.

Hung Nô vương mở to hai mắt nhìn, chết sống không thể tin vào những gì hắn nhìn thấy.

"Vẫn còn!"

Nhưng vào lúc này chợt có một tiếng hét vang lên, chỉ vào cảnh tượng trên mây đen.

Chỉ thấy, ba tảng đá lửa to lớn, lại xuất hiện một lần nữa, mà tốc độ so trước đó không biết nhanh hơn bao nhiêu lần.

Chỉ trong chốc lát, Hung Nô vương thật sự muốn ngất đi.

Mà trên chiến trường.

Trấn Quốc Công cũng choáng váng.

Cuộc chiến này còn có thể đánh như vậy ư?

Ông sửng sốt một hồi, ngay sau đó nhìn qua Cố Cẩm Niên, chợt hét lớn.

"Cẩm Niên."

"Lại thêm một bài nào!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận