Đại Hạ Văn Thánh

Chương 539 Thiên địa có chính khí, vạn vật có hình thù! Bài ca chính nghĩa vừa ra kinh động cả thế gian.

Sau bảy ngày Thế tử bị trảm quyết.

Trong Kinh đô.

Tin tức truyền ra rất nhanh, chỉ cần không đến nửa ngày đã truyền khắp bốn quận xung quanh Kinh đô.

Vào khuya ngày hôm đó.

Dân chúng quận Giang Lăng cũng nhận được tin tức.

Không ai ngờ rằng Cố Cẩm Niên một lòng vì dân lại bị trảm quyết.

Đây là điều không thể tưởng tượng nổi.

Nhất là dân chúng phủ Bạch Lộ. Bọn họ biết Cố Cẩm Niên vì dân chúng đã trả giá quá nhiều. Bọn họ cũng hiểu rõ lần này Cố Cẩm Niên trở về tất nhiên sẽ bị phạt.

Nhưng bọn họ bất lực. Điều có thể làm duy nhất chính là đi kể rõ những chuyện Cố Cẩm Niên đã làm.

Hi vọng đề cho càng nhiều người biết chuyện Cố Cẩm Niên đã làm.

Chỉ là không ngờ trừng phạt lần này lại lớn như thế. Sau bảy ngày trảm quyết sao?

Bây giờ đã qua một đêm. Nói cách khác chính là sau sáu ngày trảm quyết ư?

Đây là chuyện mà dân chúng không thể đồng ý.

Nếu chỉ nghiêm trị một chút thì bọn họ sẽ khắc ghi ân tình nhưng nghe thấy trảm quyết thì trong lòng bọn họ tràn đầy áy náy.

Ban đêm.

Bên trong phủ Bạch Lộ một vài bóng người xuyên thẳng qua từng đường đi.

Bốn người thành một tổ, đều là người già có chút danh tiếng bên trong phủ Bạch Lộ. Có người cầm giấy bút, có người chuẩn bị vài thứ đi gõ cửa từng nhà.

Đợi sau khi cửa phòng mở ra, giọng nói của lão giả trực tiếp vang lên.

“Vĩnh Thụ, chuyện của Thế tử ngươi có biết không?”

“Chúng ta định viết vạn dân sách cho Thế tử, cầu xin Hoàng thượng khai ân, tha tội cho Thế tử.”

“Ngươi có viết hay không?”

Lão nhân mở miệng hỏi gia đình này.

“Viết.”

“Nhất định phải viết. Nhưng mà thúc công, cái vạn dân sách này có tác dụng hay không?”

Người kia không có chút do dự nào nhưng cũng tò mò xem cái vạn dân sách này có tác dụng hay không.

“Dân tâm sở hướng, tất nhiên hữu dụng.”

“Được, vậy ngươi viết tên của mình lên. Ta còn phải đi nhà tiếp theo. Gần đây ngươi phải đi đến thăm hỏi người thân thì nhớ đem sự tích của Thế tử truyền đi. Chúng ta có thể góp một phần lực liền tận sức làm, có thể giúp đỡ một chút thì giúp một chút đi.”

Lão nhân lên tiếng dặn dò một câu.

“Được, thúc công.”

Nam tử gật đầu, ngay sau đó một vị lão giả đưa đến một túi Tiểu Mễ coi như là quà đáp lễ vạn dân sách một chút.

Nhưng nhìn thấy Tiểu Mễ này, nam tử lập tức ngăn lại.

“Thúc công người làm gì vậy? Nhà ta không thiếu chút gạo này, danh tự này là ta thật lòng thật dạ viết lên. Người đưa cho ta gạo này thật sự giống như ta làm vậy vì những vật này.”

“Sắc trời cũng không còn sớm, trời đông giá rét. Mấy người nhanh đi về nghỉ đi, chuyện này cứ giao cho ta. Ta sẽ gọi bọn lão Tam, lão Tứ để người trẻ tuổi đến làm.”

“Ân tình của Thế tử điện hạ những người chúng ta đều ghi tạc trong lòng. Nói lời khó nghe là vì người dân chúng ta giải oan. Nếu chúng ta không giúp được chút việc nhỏ này thì lương tâm đã bị chó ăn.”

Nam tử từ chối nhận Tiểu Mễ nói ra những lời từ tận đáy lòng.

Vừa dứt lời, mấy người già cũng gật nhẹ đầu, có chút vui mừng.

Nhưng vẫn từ chối yêu cầu hỗ trợ của nam tử.

“Ngươi đi ngủ sớm một chút, việc này cứ giao cho mấy lão già chúng ta đi làm. Chúng ta có chút mặt mũi, đã hơn nửa đêm còn đến nhà người ta thấy là mấy lão già chúng ta cũng sẽ không nói gì.”

“Đi thôi, đi. Chúng ta đến nhà lão Nhâm.”

Lão giả lên tiếng mang theo mấy người lại đi nhà bên cạnh.

Thấy cảnh này, nam tử cũng không dài dòng trực tiếp đi theo sau, cũng không làm gì mà chỉ phụ một tay. Miễn cho những lão nhân này xảy ra chuyện gì.

Mà chuyện như vậy xuất hiện ở rất nhiều nơi ở phủ Bạch Lộ. Đây đều là có người tự phát thỉnh nguyện. Muốn vì Cố Cẩm Niên viết xuống vạn dân sách, thỉnh cầu bệ hạ khai ân.

Có thể nói, toàn bộ phủ Bạch Lộ đèn đuốc sáng trưng, rất nhiều người nhận lời kêu gọi, thi nhau chủ động xin nguyện.

Không chỉ như thế.

Hôm sau.

Trời còn chưa sáng đã có lượng lớn dân chúng đi ra cửa thành. Bọn họ đang về quê, đi truyền bá chuyện của Cố Cẩm Niên, cũng mang theo vạn dân sách. Hi vọng có thể mượn nhờ toàn bộ lực lượng của quận Giang Lăng, cầu tình cho Cố Cẩm Niên.

Từng chiếc xe ngựa đã được chuẩn bi tốt đều là xe ngựa thủy vận. Vốn là dùng để vận lương hưng nghe nói dân chúng vì Cố Cẩm Niên làm ra vạn dân sách nên đầu lĩnh thủy vận đã vung tay miễn trừ tất cả phí tổn.

Có thể giúp đỡ một phần là một phần.

Có thể làm một việc là một việc.

Như Tinh Tinh Chi Hỏa, dần dần bắt đầu liệu nguyên.

Không chỉ bên trong quận Giang Lăng.

Một vài quận phủ xung quanh sau khi nghe chuyện này cũng bắt đầu có hành động.

Mặc dù không kịch liệt như quận Giang Lăng nhưng dù ít dù nhiều cũng có chút tác dụng. Nhất là người đọc sách.

Hành động của Cố Cẩm Niên khiến người đọc sách thế hệ trước cảm giác được sư kính nể sâu sắc. Một vài phu tử, lão Nho sau khi nghe việc này cũng thi nhau liên danh thượng tấu.

Chính là hi vọng có thể làm cho bệ hạ hồi tâm chuyển ý.

Mà một ngày này.

Một chuyện lớn cũng oanh động toàn bộ Kinh đô.

Bát vương vào Kinh thành.

Đúng vậy, tám vị Vương gia của vương triều Đại Hạ vào Kinh thành. Tám vị Vương gia này đều là tồn tại khi ủng hộ Vĩnh Thịnh Đại Đế tạo phản.

Bây giờ sau khi dẹp được Kiến Đức bọn họ cũng nhận được ban thưởng tương ứng, tọa trấn một phương, được ban đất của Hoàng đế.

Bát Vương vào Kinh đây không phải chuyện nhỏ. Mà lần này Bát Vương đến đây càng biểu lộ thái độ.

Muốn đích thân giám sát trảm Cố Cẩm Niên.

Bọn họ cũng rất kính nể hành động của Cố Cẩm Niên. Bọn họ tán thành chuyện một lòng vì dân nhưng đối với hành động Cố Cẩm Niên vi phạm quốc pháp thì bọn họ không thể chấp nhận cũng không nguyện ý chấp nhận.

Cho nên muốn đích thân giám sát trảm quyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận