Đại Hạ Văn Thánh

Chương 582 Vắng vẻ Khổng gia, Cố Cẩm Niên kéo đầu tư, Vĩnh Thịnh Đại Đế khinh thường.

Khi giọng của Vương Phú Quý vang lên ở bên ngoài.

Cố Cẩm Niên không khỏi hơi nhíu mày.

Văn Cảnh tiên sinh mới nói một ngày, Khổng gia đã đến nhanh như vậy?

Thật đúng là không kịp chờ đợi đấy nhỉ?

Đứng dậy mở cửa phòng ra, Cố Cẩm Niên giấu những bản vẽ này ở trong tay áo, sau đó chậm rãi nói.

"Vương huynh, đi cùng ta một chuyến đi."

Cố Cẩm Niên nói, không để ý đến chuyện Khổng gia, mà mang theo Vương Phú Quý rời đi.

"Đi nơi nào vậy?"

"Cố huynh."

Vương Phú Quý hơi tò mò.

"Cứ đi theo ta trước, có việc cần nói với ngươi."

Cố Cẩm Niên không có trực tiếp trả lời, đi trước rồi nói.

Hai người nhanh chóng rời đi thư viện, mà Vương Phú Quý nói tiếp.

"Cố huynh, lần này Khổng gia tới đây mang theo rất nhiều lễ vật, hơn nữa còn có không ít người cùng tới, đều là một vài Đại Nho các nơi, họ đang tề tụ trong đại sảnh, mấy người chúng ta đều đoán, Khổng gia khẳng định không có ý tốt."

"Đoán chừng là tới vì Thánh khí đây."

Vương Phú Quý cũng thấy rõ ràng, hắn nói cho Cố Cẩm Niên biết chuyện liên quan tới mục đích người nhà họ Khổng tới.

"Biết rồi."

Cố Cẩm Niên trả lời hờ hững, đối với người nhà họ Khổng tới đòi Thánh khí, Cố Cẩm Niên căn bản không hề lo lắng, thứ nhất là hắn sẽ không giao ra, thứ hai là rất nhiều người cũng không hi vọng mình giao ra.

Ví dụ lão cữu của mình.

Khổng gia đã có ba món Thánh khí, lão cữu cho phép Khổng gia nắm giữ thánh khí thứ tư sao?

Đừng nói lão cữu, đoán chừng Hoàng đế của Vương Triều Phù La, Vương Triều Đại Kim, cũng kiên quyết không hi vọng Khổng gia một nhà độc chiếm.

Chỗ tốt gì ngươi cũng đều chiếm hết?

Đương nhiên, cũng có một khả năng, đó là Khổng gia đưa ra điều kiện, một điều kiện khiến các đại vương triều đều hài lòng.

Nếu không, đạo lý cân bằng, các đại vương triều đều hiểu được.

"Cố huynh, ta thấy lần này bọn họ khí thế to lớn, chúng ta vẫn nên tránh đi một chút, trong khoảng thời gian này ngươi hãy về phủ Quốc công, bọn họ cũng không dám đi Quốc công phủ tìm ngươi đâu."

Vương Phú Quý tiếp tục nói.

Mà Cố Cẩm Niên lại lắc đầu.

"Vương huynh, chuyện này ngươi không cần quan tâm, ngu huynh đã có biện pháp giải quyết."

"Lần này gọi ngươi cùng đến đây, là có chuyện muốn thương lượng với ngươi."

Cố Cẩm Niên bảo, hắn tìm Vương Phú Quý còn có một chuyện chủ yếu, chuyện Khổng gia không là gì.

"Chuyện gì?"

Vương Phú Quý nhìn Cố Cẩm Niên có vẻ nghiêm túc, cũng không dông dài, trực tiếp hỏi thẳng.

"Ta dự định làm buôn bán, cần vốn khởi động, trong tay có một ít nhưng còn thiếu rất nhiều, ta định kéo ngươi cùng gia nhập, ngươi có hứng thú không?"

Cố Cẩm Niên nói thẳng.

Làm ăn?

Vương Phú Quý đầu tiên là sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó nói.

"Được chứ, nhưng mà Cố huynh này, nếu ngươi thiếu bạc, trực tiếp nói với ta, ta chỉ cần nói với cha ta một tiếng là ngươi muốn, thể nào cũng cho ngươi được một khoản."

Vương Phú Quý thật sự hơi bất ngờ, dù sao Cố Cẩm Niên thi từ văn chương vô địch, cũng là quyền quý Đại Hạ, nói Cố Cẩm Niên tài hoa hơn người hắn tuyệt đối không nói gì, nhưng làm ăn buôn bán vẫn còn có hơi hơi… Không quá tán thành.

Theo bản năng cho rằng Cố Cẩm Niên thiếu bạc.

Chuyện Cố Cẩm Niên yêu tiền, kỳ thật mọi người đều biết.

"Không phải, là làm ăn thật sự."

"Ngươi xem trước đi."

Cố Cẩm Niên lấy trong tay áo ra kế hoạch của mình, đưa cho Vương Phú Quý.

Hai người một đường đi về phía trươc.

Chờ ra bên ngoài thư viện, vốn là một nơi hoang vắng, lúc này đã xây dựng lên nhà dân, còn bị trọng binh canh giữ.

Ai cũng không biết nơi này muốn làm gì, ngay cả Đại Nho của thư viện Đại Hạ cũng không biết chuyện gì xảy ra.

Chỉ biết là bệ hạ vung tay lên, cô lập mảnh đất này, đoạn thời gian trước có hơn hai ngàn công tượng lục tục tới đây, cộng thêm một số bách tính, xây dựng lên nhà dân.

Bây giờ dân trạch đã dựng xong, Binh bộ cũng phái người tới trấn thủ, chỉ có vào chứ không có ra, cho dù ra cũng nhất định phải có thủ lệnh liên quan, cực kỳ nghiêm ngặt.

Quyền quý Kinh đô đều biết việc này, nhưng cũng không biết ở đây muốn làm gì.

Đến chỗ này, Cố Cẩm Niên giao lệnh bài cho thị vệ, người đó lập tức cho hai người đi vào.

Chờ đi vào trong đó.

Âm thanh rèn sắt nối liền không dứt.

Rất nhanh có quan viên công bộ đi tới, là công bộ viên ngoại lang, hơn năm mươi tuổi, mặc quan phục, chạy chậm đến trước mặt Cố Cẩm Niên.

"Hạ quan Ngô Chu Phổ, bái kiến thế tử."

Ngô Chu Phổ rất cung kính cúi đầu về phía Cố Cẩm Niên.

"Ngô đại nhân khách khí."

Cố Cẩm Niên mỉm cười, sau đó quan sát khu vực này một lượt.

Chiếm diện tích gần ngàn mẫu đất, đã dựng không ít nhà dân trạch, cung cấp nơi ở lại cho đám thợ thủ công.

"Thế tử điện hạ, nơi đây đã nhanh chóng xây dựng hoàn tất, trước mắt còn có hỏa lô (lò lửa) và công xưởng vẫn chưa dựng xong, còn những cái khác cơ bản đã hoàn thiện."

"Hỏa lô và công xưởng, trong vòng mười lăm ngày có thể làm xong."

Ngô Chu Phổ nói, đi theo bên cạnh Cố Cẩm Niên, báo cáo tình hình.

Vè phương diện tốc độ, không tính quá chậm, cái này có thể chấp nhận được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận