Đại Hạ Văn Thánh

836 Bỏ kiếp này ta làm lại sau, cường giả Phật môn, đích thân đến trước chùa, diệt Phật chi tâm

Phủ Thường Ninh.

Ngoài cửa trạch phủ Ninh Vương.

Giọng nói của Cố Cẩm Niên lạnh lẽo. Hắn căn bản không cho phủ Ninh Vương chút mặt mũi.

Phủ Ninh Vương hết lần này đến lần khác dung túng hậu nhân của mình làm xằng làm bậy. Hôm nay hắn muốn xé rách tầng da mặt này để phủ Ninh Vương trả giá đắt.

Cố Cẩm Niên biết địa vị Ninh Vương, cũng biết Ninh Vương là một nhân vật đóng một vai nào đó ở Đại Hạ.

Khi xưa phiên vương nổi loạn, vĩnh viễn là một chuyện kiêng kỵ lớn nhất của một vương triều. Nội bộ tiềm ẩn mâu thuẫn, nhất là mười ba năm trước đây, Đại hạ xảy ra chuyện phiên vương náo động.

Nói thật, Vĩnh Thịnh Đại Đế chính là một phiên vương tạo phản thượng vị.

Ông ấy có thể tạo phản thì sao các phiên vương khác không thể tạo phản?

Tại sao phải lễ nghi chi bang. Thật ra chính là quán thâu một loại tư tưởng, Nho gia có thể bị đế vương lựa chọn, không chỉ bởi vì tư tưởng Nho gia cao thượng, chủ yếu hơn là bởi vì Nho gia vô cùng phù hợp nhu cầu chính trị.

Tôn ti có lần, trưởng ấu có phần.

Hoàng đế đời tiếp theo, nhất định phải là trưởng tử của Hoàng đế, cứ như vậy mới có thể vững chắc giang sơn, sẽ không xảy ra chuyện nội bộ náo động.

Vĩnh Thịnh Đại Đế tạo phản thành công nhưng trên thực tế cũng lưng đeo nhiều tiếng mắng. Bất kể như thế nào, Hoàng đế vẫn là người Lý gia. Cho nên đây là điểm duy nhất có thể chấp nhận.

Nếu như đổi lại là thần tử tạo phản vậy thì không chỉ mắng chút như vậy.

Chỉ là lúc một người có một cái mở đầu xấu, như vậy tiếp theo sẽ rất nhiều chuyện như vậy xảy ra.

Cũng chính bởi vì lý do như vậy mà Vĩnh Thịnh Đại Đế chậm chạp không động vào Ninh Vương.

Nhưng đây không phải là lý do mà Ninh Vương có thể bao che cho nhi tử của mình.

Không phải.

Nghe thấy lời lẽ của Cố Cẩm Niên sắc bén như thế, sắc mặt Vương phi Ninh Vương lập tức xụ xuống. Nói thật, dù sao bà ta cũng là Vương phi Ninh Vương.

Cố Cẩm Niên mặc dù là đệ nhất Hầu gia của Đại Hạ nhưng Hầu tước có thể so sánh cùng Vương gia sao?

Nếu không phải Cố Cẩm Niên thụ thánh ân lớn thì bà ta có cần khách khí như vậy sao?

“Cố Cẩm Niên.”

“Bản cung niệm tình ngươi cùng là người Hoàng thất, là người một nhà với Vương gia cho nên nói chuyện cùng ngươi, đối xử tốt. Không ngờ miệng lưỡi của ngươi lại bén nhọn như thế, nhục nhã nhi tử của ta còn chưa tính, lại còn gièm pha thêm cả Vương gia.”

“Ngươi thật to gan.”

Vương phi Ninh Vương cũng không kiềm được, đều chỉ về phía bà ta mắng bà ta sinh ra một tên súc sinh. Bà ta còn có thể nhẫn nhịn hay sao?

“Tiện phụ, ngậm miệng!”

Lúc này không phải Cố Cẩm Niên lên tiếng mà là Khổng Hiên. Hắn ta đi về phía trước mấy bước, nhìn chăm chú lên người Vương phi Ninh Vương, trong mắt tràn đầy tức giận.

Thân là người đọc sách, tận mắt nhìn thấy dân chúng chết thảm, sao hắn ta có thể trấn định tự nhiên?

Làm sao có thể không giận?

Bây giờ thấy thái độ của Vương phi Ninh Vương khiến cho hắn ta không khỏi giận tím mặt.

“Ngươi lại là người nào?”

“Vậy mà dám nhục mạ bản cung như thế?”

Vương phi Ninh Vương lúc này cũng không chịu được, Cố Cẩm Niên chửi rửa bà ta còn chưa tính. Hiện tại còn đến thêm một người sao? Thật coi cái danh Vương phi Ninh Vương của bà ta là đồ trang trí sao?

“Ta chính là Khổng Hiên, hậu nhân Khổng gia.”

“Hành vi của thế tử Ninh Vương chính là khiến nhân thần cộng phẫn. Khổng mỗ đã viết một lá thư đưa về Khổng gia, việc này chắc chắn sẽ chiếu cáo thiên hạ.”

Khổng Hiên đứng dậy, nhìn chăm chú Vương phi Ninh Vương, trong ánh mắt không có chút e ngại.

Nhưng mà nghe nói đối phương là người nhà họ Khổng, thần sắc Vương phi Ninh Vương vẫn có chút biến hóa.

Khổng gia, dù sao ảnh hưởng quá lớn. Mặc dù trải qua đại nạn nhưng Khổng gia vẫn có thế lực nhất định như cũ. Lại thêm hành vi của nhi tử mình truyền ra ngoài, dù là Khổng gia nói hay là người khác nói.

Nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn.

Lập tức, Vương phi Ninh Vương cũng không dám kêu gào quá mức, chỉ thoáng trầm mặc nói.

“Bất kể là xảy ra chuyện gì.”

“Nói rõ ràng trước đã, tra rõ ràng trước. Hai người các ngươi nổi giận đùng đùng, một bộ dạng hưng sư vấn tội, xông vào phủ Ninh Vương. Vương gia cũng chỉ mời các ngươi vào Vương phủ.”

“Cũng không phải là gì? Chẳng lẽ vào phủ gặp mặt Vương gia các ngươi cũng không dám?”

“Há miệng, ngậm miệng đều là nhục nhã nhi tử của ta. Nhi tử ta đã làm chuyện gì thương thiên hại lý sao?”

“Chuyện này các ngươi đã tra thật rõ ra chưa? Nhất định là nhi tử ta sai sao?”

“Có chuyện gì có thể từ từ thương lượng, ở chỗ này hùng hổ dọa người là có ý gì?”

Vương phi Ninh Vương lên tiếng, bà ta cũng có lý do thoái thác của chính mình.

Cho rằng Cố Cẩm Niên cùng Khổng Hiên đến hoàn toàn là thái độ hùng hổ dọa người, cho người ta cảm giác không phải đến để giải quyết vấn đề mà là hưng sư vấn tội.

Giọng nói của bà ta mang theo bất mãn. Thậm chí cho rằng Cố Cẩm Niên cùng Khổng Hiên đang chuyện bé xé ra to.

“Tiện phụ.”

Giờ khắc này, trên ngọc liễn, Cố Cẩm Niên cũng hoàn toàn không nhịn nổi nữa. Hắn giơ tay lên tát một cái trên mặt Vương phi Ninh Vương.

Hắn cuối cùng cũng hiểu rõ vì cái gì mà Lý Lãnh Thu dám cả gan làm loạn như thế.

Cũng bởi vì có mẫu thân như vậy nên hắn ta mới dám như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận