Đại Hạ Văn Thánh

Chương 651 Gia yến của Khổng gia, khẩu chiến bầy Nho. Phích lịch thủ Đại Nho này có chỗ dùng, có việc ông ấy có thể lên!(7)

Bởi vì một màn kia không cách nào quên.

“Mặc tang phục sao?”

Mấy người lập tức nhíu mày, cũng ý thức được chuyện gì có thể xảy ra.

“Thế tử điện hạ, đợi chút nữa giao cho mấy người lão phu. Ngươi nói ít một chút. Ta sợ bọn họ cố ý muốn để ngươi khó chịu.”

“Đúng, Thế tử điện hạ. Chút nữa cứ giao cho chúng ta là được, ngươi không cần nói nhiều.”

“Trong này cũng có người của chúng ta, đợi chút nữa cãi vã sẽ không quá rơi vào thế yếu. Nhưng mà hôm qua chúng ta quá nhiệt tình cho nên Khổng gia đã đem một số người của chúng ta đi.”

Mạnh học sĩ cùng Diêm Công thi nhau nói. Bọn họ ý thức được chút nữa sẽ xảy ra chuyện gì cho nên để Cố Cẩm Niên nói chuyện ít một chút, giao cho bọn họ là được.

“Chư vị tiên sinh, không sao. Chút nữa học sinh sẽ xử lý.”

Cố Cẩm Niên gật nhẹ đầu. Trong lòng hắn có chút cảm kích nhưng chuyện này mình không trốn thoát, vẫn phải trực tiếp đối mặt với vấn đề.

“Không có việc gì, hôm qua ta cùng lão Mạnh đã liên hệ với không ít bạn bè. Mặc dù đều không được sắp xếp đi nhưng nếu thật sự muốn ầm ĩ lên thì sẽ chạy đến đầu tiên. Trên phương diện cãi nhau này ngươi cứ an tâm giao cho chúng ta. Cam đoan không có vấn đề.”

“Lại nói, có Lỗ huynh ở đây. Ngươi yên tâm 120% đi. Năm đó hắn khẩu chiến bầy nho, là tấm gương mẫu mực của chúng ta.”

Diêm Công mở miệng, thậm chí còn vỗ bả vai Cố Cẩm Niên, một bộ dạng đã tính toán trước.

Mà Vương Tướng quân ở một bên cũng nói.

“Cẩm Niên, ngươi yên tâm. Mặc kệ có xảy ra chuyện gì ta đều có thể đảm bảo ngươi chu toàn. Nếu thật sự có người nào không biết sống chết cứ giao cho ta là được.”

Vương Tướng quân uống một hớp rượu, khí định thần nhàn nói.

Hiển nhiên đêm qua bọn họ đã thượng nghị tốt chuyện ngày hôm nay.

Đều biết Khổng gia muốn tìm Cố Cẩm Niên gây phiền phức mà bọn họ đã nhận ân tình của Cố Cẩm Niên cũng sẽ tuyệt đối không làm rùa đen rụt đầu.

Sẽ không để Cố Cẩm Niên chiến đấu một mình.

Đối mặt với trợ giúp của mấy người, Cố Cẩm Niên mỉm cười cũng không nói gì.

Như thế.

Thời gian trôi qua.

Ước chừng sau hai khắc đồng hồ.

Giờ Dậu một khắc.

Nương theo tiếng chuông cổ vang lên, mang ý nghĩa thịnh yến bắt đầu.

Tiếng trống ầm ầm.

Trọn vẹn một khắc đồng hồ.

Ngay sau đó các loại âm thanh vang lên, tiếng chuông, tiếng trống lộ ra khí thế bàng bạc.

Rất nhanh Truyền Thánh Công đi vào đại điện. Sau ông ta là bọn người Khổng Vũ, trực hệ đời thứ ba của Khổng gia, mặc lễ bào, thần sắc nghiêm túc.

Mọi người cũng thi nhau đứng dậy.

Khi Truyền Thánh Công đi đến ghế chủ vị, mọi người cùng nhau lên tiếng.

“Chúng ta gặp qua Truyền Thánh Công.”

Tất cả mọi người nói còn Cố Cẩm Niên cũng rất bình tĩnh, không lên tiếng nhưng cũng đứng lên xem như lễ nhượng một chút.

“Gia yến bắt đầu.”

Sau một khắc, âm thanh vang dội vang lên, đại biểu cho gia yến chính thức bắt đầu.

Mà tất cả âm nhạc cũng vào thời khắc này im bặt.

Chỉ là không đợi đám người ngồi xuống.

Một giọng nói vào thời điểm mấu chốt này vang lên.

“Cầu Truyền Thánh Công bình oan thay sư phụ ta.”

Giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở vang lên.

Sau một khắc.

Bên ngoài đại điện có mười hai người, giơ lên một quan tài, quỳ gối ngoài đại điện.

Rầm.

Quan tài đặt xuống đất, mười hai người cùng nhau quỳ xuống, dập đầu về phía Truyền Thánh Công.

“Lớn mật.”

“Cuồng vọng.”

“Hôm nay chính là gia yến của Khổng gia, các ngươi làm cái gì vậy?”

“Các ngươi là ai, dám quấy rầy gia yến của Khổng gia ta?”

Ngay lập tức một tiếng quát giận dữ đến từ Khổng gia.

Chỉ là tất cả mọi người đều hiểu Khổng gia đang tự biên tự diễn thôi.

Nếu không, gia yến quy mô lớn như vậy còn để người ta nhấc quan tài đến sao?

Khôi hài đúng không?

Nhiều gia đinh như vậy đều là đồ đần sao?

“Truyền Thánh Công ở trên.”

“Gia sư là Tôn Chính Nam. Tháng trước bị Cố Cẩm Niên mạnh mẽ bức tử. Chúng ta là đồ đệ của tiên sinh, thù này không kém gì thù giết phụ thân.”

“Hôm nay chúng ta lấy mệnh gián án. Momg Truyền Thánh Công có thể vì ta chủ trì công đạo, đem Cố Cẩm Niên ra công lý khôi phục trời đất tươi sáng, khôi phục vẻ đẹp cho văn đàn Đại Hạ ta.”

Người cầm đầu la lớn, nói xong trực tiếp khóc rồi điên cuồng dập đầu trên mặt đất.

Lộ ra vẻ oan khuất lớn lao.

Vừa dứt lời, trong điện xôn xao một mảnh, mỗi người đều giả vờ bối rối.

Rất nhanh, ánh mắt của mọi người cũng không khỏi rơi trên người Cố Cẩm Niên. Thậm chí bọn người Truyền Thánh Công cũng đưa mắt nhìn lại.

Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Cố Cẩm Niên nhàn nhạt uống một hớp rượu.

Ngay sau đó đặt chén rượu xuống, lúc vừa mới chuẩn bị nói.

Lỗ Nguyên, cũng chính là Phích lịch thủ Đại Nho đã kéo Cố Cẩm Niên lại, ngay sau đó đến gần tai Cố Cẩm Niên thấp giọng ho khan một tiếng.

Chậm rãi lên tiếng.

“Nhìn phụ thân ngươi làm gì?”

Ông ấy mở miệng, trong mắt đều là vẻ khinh thường.

Là khinh miệt, cực kỳ khinh miệt.

Mà câu nói này.

Để cho phần nhỏ người ở đây đều ngây ngẩn cả người.

Thậm chí Cố Cẩm Niên cũng ngây ngẩn cả người.

Không, là choáng váng.

Khá lắm.

Đây chính là khẩu chiến bầy nho sao?

Đi đến là phóng đại chiêu sao?

Không hổ là Phích lịch thủ.

Đại Nho Lỗ Nguyên này có chỗ dùng, có việc thì ông ấy có thể lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận