Đại Hạ Văn Thánh

586 Vắng vẻ Khổng gia, Cố Cẩm Niên kéo đầu tư, Vĩnh Thịnh Đại Đế khinh thường.(5)

Qua một lúc lâu sau.

Thái tử nuốt ngụm nước bọt.

"Chàng sao thế?"

Thái Tử Phi ở bên cạnh càng thêm hiếu kì, không rõ vị thái tử gia này đang làm cái gì.

"Muốn phát tài, lúc này muốn phát đại tài."

Thái tử gia nói, tay cũng đang run rẩy.

"Phát tài cái gì?"

"Chàng lại nói cái gì thế?"

Thái Tử Phi nhìn về phía đối phương với ánh mắt đầy cổ quái.

"Vừa rồi Cẩm Niên tới tìm ta, kéo ta làm ăn."

"Tiền vốn một vạn lượng hoàng kim, tính cho ta hai trù, ta tính luôn nàng cùng Cơ nhi vào, có thể cầm sáu trù."

"Vừa rồi ta tính qua, không có gì bất ngờ xảy ra, làm ăn này nếu thành công, một năm hồi báo tới một trăm vạn lượng hoàng kim."

"Tính theo sáu trù, một năm cũng lời sáu vạn lượng hoàng kim, tính năm thứ nhất hoàn vốn, năm thứ hai có thể chia tiền rồi."

"Ngươi nói phát tài hay không phát tài?"

Thái tử vô cùng kích động nói.

Hắn đại khái tính sơ qua chuyện làm ăn này của Cố Cẩm Niên, bởi vì nghe cẩn thận, vừa rồi cẩn thận tính toán lại một chút, một năm trăm vạn lượng hoàng kim thật sự không phải việc gì khó.

Mình cầm sáu trù, tiền vốn cũng chỉ ba vạn lượng, quay lại hàng năm được phân sáu vạn lượng.

Năm thứ nhất coi như hắn tự chịu trách nhiệm lời lỗ, chừa chút lợi nhuận tiếp tục duy trì hoặc là khuếch trương, năm thứ hai tất nhiên kiếm bạc nha.

"Một năm sáu vạn lượng vàng?"

Thái Tử Phi cũng kinh ngạc, đứng bật dậy.

Đừng nhìn nàng là Thái Tử Phi, trượng phu là Thái tử, trên thực tế trước khi đăng cơ, một chút tác dụng cũng không có.

Mỗi cái khố phòng bên trong Nguyệt cung cũng là chi ba ngàn lượng bạc tiêu xài, đối với dân chúng tầm thường mà nói, ba ngàn lượng bạc rất nhiều, nhưng với họ thì hoàn toàn không đủ.

Chỗ ở còn tốt, ăn lại không đủ, mỗi lần đều phải mở tiểu táo(tiêu chuẩn ăn tập thể cao nhất), cộng thêm đủ thứ trang sức châu báu, còn có quần áo tơ lụa, lại thêm thu xếp cho người phía dưới, thỉnh thoảng ra ngoài một chuyến, chỗ nào cũng phải tốn bạc.

Ba ngàn lượng hoàn toàn không đủ.

Nếu không phải nhà mẹ đẻ mình đưa tới chút lễ, gắng gượng trôi qua ngày, nếu không còn thật sự không dám ra ngoài một chuyến.

Nói tới nói lui vẫn là lão gia tử quá độc ác, khống chế người trong nhà rất nghiêm khắc, nhất là Thái tử, vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, muốn thu chút chỗ tốt cũng không được.

Lại thêm Thái tử Lý Cao cũng không muốn dính dáng tới những thứ này, có người đưa bạc tới, hắn lập tức trả trở về, hơn nữa nghiêm khắc gõ một phen, có thể nói cuộc sống trôi qua không khổ, nhưng cũng tuyệt đối không tốt đẹp như hình ảnh bên ngoài.

Hi vọng duy nhất chính là đăng cơ.

Nhưng đăng cơ cũng không phải muốn đăng liền có thể đăng.

Nếu bây giờ hàng năm có thu nhập sáu vạn lượng hoàng kim, vậy chất lượng cuộc sống trực tiếp thay đổi long trời lở đất đấy.

Sáu vạn lượng hoàng kim, quy ra là sáu mươi vạn lượng bạc, một tháng là thu nhập được năm vạn lượng bạc, còn là thu nhập đường đường chính chính.

Lập tức, Thái Tử Phi choáng váng.

"Việc này đáng tin không?"

Thái Tử Phi có chút không dám tin tưởng.

"Ta tính sổ sách có từng tính sai không?"

Lý Cao có chút khinh thường.

"Vậy trái lại không có."

"Kiếm tiền như thế, làm sao chỉ cầm sáu trù chứ, lấy thêm chút thôi, chàng là Thái tử, muốn nhiều hơn, Cẩm Niên hẳn cũng sẽ không nói gì mà?"

Nhìn thấy vẻ mặt này của Lý Cao, trong lòng Thái Tử Phi cũng an tâm, nhưng lập tức lại cảm thấy hơi ít.

"Sáu trù đủ rồi."

"Làm ăn này, Cẩm Niên ăn một mình không được, tăng thêm chúng ta cũng không ăn được, phải có một đám người làm, mới có thể làm lớn."

"Muốn nhiều thêm, sự tình sẽ nhiều, ba mươi, bốn mươi người cùng gia nhập, chỉ cần không phải sự tình quá lớn, sẽ không rước lấy phiền phức."

"Nàng cũng đừng trang điểm nữa, tranh thủ thời gian đi đường tắt, đi tìm mẫu hậu, đem việc này nói cùng mẫu hậu, để mẫu hậu cũng tham gia vào."

"Nếu mẫu hậu không nguyện ý, chúng ta nhập thêm, ai nhập người đó được lợi, nhanh, nhanh đi."

Thái tử thật sự có chút gấp.

Làm ăn kiếm tiền như thế, hắn không có khả năng không làm.

"Được."

"Vậy bây giờ ta liền đi qua ngay."

"Bất quá, số vàng này làm sao kiếm ra?"

Thái Tử Phi lập tức đứng dậy, có chút tò mò nói.

Kiếm tiền thì kiếm tiền, nhưng tiền vốn hơi nhiều nhé.

"Nàng đi nhà nương hỏi một ít, chuyển hai vạn lượng hoàng kim, ta lại đi mượn một ít, trong nhà chúng ta cũng có không ít đồ tốt, đến lúc đó cầm đi cầm cố, không sai biệt lắm có thể góp hai vạn lượng hoàng kim."

"Không được nữa, ta đi tìm lão nhị hỏi chút ít."

"Dù sao đáp ứng trước rồi nói, không thể bỏ lỡ."

Lý Cao lên tiếng, đã nghĩ xong biện pháp.

"Vậy được."

Rất nhanh, Thái Tử Phi cũng không nhiều lời, vội vội vàng vàng đứng dậy, rẽ đường nhỏ đi tìm hoàng hậu.

Ước chừng hai khắc sau.

Cố Cẩm Niên từ Phượng loan điện đi ra.

Hoàng hậu rất sảng khoái, trực tiếp góp vào hai trù.

Lại đi một chuyến đến nơi Thái hậu.

Thái hậu còn sảng khoái hơn hoàng hậu, trực tiếp đáp ứng, bất quá Cố Cẩm Niên nhìn ra, Thái hậu thuần túy là vì giúp đỡ mình, cũng chưa nghe mình nói xong kế hoạch buôn bán.

Còn lôi kéo mình ăn bữa cơm.

Ăn cơm no rồi, Cố Cẩm Niên rời khỏi hoàng cung.

Vừa đi ra hoàng cung, người của Tần Vương liền đi tới, cáo tri Cố Cẩm Niên, Tần Vương nghe được hắn tới, lập tức trở về phủ, bây giờ đang chờ Cố Cẩm Niên tại trong phủ.

Không nói nhiều, Cố Cẩm Niên trực tiếp đi tìm vị lão ca Tần Vương này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận