Đại Hạ Văn Thánh

1055 Ninh Vương chẩn tai? Thu hoạch dân ý? Dân chúng chịu ức hiếp? Văn nhân điều tra?(3)

Ông ta suy đi nghĩ lại, cuối cùng hít sâu một hơi nói.

 "Tốt lắm."

 "Lập tức phái mười vạn đại quân, chuẩn bị kỹ càng lương thực, gà vịt thịt cá dê bò lợn, đều chuẩn bị tốt cho Bản Vương, đưa đến quận Giang Trung, khiến cho những người dân này ăn như gió cuốn."

 "Bản Vương chỉ cần hai bữa cơm, liền có thể đạt được dân chúng quận Giang Trung tán dương, chuyện này xác thực không lỗ."

 Nghĩ nghĩ, Ninh Vương trực tiếp đáp ứng, chỉ cần hai bữa cơm, liền có thể đạt được dân ý, chuyện mua bán này nói thế nào đều có lời.

 Lời vừa nói ra, Hầu Quân lập tức gật đầu.

 "Vương gia anh minh."

 Nói xong lời này, Hầu Quân lập tức đi chuẩn bị.

 "Được."

 Ninh Vương cũng gật đầu, cảm giác hài lòng sâu sắc.

 Nhưng mà vừa đi ra cửa, Hầu Quân đột nhiên lại cong người trở về, nhìn qua nói.

 "Vương gia, nghe nói vương triều Đại Hạ, lúc này đang trắng trợn thu mua Linh Tinh, chúng ta có muốn tăng giá cả hay không?"

 Hầu Quân lên tiếng, hỏi thăm Ninh Vương chuyện này.

 "Thu mua Linh Tinh sao?"

 "Xem ra triều đình đã không có thủ đoạn, muốn trắng trợn kiến tạo thuyền rồng, bảo thuyền, giải quyết tràng nguy cơ này."

 "Nhưng mà chuyện cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể làm như vậy. Dù sao Linh Tinh chung quy là vật chết. Chỉ tiếc là nếu như tương lai sau này khi Bản Vương lên ngôi sẽ tổn thất một số lớn Linh Tinh."

 "Vương triều Đại Hạ tích lũy trăm năm Linh Tinh, toàn bộ đều phải mất trắng trong tay Vĩnh Thịnh. Thật sự là đáng hận."

 "Được, tăng giá mạnh nhưng tuyệt đối không mua. Chuyện này mấu chốt là mua Linh Tinh tất nhiên phải bỏ ra cái giá cực lớn."

 Ninh Vương lên tiếng. Lúc này, cơ hội có thể ngáng chân vương triều Đại Hạ không nhiều, bắt lấy một được một.

 "Tuân mệnh."

 Hầu Quân không dài dòng, sau khi nói xong, liền rời đi nơi đây.

 Đợi sau khi Hầu Quân đi, Ninh Vương cũng không khỏi lộ ra nụ cười.

 "Vĩnh Thịnh ơi Vĩnh Thịnh, ngươi để Cố Cẩm Niên đi chẩn tai nhưng tuyệt đối nghĩ không ra, ta chỉ cần hai bữa cơm, liền có thể thu hoạch được dân ý của dân chúng quận Giang Trung."

 Ninh Vương lẩm bẩm, khắp khuôn mặt là nụ cười.

 Đối với ông ta mà nói, dân chúng quận Giang Trung nhất định là kêu khổ không chịu nổi. Cố Cẩm Niên cho một người năm lượng cơm, nói thật có thể cứu mạng, nhưng chỉ vẻn vẹn là cứu mạng mà thôi.

 Ngay từ đầu lúc có người ngoài ở đây, Ninh Vương còn không biểu hiện gì nhưng chờ sau khi Hầu Quân đi.

 Ông ta càng nghĩ càng thấy được Cố Cẩm Niên đã đến cực hạn.

 Triều đình vận lương so sánh chậm chạp.

 Kho lúa quận Giang Trung cũng bị thiêu hủy.

 Trước đó chính sách tập trung lương thực dẫn đến tình huống quận Giang Trung càng thêm nghiêm trọng. Hiện tại phái mười vạn đại quân, mời dân chúng ăn hai bữa cơm, như vậy tất cả mọi người sẽ chỉ nhớ thương Ninh Vương tốt.

 Mà không sẽ tán dương Cố Cẩm Niên tốt.

 Lợi cho tương lai mình tạo phản. Cho dù là Cố Cẩm Niên ổn định lại quận Giang Trung thì mỹ danh của Ninh Vương cũng sẽ không thiếu.

 Nhất cử lưỡng tiện.

 Nhất cử lưỡng tiện đấy.

 Ninh Vương vô cùng vui sướng. Đầu óc ông ta đang tưởng tượng đến cảnh tượng số lớn lương thực vận chuyển đến quận Giang Trung, dân chúng ăn thịt cá, tán dương bản thân chính là Vương gia hiền đức.

 Đẹp vô cùng.

 Đẹp đến quá mức .

 Mà cùng lúc đó.

 Trong kinh đô Đại Hạ.

 Ở trong triều đình.

 Một tiếng nói vang vọng trong điện.

 "Bệ hạ."

 "Thần tiếp vào thám tử báo lại, Cố Cẩm Niên tiến về quận Giang Trung, chém Phủ Quân của mười chín phủ, cách làm trực tiếp."

 "Mà lại vì ổn định dân tâm, càng là bày tiệc, mời toàn bộ dân chúng quận Giang Trung ăn cơm."

 "Hầu gia đây là làm việc thiện."

 Có âm thanh vang lên, là giọng nói của Dương Khai, tán dương Cố Cẩm Niên.

 Nghe nói như thế, bách quan cũng thi nhau gật đầu, công nhận hành vi của Cố Cẩm Niên. Chém giết tham quan, mở kho phát thóc, đây là chuyện tốt.

 Còn không đợi Vĩnh Thịnh Đại Đế tán dương Cố Cẩm Niên, một giọng nói bất hòa vang lên.

 "Bệ hạ."

 "Thần có việc khởi bẩm."

 Là giọng nói của Hữu thị lang Lại bộ.

 Theo giọng nói của Hữu thị lang Lại bộ vang lên, mọi người nhất thời hiểu rõ sắp có chuyện xảy ra.

 Vĩnh Thịnh Đại Đế nhìn ông ta một cái, cũng không ngăn cản, để đối phương trực tiếp nói ra.

 "Chuẩn tấu."

 Bây giờ, giọng nói của Hữu thị lang Lại bộ vang lên.

 "Bệ hạ, có quan viên báo lại, Cố Cẩm Niên đúng thật là cuồng chém Phủ Quân của mười chín phủ nhưng lại không phải là bởi vì Phủ Quân mười chín phủ ăn hối lộ trái pháp luật. Mà là bởi vì kho lúa quận Giang Trung cháy lên lửa lớn. Từ đó dưới cơn nóng giận, chém giết Phủ Quân của mười chín phủ."

 Ông ta lên tiếng, nói như thế.

 Đây là người dưới truyền đến tin tức. Cụ thể như thế nào, ai cũng không rõ ràng. Dù sao quận Giang Trung cách xa đây hơn ngàn dặm, ai có thể biết rõ xảy ra chuyện gì?

 "Kho lúa cháy lớn?"

 "Vậy giết càng đúng."

 Vừa nghe đến kho lúa xảy ra cháy lớn, Vĩnh Thịnh Đại Đế nhướng mày, sắc mặt tràn đầy giận dữ.

 Lúc mấu chốt này mà kho lúa xảy ra cháy lớn? Ngươi ở đây khôi hài sao?

 Nhưng mà Cố Cẩm Niên có biện pháp trấn áp tai họa ở quận Giang Trung. Cho nên ông ấy cũng không lo lắng cái gì. Hơn nữa loại chuyện này lúc trước ông ấy đã đoán trước rồi.

 "Bệ hạ nói cực phải, thần cũng cho rằng như thế."

 "Chỉ là có quan viên nghe đồn. Hầu gia tại quận Giang Trung, bày thịnh yến, bắc nồi nấu cơm, chẩn tai cứu dân. Thế nhưng trong chén của mỗi người dân chỉ có không đến hai lượng gạo, mà gạo này cũng là gạo cực kỳ kém."

 "Cho nên không ít dân chúng chỉ ăn hai ngụm, đã không thể tiếp tục ăn nữa."

 Ông ta lên tiếng nói, tiếp tục thượng tấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận