Đại Hạ Văn Thánh

1322 Nhìn thấy bọn họ kiếm được nhiều tiền còn khó chịu hơn việc trẫm bị lỗ vốn! ! ! ! ! !(4)

Khoan nói đến lợi nhuận, chỉ cần có thể chen chân vào vụ này, đã có thể móc nối với các thế lực phía trên như Tần Vương, Thái Tử, đối với tương lai của họ có rất nhiều chỗ tốt, hơn nữa sau này có lợi nhuận, bọn họ còn được chia bạc, quang minh chính đại.

Có ai mà không thích cơ chứ?

Có ai mà không muốn chen chân vào chứ?

Cho nên cả đám vô cùng hưng phấn, kích động đến nỗi ngón tay cũng hơi run run.

Nhất là Hứa Ngôn, quá đỗi vui mừng.

Đúng lúc này, nô bộc đi tới cạnh Dương Khai, ghé tai nói gì đó.

Dương Khai nghe xong thì đứng dậy cười nói:

"Các vị, Hầu gia mời mọi người tới tửu lâu bàn chuyện."

Nghe Dương Khai nói vậy, cả đám gật đầu hưởng ứng, cùng nhau đi tới Bất Dạ Thành Đại Hạ.

Các xe ngựa lao đi với tốc độ nhanh nhất, chưa tới hai khắc sau đã đến Bất Dạ Thành.

Tửu lâu huy hoàng, sau khi trải qua mấy ngày tuyên truyền quảng bá, việc làm ăn của tửu lâu càng ngày càng tốt, du khách càng ngày càng nhiều,số lượng người thuê phòng qua đêm cũng rất cao.

Sau khi các quan viên đã tới quán rượu.

Tiểu nhị dẫn mọi người lên thẳng lầu chín.

Đến khi các quan viên lên lầu chín mới phát hiện nơi đây đã thay đổi rồi.

Lầu chín đã được Cố Cẩm Niên sửa sang lại thành phòng họp, vô cùng trang nhã, lại rất yên tĩnh kín đáo, trong đó có rất nhiều tranh chữ và thư tịch.

Mà sau khi mọi người bước vào phòng thì thấy Cố Cẩm Niên đang pha trà.

"Bái kiến Hầu gia."

Cả đám quan viên đồng loại lên tiếng, cho dù là quốc công, cũng không thể không mở miệng chào, chịu thôi, bây giờ bọn họ đang muốn xin hợp tác với người ta,mà Cố Cẩm Niên lài là người nắm quyền quyết định.

Đừng nói bọn họ chỉ là quốc công,cho dù là Hoàng đế, cũng không thể trắng trợn cướp đoạt vụ làm ăn này.

"Các vị khách khí rồi"

"Mau tới đây ngồi đi."

Nhìn thấy mọi người, sắc mặt Cố Cẩm Niên ôn hòa, hắn để Dương Khai và Vương Khải Tân khoe khoang tiền bạc, mục đích chính là thu hút đám người này tới.

Sau khi tất cả đã an vị.

Cố Cẩm Niên đích thân rót trà cho từng người khiến cho tất cả mọi người đều phải ngại ngùng đứng lên nói

"Hầu gia, để ta làm cho."

"Hầu gia thật là khách khí."

Mọi người lên tiếng, trên mặt là nét cười

"Không được nha, nếu bàn về chức vụ, các vị đều là quan lớn trong triều, nếu bàn về tước vị, cũng là trưởng bối, quốc công, nếu bàn về tuổi tác, Bản Hầu gia cũng chỉ vừa mới cập quan thôi."

"Sao có thể để các vị châm trà rót nước được."

Cố Cẩm Niên ôn nhuận như ngọc, sau khi châm trà cho mọi người xong, hắn cũng không nói thêm gì.

Sau khi đám người uống trà xong.

Cũng không thể đợi thêm nữa.

"Hầu gia, xin thứ lỗi cho sự khinh cuồng của Hứa mỗ."

"Trước kia, Hầu gia đến đây tìm Hộ Bộ ta để bàn luận về vấn đề góp vốn cho Bất Dạ Thành, lão phu lại cho rằng đó chỉ là trò rồng leo mèo mửa, sau đó còn buông lời gièm pha Bất Dạ Thành Đại Hạ."

"Phạm vào tội khinh cuồng, khẩn xin Hầu gia đại nhân đại lượng, tha thứ cho lão phu."

Hứa Ngôn là người đầu tiên mở miệng nói chuyện, ông ta là Hộ Bộ Thượng thư, đối với ông ta mà nói, ngân lượng mới là vương đạo, cái gì mà mặt mũi với không mặt mũi, đứng trước tiền bạc thì chẳng là cái thá gì cả.

Cho nên, nhìn thấy Cố Cẩm Niên khách khí như vậy, Hứa Ngôn trước tiên mở lời, nói rõ một lượt, cúi đầu nhận cái sai, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.

Nếu cứ cứng rắn giữ gìn mặt mũi gì đó, thì người thiệt thòi chỉ có bản thân mình

Nếu nói dễ nghe thì là người một nhà với nhau, cần gì phải bàn tới vấn đề mặt mũi với không mặt mũi chứ.

Chuyện quan trọng bây giờ chính là góp vốn, kiếm một chén canh mới là vương đạo.

"Hứa đại nhân nói quá lời."

Cố Cẩm Niên khẽ cười nói, nói tiếp.

"Lúc đó các vị từ chối Cẩm Niên, cũng là có cái lý trong đó."

"Bản Hầu sẽ không để trong lòng."

Cố Cẩm Niên tiếp tục nói.

"Mục đích các vị đến đây, Bản Hầu cũng đã biết."

"Bây giờ cũng đã muộn, Bản Hầu cũng không vòng vò thêm nữa."

"Có phải các vị muốn có cơ hội góp vốn vào Bất Dạ Thành một lần nữa hay không?"

Cố Cẩm Niên cũng coi như là đi thẳng vào vấn đề rồi.

Nghe tới đây, lông mày của đám người nhướn lên, sau đó thi nhau đứng dậy, nhìn về phía Cố Cẩm Niên.

"Thực không dám giấu giếm, chúng ta đúng là có một cơ hội nữa góp vốn vào Bất Dạ Thành."

"Nếu chất nhi đã thẳng thắn như vậy, lão phu cũng sẽ không vòng vo nữa."

"Hầu gia trượng nghĩa."

Đám người liên tục mở miệng, đã nói đến nước này, đúng là không cần phải che che giấu giấu thêm nữa làm gì.

Nghe mọi người nói vậy, Cố Cẩm Niên cũng mỉm cười gật đầu.

"Nếu các vị đều có ý như vậy, Bản Hầu có ba chuyện cần phải nói rõ với các vị trước, sau khi nói xong, mọi người cân nhắc kĩ xem có muốn tham gia nữa hay không."

Cố Cẩm Niên bình tĩnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận