Đại Hạ Văn Thánh

1226 Đem Tể tướng Lý Thiện, giam thiên lao, ngày mai xử trảm, chu di cửu tộc

Vĩnh Thịnh năm thứ 13.



Ngày 25 tháng 7.



Theo thánh chỉ ban bố xuống dưới, vương triều Đại Hạ lập tức dẫn tới tiếng hoan hô to lớn.



Thiên tai đã định.



Đây là tin tức triều đình ban bố.



Thánh chỉ vô cùng đơn giản, trên cơ bản đều là quay xung quanh công tích của Cố Cẩm Niên. Cho nên uy vọng của Cố Cẩm Niên ở trong lòng dân chúng lại cao hơn một chút.



Tuy tình hình tai họa đã được ổn định rồi, không có nghĩa là chuyện gì cũng đã xong.



Đối với vương triều Đại Hạ mà nói, chuyện kế tiếp sẽ càng nhiều.



Tình hình tai họa ổn định xong còn phải giải quyết tốt hậu quả, những công việc này đều để người ta cảm giác vô cùng đau đầu.



Nói thật, nếu như không phải thiên địa chúc phúc, xuất hiện năm ốc đảo lớn, mà quốc vận lại hưng thịnh. Cộng thêm Cố việc Cẩm Niên đem công đức tán ở dân chúng Đại Hạ, khiến cho trong tâm dân chúng là sinh ra tâm tính tích cực lên. Nếu không chỉ sợ phiền phức càng nhiều.



Dù sao bây giờ thấy hi vọng, tâm tính mọi người đều rất tốt.



Nhưng trên triều đình, cũng đã bắt đầu tranh luận không thôi rồi.



Ở trong đại điện.



Vĩnh Thịnh Đại Đế ngồi ngay ngắn trên Long ỷ, thế lực khắp nơi cũng đang kịch liệt tranh luận.



"Địa chấn quận Lũng Tây trước mắt dù đã khống chế thế cục, nhưng cần vật chất nhân lực, nên được ưu tiên hàng đầu. Quận Đông Lâm hỏa hoạn đã bị diệt, Kim Vũ công đức cũng khiến cho tình hình tai họa quận Đông Lâm ổn định khống chế. Còn quận Nam Địa, hồng tai đã không còn, nên dốc hết toàn lực xử lý chuyện của quận Lũng Tây."



Thượng thư Lại bộ Hồ Dung lên tiếng. Ông ta đứng trên triều đình trực tiếp lên tiếng, không quản ý nghĩ những người khác chút nào.



Chuyện giải quyết tốt hậu quả cứu tế cũng không phải một chuyện nhỏ.



Không chỉ là ổn định lòng dân mà chủ yếu hơn vẫn là chiến tích. Hiện tại quận Lũng Tây là chiến tích của Thái tử. Quận Đông Lâm là chiến tích của Tần Vương, quận Nam Địa là chiến tích của Ngụy Vương.



Quận Giang Trung còn tốt một chút, dù sao quận Giang Trung là do Cố Cẩm Niên phụ trách, coi như tình hình tai họa của quận Giang Trung bị yếu chút cũng sẽ không ảnh hưởng gì.



Vương triều Đại Hạ đang hưng thịnh, như vậy cuộc tranh giành đế vị sẽ càng thêm kịch liệt, nhất là lần này Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng nhận được chúc phúc.



Thọ nguyên kéo dài, mặc dù không tính là làm thêm Hoàng đế mấy trăm năm nhưng tình huống bây giờ, ngồi thêm 30-50 năm cũng không có vấn đề gì lớn.



Nói khó nghe, nếu như Vĩnh Thịnh Đại Đế hai năm sau băng hà vậy thì bọn họ đúng là không sợ. Thái tử chỉ cần thành thật ngồi ở trong nhà, không làm gì, cái gì cũng không làm, mỗi ngày ăn uống đều được.



Tôn ti trưởng ấu còn ở đó.



Trừ khi Thiên tai Đại Hạ, Tần Vương không cần tốn nhiều sức giải quyết, nhưng điều này có thể sao?



Nhưng bây giờ Vĩnh Thịnh Đại Đế rõ ràng sẽ tại vị thêm mấy chục năm.



Trong vòng mấy chục năm này sẽ xảy ra bao nhiêu chuyện? Chuyện này đối với Tần Vương quả thực là một chuyện tốt lớn.



Mà đối với Thái tử cũng không phải là một chuyện tốt.



Cho nên, thế lực của Thái tử đã bắt đầu chuẩn bị, cũng không phải nhằm vào ai, mà là vây quanh lợi ích của Thái tử tiến hành tranh đoạt.



Bốn vùng lớn bị thiên tai đều cần giải quyết tốt hậu quả nhưng quận Giang Trung muốn tốt một chút.



Nhưng nhân lực vật lực cũng chỉ bao gồm những thứ như tiền tài ngân lượng. Trước mắt chỉ có thể làm tốt một chuyện nên tất nhiên Hồ Dung phải vì Thái tử hiệu lực rồi.



Bản thân ông ta chính là vây cánh của Thái tử. Đối mặt với chuyện này, bọn họ tất nhiên cũng muốn theo lý mà tranh.



Dù sao nếu như tình hình tai họa của quận Lũng Tây được giải quyết an ổn. Người trong thiên hạ không nói được Thái tử vấn đề gì, ngược lại là hiệu suất làm việc của Tần Vương cùng Ngụy Vương kém.



Đối với quan viên triều đình mà nói, mọi người đều biết rõ vì cái gì.



Nhưng dân chúng không biết, xem xét tình huống quận Lũng Tây này, đều đã giải quyết thích đáng rồi.



Nhìn lại quận Đông Lâm của ngươi vẫn còn đang chậm rì rì trùng kiến gia viên. Dân chúng tất nhiên sẽ kêu ca, nhưng kêu ca này không nhằm vào triều đình, mà là nhằm vào người làm việc.



Lúc đó, tất nhiên sẽ hình thành loại chuyện như Thái tử không hổ là Thái tử, quả nhiên thủ đoạn mạnh, lập tức giải quyết những phiền phức này.



Sau đó sẽ là Tần Vương quả nhiên vô dụng, biết đánh trận mà thôi, xử lý quốc gia làm chút gì cũng không xong.



Chỉ cần tạo nên dư luận cùng chủ đề như vậy đối với bọn họ đã đủ rồi.



Cứ kéo dài tình huống như thế, vị trí của Thái tử càng ngày càng vững chắc, Tần Vương lại càng nghĩ đến chuyện thượng vị.



Mà những chuyện này là băng đảng của Thái Tử đã lén lút thương lượng kỹ càng rồi, cũng không thông báo cho Thái tử. Không phải là bỏ Thái tử qua một bên mà là có một số việc, nhất định phải do bọn họ làm. Thông báo cho Thái tử, bất kể Thái tử có ý gì cũng không tốt.



Đồng ý thì lộ ra vẻ Thái tử không nhân nghĩa, huynh đệ ruột của mình mà cũng động thủ.



Không đồng ý thì Thái tử cam nguyện để cho Tần Vương thượng vị sao?



Đây chính là chỗ đáng sợ cùng cường đại của vây cánh. Có một số việc không phải ngươi có làm chủ hay không, mà là mọi người có nguyện ý hay không. Hơn nữa Thái tử có thật không nguyện ý không?



Thế nhưng Hồ Dung vừa nói xong, lập tức liền có người đứng ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận