Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1445 Thành Thánh tại học cung! Thánh phạt của Thiên địa! Nghịch thiên mà đi! Nguyện vì dân chúng lập mệnh!(15)

Còn không bằng để Cố Cẩm Niên vui vẻ hết ba tháng này.

"Ngươi dự định từ bỏ sao?"

Tô Văn Cảnh lên tiếng, hỏi Cố Cẩm Niên, vẫn còn có chút không bỏ được.

"Lão sư."

"Học sinh không hề từ bỏ, chỉ là buông xuống rất nhiều chuyện."

"Thế này càng tốt hơn, không có vướng víu."

"Không cần lo lắng cho học sinh."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, hắn lộ ra rất thoải mái, sau đó bóng người dần đi xa, tiến đến phía kinh đô Đại Hạ.

Nhìn bóng lưng Cố Cẩm Niên, Tô Văn Cảnh thở ra một hơi, ít nhất bất kể như thế nào, Cố Cẩm Niên không lựa chọn từ bỏ, mà dùng một cách khác đối đãi với lần kiếp nạn này.

Ông tin tưởng, Cố Cẩm Niên nhất định có thể vượt qua.

Chỉ là lúc này, bên trong Tắc Hạ học cung, không ít người đầy nghi hoặc.

Cuộc trò chuyện giữa Cố Cẩm Niên và Tô Văn Cảnh, bọn họ không nghe được, thế nhưng lại thấy sắc mặt Tô Văn Cảnh hơi khó coi.

Bây giờ thành Thánh Nhân, lại ngăn cản thiên kiếp, theo lý Tô Văn Cảnh nên mặt mày hớn hở mới đúng?

Vẻ mặt như vậy, rất hiển nhiên chuyện vẫn chưa hoàn toàn kết thúc.

Có điều rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng không biết.

"Văn Cảnh, sao vậy?"

Đoạn Không đi tới, hỏi thăm Tô Văn Cảnh, không biết chuyện gì xảy ra.

Nghe thấy giọng Đoạn Không.

Tô Văn Cảnh cũng ý thức được tâm tình của mình có chút không đúng, đến mức không ít người đã phát giác.

"Không có gì."

"Ba tháng sau, Nhân tộc ta lại sắp có thêm một vị Thánh nhân rồi."

Tô Văn Cảnh lên tiếng, khuôn mặt khôi phục lại bình tĩnh, trong đáy mắt mang theo vui mừng, nhìn về phía Cố Cẩm Niên.

Ông tin tưởng chắc chắn.

Cố Cẩm Niên nhất định có thể phá giải khốn cảnh bây giờ, trở thành, vị Thánh Nhân thiên mệnh thứ hai của nhân tộc.

Cùng lúc đó.

Cực Bắc chi địa.

Ở trong Băng Cung.

Trường Vân Thiên xuất hiện ở đây.

Hắn ta xuống thuyền rồng, trực tiếp tiến vào trong cung điện.

Chuyện xảy ra ở Tắc Hạ học cung làm hắn ta hiểu được, mình đã không thể ở lại vương triều Đại Hạ, cho nên hắn ta chỉ có thể trở về, tìm Phủ chủ trợ giúp.

Trong cung điện.

Trường Vân Thiên đi thẳng tới bên trong đại điện, nhìn qua thân ảnh quen thuộc, Trường Vân Thiên trực tiếp nói.

"Học sinh Trường Vân Thiên."

"Bái kiến tiên sinh."

Trường Vân Thiên vô cùng cung kính.

Bên trong đại điện, nam tử trung niên không nói gì, mà chỉ lẳng lặng nhìn Trường Vân Thiên.

Cảm nhận được người sau đang nhìn chăm chú, Trường Vân Thiên không khỏi cúi đầu xuống.

"Ngươi biết sai không?"

Đại Đạo Phủ Phủ chủ nói, ngữ khí lạnh như băng.

"Học sinh biết sai."

"Chưa thể bảo vệ tốt hai vị sư đệ."

Trường Vân Thiên lên tiếng, thái độ thành khẩn.

"Hừ."

"Cái chết hai người Lý Nhược Du, cũng không phải là sai, ngươi cũng không làm sai."

"Vi sư nói sai, là cái sai khi ngươi khinh cuồng."

"Đại Hạ thiên tai, ta đã cho ngươi nửa cuốn kinh văn Thánh Nhân Thiên Mệnh, trải tốt đường cho ngươi."

"Ngươi lại bởi vì khinh cuồng, dẫn đến một bước sai từng bước sai, rơi xuống kết quả như vậy."

"Tất cả kế hoạch nhắm vào vương triều Đại Hạ, toàn bộ đều bị hủy bỏ bởi vì ngươi."

"Ngươi có biết sai không?"

Ông ta nói, có chút phẫn nộ.

"Học sinh biết sai."

Trường Vân Thiên cúi đầu.

Thật sự là hắn biết sai, cũng không còn cách nào, việc đã đến nước này, không thể nào quay lại quá khứ đúng không?

"Được rồi."

"Việc đã đến nước này, xoắn xuýt lỗi lầm của ngươi, không có bất kỳ ý nghĩa gì."

"Nhưng mà ý của Phủ chủ, là hi vọng ngươi lấy công chuộc tội."

"Chuyện tiếp theo, ngươi phải làm cho tốt, nếu như lại xảy ra loại chuyện này, đừng trách vi sư không gánh nổi ngươi, nếu Phủ chủ tức giận, ngươi hẳn phải biết kết cục là gì."

Người sau nói như vậy.

"Xin lão sư yên tâm."

Trường Vân Thiên gật đầu, đồng thời cũng chờ đợi đối phương sai bảo.

"Thứ nhất, đến vương triều Trung Châu làm quan, chuyện cần làm, chủ yếu là phối hợp với Văn cung Trung châu, chèn ép nho sinh Đại Hạ, lần này Cố Cẩm Niên không biết làm sai vấn đề lớn gì, rước lấy Thiên Phạt, lấy điều này làm lý do, còn lại ngươi biết nên làm như thế nào."

"Viện trưởng Văn cung Trung Châu, xuất thân từ phủ Đại Đạo, đi theo hắn học hỏi cho tốt."

"Thứ hai, qua vài ngày, khả năng rất nhanh, cũng có thể là phải đợi mấy năm, phủ Đại Đạo sẽ nghênh đón một nhóm đại nhân vật, những đại nhân vật này, đến lúc đó Phủ chủ cùng ngươi đến nghênh đón."

"Đây là ngôn ngữ chú âm của những đại nhân vật kia, ngươi chăm chỉ học đi."

Ông ta nói ra hai chuyện này.

Chuyện thứ nhất, nói còn nghe được.

Nhưng chuyện thứ hai này, khiến Trường Vân Thiên hơi hiếu kỳ.

Đại nhân vật?

Đối với phủ Đại Đạo mà nói, ai dám xưng đại nhân vật?

Hơn nữa còn phải để mình cùng Phủ chủ đi nghênh đón?

Thậm chí còn bảo mình học ngôn ngữ của bọn họ?

Chuyện này rất kỳ quái.

Nhưng Trường Vân Thiên không hỏi nhiều.

Mà chậm rãi đáp.

"Học sinh biết rõ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận