Đại Hạ Văn Thánh

Chương 534 Năm nào ta là Thanh Đế sẽ khiến hoa cúc cùng hoa đào nở rộ cùng nhau.(3)

MN ĐẨY KIM PHIẾU ỦNG HỘ NHÓM MÌNH, MÌNH RẤT CẢM ƠN, NHƯNG MONG MN ĐỪNG ĐẨY VÀO NHỮNG NGÀY CUỐI THÁNG Ạ, NÓ K CÓ TÍ TÁC DỤNG GÌ HẾT MÀ CÒN PHÍ SỐ KIM PHIẾU ĐÓ NỮA Ạ, MN CÓ YÊU THÍCH BỘ TRUYỆN MUỐN ỦNG HỘ THÌ HÃY ĐỂ KIM PHIẾU ĐẨY VÀO M1 _20 HÀNG THÁNG Ạ. MÌNH CÁM ƠN MN.

Ngoài khách sạn.

Dân chúng đứng đầy từ sớm.

Chuyện Cố Cẩm Niên làm đã truyền khắp toàn bộ quận Giang Lăng. Riêng dân chúng ở phủ Bạch Lộ hôm nay đã rời giường thật sớm để tiễn đưa Cố Cẩm Niên.

Một số dân chúng ở phủ thành xung quanh sau khi nghe việc này cũng từ từ chạy đến.

Hai người Từ Tiến cùng Vương Bằng đứng ở cửa khách sạn chờ đợi Cố Cẩm Niên.

Sau khi Cố Cẩm Niên xuất hiện, Từ Tiến cùng Vương Bằng lập tức tiến lên hỏi thăm xem tình huống của Cố Cẩm Niên như thế nào.

Sau khi nhận được câu trả lời, lúc này hai người mới thở phào nhẹ nhõm.

Trong khoảng thời gian này, bọn hắn đã tận mắt chứng kiến Cố Cẩm Niên làm việc vì bách tính như thế nào. Mỗi hành động của Cố Cẩm Niên cũng làm cho bọn họ sâu sắc cảm động.

Mặc dù triều đình đã ban xuống Thánh chỉ để cho hai mươi vạn đại quân Sơn Khôi quân trở về. Nhưng hai người mang theo vài thân tín cùng quân tinh nhuệ lưu lại chính là để đưa Cố Cẩm Niên rời phủ Bạch Lộ.

Xe chở tù của Hình bộ đã xuất hiện ở ngoài cửa khách sạn.

Chiếc xe này vô cùng chói mắt nhưng cũng đại biểu cho hai chữ quốc pháp.

Cố Cẩm Niên làm đúng.

Nhưng cũng làm sai.

Chuyện đúng có thể khen ngơi nhưng chuyện sai thì phải trừng phạt.

Đám người đều hiểu rõ đạo lý này nhưng dân chúng lại không hiểu.

Sau khi Cố Cẩm Niên xuất hiện rất nhiều dân chúng khóc than. Bọn họ cho rằng Cố Cẩm Niên là người tốt, là một vị quan tốt đứng ra vì dân chúng nhưng vì sao lại gặp phải kết cục như vậy chứ?

“Thế tử điện hạ.”

“Chờ ra khỏi thành lại vào trong xe chở tù đi.”

Người của Hình bộ đi đến nói vào bên tai Cố Cẩm Niên như thế.

Dựa theo luật pháp mà nói, Cố Cẩm Niên phải bị áp giải trở về Kinh. Nhưng trái tim con người cũng chỉ là bằng xương bằng thịt bình thường. Đừng nói là thúc của Cố Cẩm Niên chính là Tả thị lang Hình bộ, chỉ dựa vào chuyện mà Cố Cẩm Niên đã làm ở phủ Bạch Lộ đã xứng đáng để được pháp luật khai ân.

Đương nhiên đây cũng là chuyện duy nhất bọn họ có thể làm.

“Không sao.”

“Cứ theo quy củ mà làm.”

Cố Cẩm Niên lắc đầu, nếu đã phải bị áp giải về Kinh thì không cần thiết phải mắc những sai lầm nho nhỏ này.

Chỉ là trước khi Cố Cẩm Niên đi lên xe chở tù, hắn chậm rãi dừng bước, sau đó quay người hỏi.

“Có giấy bút không?”

Cố Cẩm Niên lên tiếng hỏi thăm chủ sự Hình bộ.

“Giấy bút sao?”

Người kia nghe được lời này không khỏi sững sờ.

Nhưng lập tức mang giấy bút đến cho Cố Cẩm Niên. Hắn hiểu rằng Cố Cẩm Niên muốn làm thơ.

Giấy bút xuất hiện.

Dân chúng xung quanh cũng không khỏi hiếu kỳ nhìn xem. Quan viên lớn nhỏ cũng nhìn về phía đó.

Cho dù là những tướng sĩ này cũng thấy vô cùng hiếu kỳ.

Đều biết Cố Cẩm Niên tài hoa hơn người, danh xưng thiên kiêu thi đàn. Hôm nay được chứng kiến chuyện như thế có lẽ thật sự có cảm ngộ để viết ra Thiên cổ thi từ.

Giấy bút đưa đến.

Cố Cẩm Niên nhìn vô số dân chúng không đếm xuể, sau đó chậm rãi nói.

“Các vị hương thân.”

“Cố mỗ phải đi.”

“Đa tạ các vị đưa tiễn.”

“Chỉ là lần này rời đi, chuyện của phủ Bạch Lộ, Cố mỗ vĩnh viễn không quên. Hôm nay đề thơ để ghi khắc việc này in dấu trong lòng.”

Cố Cẩm Niên lên tiếng thông tri cho dân chúng.

Đồng thời cũng biểu đạt chuyện mình làm ở phủ Bạch Lộ có một cái kết.

Sau khi nâng bút.

Cố Cẩm Niên nhẹ nhàng chấm mực, sau đó chậm rãi viết chữ.

[TÁP TÁP TÂY PHÓNG MÃN VIỆN TÀI, NHỊ HÀN HƯƠNG LÃNH ĐIỆP NẠN LAI]

[THA NIÊN NHƯỢC NGÃ VI THANH ĐẾ, BÁO DỮ ĐÀO HOA NHẤT XỨ KHAI]

Đây là đề hoa cúc.

Chính là sáng tác của Hoàng Sào. So sánh với các bài thi từ khác mà nói thì bài thơ này hơi bình hòa một chút.

Hoa cúc là dân chúng.

Cũng không cô độc nhưng luôn luôn nở rộ trong mùa đông giá rét.

Nhận hết mọi nghèo nàn.

Nếu có một ngày mình có thể trở thành Thần mùa xuân thì hắn muốn để cho hoa cúc cùng hoa đào nở rộ cùng một lúc.

Để dân chúng thoát khỏi nghèo khổ.

Thi từ vừa hạ.

Trong chốc lát, tất cả mọi người trầm mặc.

Họ đều biết Cố Cẩm Niên chính là đại tài thi từ lại không ngờ rằng Cố Cẩm Niên quả nhiên là diệu ngữ liên tục. Chỉ tùy tiện nhấc tay là có thể làm ra bài thơ như vậy.

Một số người đọc sách đã nhắc đi nhắc lại bài thơ này, dần dần hiểu ra ý nghĩa, sau đó cảm thấy kính nể sâu sắc.

Bài thơ này không chỉ viết lên nỗi khổ của dân chúng mà càng viết ra đại nghĩa trong của Cố Cẩm Niên.

Cũng là một loại lập thệ.

Chuyện như vậy, hắn không muốn phát sinh cho nên khi hắn đến sẽ tạm thời cứu vớt dân chúng trong biển lửa.

Năm nào nếu ta là Thanh Đế sẽ khiến hoa cúc cùng hoa đào nở một chỗ.

“Thế tử đại tài.”

Có lão Nho nói, cung kính hướng phía Cố Cẩm Niên cúi đầu.

Đúng lúc này, trang giấy phiêu động, tách ra từng tia ấm áp, loại trừ tất cả rét lạnh.

Gió Tây hiu hiu cũng dừng lại lúc này.

Ánh mặt trời vàng chiếu rọi, vẩy xuống vô tận ấm áp. Nhất thời toàn bộ phủ Bạch Lộ hóa thành cực cảnh nhân gian, xuân về hoa nở.

Một bóng dáng xuất hiện, lộ ra hào quang rực rỡ. Đây là vị Thần mùa xuân mang theo ngày xuân đến đây.

Từng đóa từng đóa hoa đào nở rộ, bên cạnh là hoa cúc.

Những tràng cười nói vui vẻ cũng vang lên, chính là tiếng cười của bọn trẻ. Chúng giống như hoa đào nở rộ vào lúc này.

Nó giống hư một phép màu.

Dân chúng nhìn đến ngây người, cũng ngây người nhìn thế nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận