Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1447 Minh ngộ Thánh đạo, chân lý thiện ác, Cố Cẩm Niên thành Thánh! Đại đạo chung vui! (2)

Theo âm thanh vang lên, Cố Cẩm Niên lập tức tỉnh lại từ trong dòng suy nghĩ của mình.

Hắn đi tới bên cửa, mở cửa phòng ra.

Thấy Cố Ninh Nhai ôm một vò rượu xuất hiện trước mặt mình, nhe răng cười.

"Lục thúc, sao nửa đêm nửa hôm người lại sang đây thế?"

Thấy Cố Ninh Nhai tới, Cố Cẩm Niên có chút tò mò.

"Không có gì, chỉ là muốn uống mấy chén với chất tử của ta thôi."

"Cẩm Niên, ngươi sẽ không phải không cho thúc chút mặt mũi ấy chứ?"

Cố Ninh Nhai cười ha hả, nói.

Nghe nói như vậy, Cố Cẩm Niên không nói thêm gì nữa, mà là đóng cửa phòng lại, dứt khoát lôi bầu rượu với chén rượu ra.

"Đây là rượu được ủ rồi đóng kín cất vào kho bảy mươi năm, chất tử, ngươi có phúc lắm đó."

Cố Ninh Nhai cười thành tiếng, rồi sau đó rót rượu vào trong bầu.

Sau đó, hai người châm một ly.

Rượu quá ba tuần, Cố Ninh Nhai bắt đầu đàm luận một ít chuyện khác, không phải chính sụ, chỉ đơn giản là đàm luận những chuyện cũ trước đây.

Cố Cẩm Niên không nói nhiều, vẫn luôn nghe Cố Ninh Nhai nói chuyện, thỉnh thoảng phụ họa vài câu.

Thật không phải là có ý gì khác, chỉ là hắn hiểu được, Lục thúc của hắn có lẽ đã nhìn ra sự kì lạ của hắn nên mới tìm đến đây uống rượu giải buồn giữa đêm hôm khuya khoắt thế này.

Mãi cho đến đêm khuya.

Rượu trong vò cũng sắp hết, cuối cùng Cố Ninh Nhai im lặng một lúc mới nói.

"Cẩm Niên."

"Lục thúc không biết gần đây có việc gì xảy ra với ngươi, lời đồn ở bên ngoài, Lục thúc cũng đã nghe rồi."

"Có rất nhiều chuyện Lục thúc khó mà nói được gì, giờ đây ngươi có thể có thành tựu như vậy, cũng không cần mọi người nhắc nhở nữa."

"Chẳng qua, dù sao ngươi cũng là Thế tử của Cố gia ta, Lục thúc vẫn muốn nói với ngươi vào câu."

"Mặc kệ là xảy ra chuyện gì, Cố gia vĩnh viễn là hậu thuẫn của ngươi, mặc kệ như thế nào, Lục thục cũng tốt, phụ thân ngươi cũng được, từ trên xuống dưới Cố gia ta là một lòng, Lục thúc tin tưởng ngươi, Cố gia cũng tin tưởng ngươi, làm chuyện ngươi muốn làm, chúng ta không phải là gánh nặng của ngươi."

Ban đêm.

Giữa thư phòng, giọng nói của Cố Ninh Nhai bình tĩnh, thật ra ông ấy không muốn nói nhiều như vậy, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được tìm đến Cố Cẩm Niên, hy vọng có thể gỡ bỏ được phần não nỗi lo lắng trong lòng Cố Cẩm Niên.

"Lục thúc, người yên tâm, chất nhi hiểu được."

Cố Cẩm Niên mỉm cười.

"Được rồi, cũng không còn sớm nữa, ngày mai ngươi phải khởi hành rồi, thúc không quấy rầy ngươi."

Cố Ninh Nhai mở miệng, đứng dậy rời đi.

"Lục thúc, đi thong thả."

Cố Cẩm Niên lên tiếng.

Qua không được bao lâu, bóng đêm đặc quánh, Cố Ninh Nhai đi được một lúc, Cố Cẩm Niên nhìn sắc trời, im lặng một hồi lâu.

Sau đó, hắn đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Thời gian thật sự không còn sớm nữa.

Có điều, Cố Cẩm Niên không đi luôn, mà đi tới chỗ mẫu thân của mình ở trước, hắn không làm phiền mẫu thân nghỉ ngơi mà để cho gia đinh rời đi trước. Rồi sau đó quỳ phịch gối xuống ở bên ngoài cửa, dập đầu ba cái.

Đứng dậy rời đi, hướng ra bên ngoài.

Rời khỏi Cố gia.

Rời đi vào lúc này, hòa mình vào bóng đêm.

Một chốc sau, tiếng trống bình minh vang lên từng hồi, theo cửa thành kinh đô mở ra, Cố Cẩm Niên hòa vào dòng người đi ra bên ngoài.

Trong nháy mắt.

Lại trôi qua mười ngày.

Cả Đông Hoang cảnh đã xảy ra hai việc lớn.

Thứ nhất, hội Đồng Minh sắp được thành lập, tổng cộng có bảy mươi hai nước tham gia, bao gồm cả Tiên môn và Phật môn. Trong đó cầm đầu là nước Hung Nô, vương triều Phù La cùng với vương triều Đại Kim.

Thứ hai, Long mễ và tiền giấy của vương triều Đại Kim đã chính thức được phát hành. Ở nước Hung Nô, vương triều Phù La và các quốc gia ở Đông Hoang cũng thành lập các ngân hàng tư nhân, trước mắt gây được tiếng vang rất xa, ít nhất tốt hơn khi các quốc gia khác phát hành tiền giấy.

Nhằm vào hai việc này, Lễ Bộ Đại Hạ ra mặt lần thứ hai, chẳng qua lúc này đây không chỉ có đưa ra lời cảnh cáo mạnh mẽ, càng chủ yếu hơn là phía biên cảnh đã nhận được lệnh điều binh, có ý đồ khơi dậy chiến tranh.

Rõ ràng hội Đồng Minh đang nhằm vào vương triều Đại Hạ, điểm này người trên khắp thiên hạ đều biết, mà vương triều Đại Hạ không có khả năng ngay cả một chút biện pháp cũng không có.

Chẳng qua là, vương triều Đại Hạ điều động binh lính, vương triều Phù La và vương Triều Đại Kim cũng điều binh.

Tất cả mọi người đều biết, vương triều Đại Hạ muốn nhằm vào nước Hung Nô, cũng phải nhằm vào vương triều Đại Kim và vương triều Phù La.

Dưới tình huống như vậy, nội chiến ở Đông Hoang có thể sẽ hết sức căng thẳng, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, mạch nước ngầm trong Đông Hoang đã bắt đầu khởi động.

Đối với dân chúng mà nói, đương nhiên là họ muốn khai chiến, hiện giờ thực lực của vương triều Đại Hạ đang thịnh, lương thực sung túc, đương nhiên cũng không sợ phải chiến tranh, nhưng đối với dân chúng của các vương triều khác mà nói, hội Đồng Minh được thành lập, các quốc gia buộc chặt cùng một chỗ, có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục, cũng không sợ vương triều Đại Hạ chủ động khởi xướng chiến tranh.

Cho nên tình thế trước mắt chắc chắn sẽ xảy ra chiến tranh, có người vui cũng có người ưu sầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận