Đại Hạ Văn Thánh

Chương 575

Hai đạo Thiên mệnh.

Vậy quả thật không ít.

Bản thân trước mắt đã có ba đạo, nếu như có thể có được hai đạo Thiên mệnh này, đó chẳng phải là có năm đạo?

Cộng thêm một đạo mà Văn Cảnh tiên sinh đáp ứng cho mình.

Vậy là sáu đạo.

Lúc cần thiết lại tìm Tô Hoài Ngọc đòi thêm một đạo, dù sao số lượng của mình nhiều nhất, Tô Hoài Ngọc loại người này nhất định sẽ làm giảm nguy hiểm đến mức thấp nhất.

Đó chính là bảy đạo.

Lại qua ba năm tiếp theo dày vò thêm vài đạo, vương triều Đại Hạ còn hai đạo, nói thế nào thì mười năm sau bản thân cũng có được hơn mười đạo thiên mệnh là bình thường, chiếm giữ một phần năm hoặc là một phần tư tổng số lượng.

Mà đối với người trong thiên hạ mà nói, mình coi như xếp hạng thứ nhất rồi.

"Chớ nghĩ quá nhiều."

"Hai đạo Thiên mệnh này, có một đạo ngươi không lấy được."

Tô Văn Cảnh nói rất trực tiếp, không có nửa phần uyển chuyển.

"Vì sao?"

Cố Cẩm Niên hơi không phục, thiên hạ này còn có thứ mà mình không lấy được ư?

"Đạo Thiên mệnh thứ hai, rất có thể được giấu ở bên trong kỳ đạo."

"Học cung Tắc Hạ bày ra kỳ trận cửu khúc, do Đoạn Không tọa trấn, hơn nữa cho dù thắng được Đoạn Không, còn cần phải khiêu chiến ván cờ ngàn năm chưa phá của học cung Tắc Hạ, ván cờ trường sinh."

"Ngươi không biết đánh cờ, sao có thể lấy được Thiên mệnh này?"

Tô Văn Cảnh hờ hững nói, cho Cố Cẩm Niên biết nguyên nhân.

"Ván cờ?"

"Làm sao Thiên mệnh giấu ở trong ván cờ được?"

Lúc này Cố Cẩm Niên có chút không bình tĩnh rồi.

Nếu so thơ ca văn chương, hắn quả thật không sợ, nhưng đánh cờ thì hắn thật sự không biết.

"Thiên mệnh bản thân nó đã rất mơ hồ, đừng nói ván cờ, không giấu ở trong Phật môn là tốt lắm rồi, ít nhất lão phu vẫn biết đánh cờ."

"Nếu như là kinh văn của Phật môn, lão phu thật sự không có cách nào giúp ngươi."

Tô Văn Cảnh lên tiếng, cảm thấy vấn đề không lớn.

"Nguyên lai Tiên sinh là vì ta."

Cố Cẩm Niên nghe ra ý tứ, Tô Văn Cảnh là vì hắn nên mới khổ luyện kỳ đạo.

"Cũng vì báo thù."

Tô Văn Cảnh nhấn mạnh thêm một câu, không phải nói dối.

Sau đó, ông tiếp tục nói: "Phải rồi, e là không đến mấy ngày nữa, có thể Khổng gia sẽ đến tìm ngươi."

Tô Văn Cảnh nói tiếp, lại đề cập đến một chuyện khác.

"Tìm ta?"

"Tìm ta làm gì?"

Cố Cẩm Niên khẽ nhíu mày, nghe tới Khổng gia, trong lòng của hắn chợt thấy hơi phản cảm và chán ghét.

Trước tiên có thể bỏ ân oán qua một bên.

Nhưng sự tình Bạch Lộ phủ, tuyệt đối có quan hệ với Khổng gia, còn rốt cuộc là quan hệ thế nào, Cố Cẩm Niên cũng không rõ lắm.

Nhưng cho dù chỉ có một chút quan hệ, Cố Cẩm Niên cũng sẽ không bỏ qua cho Khổng gia.

"Tất nhiên là vì chuyện Thánh khí."

Tô Văn Cảnh nói.

"Linh Lung Thánh Xích chính là một trong chín Thánh khí của Nho đạo, hơn nữa Thánh khí này, có thể đoạt nhân tài khí, ngươi cảm thấy Khổng gia sẽ để mặc sao?"

Tô Văn Cảnh nhìn thẳng vào Cố Cẩm Niên.

"Vậy bọn họ muốn làm gì?"

Vừa nghe thấy lời ấy, Cố Cẩm Niên đã hơi nổi giận.

Bản thân còn chưa đến cửa tìm chúng, đám người này đã muốn đến tìm hắn gây phiền phức?

Đánh chủ ý lên Thánh khí ư?

"Ngươi nắm giữ Thánh khí bực này, dựa theo cách làm của Thánh phái Khổng gia, tất nhiên lấy tình để hiểu, lấy lý để cảm động, bắt ngươi giao ra Thánh khí này."

"Nếu ngươi không nguyện ý giao ra, bọn họ tất nhiên sẽ để người đọc sách trong thiên hạ gây áp lực cho ngươi, lấy lý do ngươi làm xằng làm bậy, yêu cầu ngươi giao Thánh Xích ra, giao cho Khổng gia, để Khổng gia cất giữ thích đáng."

"Không gì ngoài loại thủ đoạn này, thường thấy mà thôi."

Tô Văn Cảnh hình như cực kỳ hiểu rõ Khổng gia, nói thẳng ra hết ý đồ và kế hoạch của Khổng gia.

"Cất giữ?"

"Nếu Khổng gia làm như vậy, thì thật sự là vô sỉ đến cực điểm."

Cố Cẩm Niên nhíu chặt hàng lông mày, lời này nghe được thật sự quá chói tai.

Cất giữ?

Khổng gia có tư cách gì mà đòi cất giữ Thánh khí giúp mình?

Quả thực nực cười.

"Vô sỉ?"

"Cẩm Niên, ngươi sai rồi."

"Người thành đại sự, làm gì có chuyện vô sỉ hay không vô sỉ?"

"Khổng gia đã biến chất từ lâu, chia thành hai phái mà trị, đã chú định Khổng gia sẽ triệt để mất đi nội tình."

"Thánh phái lấy phát triển trong tộc làm chủ, Nho phái làm vững chắc căn cơ."

"Đây vốn là một chuyện tốt, nhưng theo thời đại thay đổi, lòng người nông nổi, sau khi thế cục thiên hạ ổn định, mỗi người đọc sách đều muốn làm quan, mỗi người đọc sách đều muốn có được cái hư danh, Khổng gia có thể cho họ những hư danh này, cũng có thể cho họ vào triều làm quan."

"Thay vào đó, bọn họ phải cấp cho Khổng gia chỗ tốt, kể từ đó, Khổng gia sẽ càng ngày càng lớn mạnh, nội tình cũng sẽ càng ngày càng mạnh."

"Sau đó lại dùng đạo Thánh nhân để trói buộc người đọc sách trong thiên hạ, dùng lợi ích lôi kéo người đọc sách."

"Những người ủng hộ Khổng gia, đại đa số đều không phải bởi vì liên quan đến lợi ích đấy sao."

"Cái gọi là loạn thế xuất hào kiệt, cũng không phải không có đạo lý, tại thời kỳ thịnh thế, người đọc sách mưu cầu vinh hoa phú quý, cũng là một loại khảo nghiệm."

"Cẩm Niên ngươi may mà được cái thuở nhỏ xuất thân phú quý, đồng nghĩa với việc ngươi trực tiếp tránh được cửa ải này."

Tô Văn Cảnh thản nhiên nói, đối với sự vô sỉ của Khổng gia, ông cũng không quá mức căm hờn.

Nhìn thấu rồi cho nên có thể hiểu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận