Đại Hạ Văn Thánh

931 Tranh luận! Trụ trì chùa Thiên Vân nhập ma, giết tăng! Kiếm Thánh ra sân, kiếm pháp bất bại(7)

Khí thế dâng trào.

Như thế.

Cố Cẩm Niên và Tô Hoài Ngọc cưỡi chiến mã, tiến vào bên trong chùa Phổ Hàn.

Toàn bộ chùa Phổ Hàn lớn hơn trong tưởng tượng rất nhiều, nhìn bao quát phải tới mấy trăm mẫu đất, phía trên ba lư hương cũng hương hỏa nghi ngút.

Chiến mã phi nhanh.

Sau khi đi vào, thứ bắt mắt nhất chính là hòm công đức.

Nhìn thấy cái thùng này, trong mắt Cố Cẩm Niên đầy vẻ xem thường.

Từ khi nào thì công đức là thứ mà vàng bạc có thể mua được? Quả nhiên là sự nhạo báng lớn nhất của Phật môn.

Đi qua hòm công đức, rất nhanh chính điện của chùa Phổ Hàn xuất hiện ở trong tầm mắt Cố Cẩm Niên.

Dưới chính điện có hàng vạn tăng nhân, khoác lên tăng y, đang tụng niệm kinh phật, Phật pháp màu vàng kim nhàn nhạt đang chảy xuống từ trên người bọn họ rồi hội tụ ở khu vực trung tâm.

Mà ở trung tâm có hai người.

Một người là Dao Trì tiên tử.

Một người là Thanh Thiển tiên tử.

Các nàng bị xích sắt vàng trói chặt, đây là xiềng xích bằng Phật pháp đang giam giữ hai người.

Dao Trì tiên tử vẫn khá tốt, nhưng Thanh Thiển tiên tử lại vô cùng tiều tụy.

Nàng là yêu tộc, ở chỗ này từng giây từng phút trôi qua đều giống như thiên đao vạn quả, nàng bị Phật pháp cuồn cuộn giam cầm, sắc mặt trắng bệch, tiều tụy vô cùng, cũng chỉ có lúc này nhìn thấy Cố Cẩm Niên, ánh mắt mới có thần hơn một chút.

Thấy cảnh này, lửa giận trong lòng Cố Cẩm Niên càng lớn.

"Cẩm..."

Thanh Thiển tiên tử há miệng gọi, vô cùng yếu ớt.

Muốn nói điều gì đó, nhưng lại nói không nên lời.

Mà Dao Trì tiên tử cố gắng mở đôi mắt đẹp ra, nhìn về phía Cố Cẩm Niên, trong ánh mắt không còn bất kỳ lo âu nào, bởi vì nàng tin tưởng Cố Cẩm Niên sẽ cứu được các nàng ra ngoài.

"Yên tâm."

"Ta tới cứu các ngươi."

Cố Cẩm Niên lên tiếng làm cho các nàng có cảm giác an toàn rất lớn.

"A Di Đà Phật."

Vào lúc này.

Trên chính điện của chùa Phổ Hàn, ba người Phổ Chính xuất hiện, trụ trì Phổ Chính chắp tay trước ngực, nói một câu A Di Đà Phật.

Trong lúc nhất thời, chúng tăng đồng loạt cúi đầu tụng niệm phật hiệu.

Âm thanh trùng trùng điệp điệp, ngưng tụ ra Phật lực màu vàng chập chùng như biển, bện thành xiềng xích, dường như muốn giam cầm Cố Cẩm Niên.

Thiên địa vào lúc này đã biến hóa.

Cả ngôi chùa Phổ Hàn cũng bắn ra ánh sáng màu vàng mãnh liệt, thanh thế thật lớn.

Khí tức cường đại tràn ngập khắp nơi, mà giọng nói của trụ trì Phổ Chính cũng vang lên đúng lúc này.

"Cố Cẩm Niên."

"Ngươi thân là Hầu gia Đại Hạ, còn là hậu thế chi thánh Nho đạo, người có thể nói ra vì dân lập mệnh, lão nạp kính nể."

"Nhưng không ngờ tới, ngươi từ Khổng phủ đã sinh ra tâm ma, đồ sát ba mươi vạn đại quân Hung Nô ở biên cảnh, khiến cho nội tâm sinh ra sát khí, vi phạm thiên đạo, muốn làm chuyện nghịch thiên, diệt Phật thẳng tay."

"Ngươi tạo đủ loại tội nghiệt đã bị trời xanh cảm ứng, nhưng Phật môn có đức hiếu sinh, hôm nay chùa Phổ Hàn ta tập hợp sức mạnh của sáu mươi tám ngàn tăng nhân, cộng với Phật môn rộng lớn, siêu độ ngươi hóa phàm, khiến cho ngươi thanh tẩy nội tâm."

"Cũng để giữa thiên địa này, trời đất sáng trong."

"Đền tội đi!"

Trụ trì Phổ Chính gần như không có chút do dự nào, ông ta không cho Cố Cẩm Niên thời gian để phản ứng, cũng không muốn lải nhải một đống lớn.

Vừa lên chính là mạnh mẽ muốn độ hóa Cố Cẩm Niên.

Cái nghi thức siêu độ này không phải là siêu độ Thanh Thiển tiên tử, cũng không phải Dao Trì tiên tử, mà là chuẩn bị để siêu độ Cố Cẩm Niên.

Thanh Thiển tiên tử là Thánh nữ Thanh Khâu.

Dao Trì tiên tử lại là Thánh nữ Linh Lung.

Nói thật, cho dù Phật môn không sợ hai thế lực lớn đó, nhưng cũng không muốn đắc tội, giam cầm một thời gian là đã đến cực hạn.

Bắt các nàng lại làm mồi nhử, là vì siêu độ Cố Cẩm Niên.

Đây là kế hoạch của chùa Phổ Hàn.

Mà cùng với lúc Phổ Chính lên tiếng.

Ngay lập lức, toàn bộ ngôi chùa Phổ Hàn rung lên.

Ánh sáng vàng kim phóng lên tận trời, hóa thành một tầng mây, xen lẫn với thần quang, ý đồ giam cầm nhóm người Cố Cẩm Niên và trực tiếp siêu độ.

"Cho hỏi, thủ đoạn của Phật môn là bỉ ổi giống như này sao?"

Nhưng ngay lúc này.

Một bóng người xuất hiện.

Kèm theo kiếm ý mạnh mẽ, bầu trời bao trùm màu vàng kim bị phân thành hai nửa.

Chỉ thấy một nam tử trung niên mặc áo bào trắng, chậm rãi rơi xuống trước mặt Cố Cẩm Niên.

Nam tử bắt kiếm quyết, tóc mai tuyết trắng, mặc dù độ tuổi đã trung niên, nhưng tướng mạo rất anh tuấn, lúc tuổi còn trẻ chỉ sợ còn anh tuấn hơn.

Đây là Đông Phương tiên sinh.

Cũng có thể xưng là Đông Phương Kiếm Thánh.

Sự xuất hiện của ông dẫn tới toàn trường kinh ngạc.

Cho dù là mấy người Phổ Chính, cũng không khỏi nhíu mày, nhưng cũng không phải vì sợ Đông Phương Kiếm Thánh, mà là có cảm giác thất vọng và không như dự đoán.

Dường như bọn họ đang chờ mong một người khác đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận