Đại Hạ Văn Thánh

1427

Lúc này.

Bên trong Đông Hoang cảnh.

Tắc Hạ học cung.

Hai đạo thiên mệnh kinh khủng rơi xuống, rơi trên người Cố Cẩm Niên.

Một đạo là bởi vì trong cơ thể Cố Cẩm Niên có hai Tiên Khí.

Một đạo khác, thì bởi vì hôm nay Cố Cẩm Niên Lập Ngôn.

Tiên Thiên Ngũ Phương kỳ cùng Huyền Hoàng cổ chung từ trong cơ thể Cố Cẩm Niên bay ra, lơ lửng trên không trung.

Hai Tiên Khí tăng vọt thể tích lên vạn lần, phóng ra vô số ánh sáng, khí tức kinh khủng tràn ngập khắp nơi, khí tức này áp chế toàn bộ các vương triều ở Đông Hoang.

Một món Tiên Khí đã vô cùng kinh khủng, khí tức hai món Tiên Khí hòa vào nhau, đương nhiên càng khủng bố hơn, làm cho người ta chấn động không thôi.

Có thiên mệnh gia trì ở bên trong, hai kiện Tiên Khí phá giải gông xiềng, có được uy lực trên thất cảnh.

Nhưng tất cả Tiên Khí, mặc kệ là Tiên Khí của Cố Cẩm Niên, hay là những Tiên Khí của các Tiên môn khác, đều chỉ là phá giải gông xiềng, muốn sử dụng uy lực chân chính của Tiên Khí, ít nhất phải đến đệ thất cảnh.

Hoặc là bất kể chi phí mà tốn Linh Tinh, nếu không muốn thôi động Tien Khí gần như là chuyện không thể nào.

Nói cách khác, những Tiên Khí này giống như vũ khí hạt nhân vậy, tính uy hiếp càng mạnh hơn so với tính thực dụng.

Tứ đại Tiên môn đều có được lượng Linh Tinh nhất định, có thể khôi phục Tiên Khí.

Nếu Tiên Khí khôi phục, họ có thể đánh chìm vạn dặm sơn hà dễ như trở bàn tay, có được lực lượng hủy thiên diệt địa, chẳng qua nếu dùng tới Tiên Khí, nhất định sẽ đại chiến sinh tử, không ai là bên thắng cả.

Cố Cẩm Niên nắm giữ hai kiện Tiên Khí, chỉ có thể nói phần thắng càng lớn hơn một chút, có thể đồng thời chiến một trận cùng hai đại Tiên môn, trừ phi tứ đại Tiên môn đánh hội đồng, đồng thời ai cũng sẽ không phản bội ai, ai cũng sẽ không tính toán ai.

Nếu không, phàm là có một chút không hợp, như vậy sự uy hiếp của Cố Cẩm Niên đối với bọn họ là lớn nhất.

Ưu tiên nắm giữ quyền chủ động nhất định.

Nhưng bên trong Tắc Hạ học cung.

Tất cả mọi người không quan tâm uy lực của Tiên Khí, họ chỉ quan tâm tân học vô thượng của Cố Cẩm Niên.

Trên đài diễn võ.

Cảm nhận được ánh mắt của mọi người.

Cố Cẩm Niên ngồi xếp bằng xuống, hắn vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ và lý giải được tâm học, cũng bởi vì điều này, Cố Cẩm Niên mới không lấy ra.

Trước khi đến đây Tô Văn Cảnh đã nói, học thuật chi tranh, chính là một trận tranh luận, bất kể đưa ra học vấn gì, người khác đều sẽ công kích, chất vấn.

Cho nên nguyên nhân Cố Cẩm Niên không lấy ra, chính là vì vậy.

Không phải sợ bị công kích, mà là bản thân cũng chưa hoàn toàn lý giải, lấy ra đâu có ý nghĩa gì? Bị người công kích, cũng không đáp trả được, chỉ tăng thêm trò cười mà thôi.

Nhưng không nghĩ tới, học thuật chi tranh hoàn toàn không giống với tưởng tượng của hắn.

Cuối cùng, vẫn bởi vì Nho học.

Thánh Nhân đời thứ tư khai sáng ra Nho học, để người đời sau đọc sách làm quan, đứng ở vị trí cao, mới có thể làm đại sự.

Lý niệm này là tốt, nhưng người đời sau lại chạy theo lợi ích, rất nhiều thứ đã biến chất.

Họ quên đi sơ tâm, chỉ muốn trở thành quan viên hoặc trở thành người có uy vọng.

Cho nên Nho đạo biến chất, Khổng phủ chính là ví dụ tốt nhất, Khổng phủ là đời sau của Thánh Nhân, nhưng vì sao Khổng phủ về sau lại trở thành dạng này?

Bởi vì bất kể chuyện gì xảy ra, Khổng phủ đều chỉ cân nhắc lợi và hại trước tiên, mà không phải là chính nghĩa trong lòng.

Tâm học hôm nay, vừa vặn có thể tái tạo một mạch Nho đạo.

"Xin hỏi Cố công."

"Cái gì gọi là Tri hành hợp nhất, trí lương tri?"

Lúc này, viện trưởng Tắc Hạ học cung lên tiếng, ông vô cùng cung kính, đứng ở dưới đài diễn võ, thi lễ với Cố Cẩm Niên.

Nghe được giọng của đối phương.

Cố Cẩm Niên không cần nghĩ ngợi.

"Chúng ta người đọc sách, nên tri( biết) thiện ác trong tâm."

"Hành (thực hiện) Quân Tử chi đạo."

"Hợp lại thành một."

"Trí (phát huy và thực hành) cái lương tri thiện của quân tử."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, hắn nói cách hiểu của mình cho mọi người.

Mặc dù hắn chưa hoàn toàn lý giải, nhưng cốt lõi cơ bản hắn vẫn hiểu được, thật sự phải lấy ra, cũng sẽ không quá kém.

Chỉ là tự Cố Cẩm Niên thích suy nghĩ và xoắn xuýt mà thôi.

Nghe xong lời này, mọi người xôn xao có chút không hiểu, điều này nghe cảm giác giống như không có đạo lý gì lớn, đơn giản là để cho người ta hướng thiện mà thôi.

Nhưng vì sao lại có dị tượng kinh thiên như thế?

Chẳng qua, Tô Văn Cảnh lạp tức phát giác được vấn đề, ông đi về phía trước một bước, nhìn về phía Cố Cẩm Niên nói.

"Xin hỏi Cố công."

"Như thế nào để tri?"

Tô Văn Cảnh đặt câu hỏi, Tri hành hợp nhất này nghe có vẻ rất đơn giản, đối với người đọc sách bình thường, giống như chính là đang nói, sau khi biết thiện biết ác thì đi làm tốt việc thiện.

Nhưng đối với những người như Tô Văn Cảnh mà nói, bọn họ nghe có cảm giác không giống.

Cái gọi là đại đạo chí giản.

Đạo lý thật sự, bản thân nó sẽ rất đơn giản, phức tạp là làm sao để lý giải, rồi lại thi hành như thế nào.

Nói cách khác, người đời đều biết một cộng một bằng hai, nhưng vấn đề phức tạp nhất là, vì sao một cộng một bằng hai?

Đây mới là cái chính của học thuật, nói cho thế nhân biết vì cái gì.

Mặc dù phần lớn mọi người sẽ không đi học, nhưng nhất định phải có đáp án này, nếu không, mọi thứ sẽ có vẻ vô cùng hoang đường.

Nghe Tô Văn Cảnh đặt câu hỏi.

Cố Cẩm Niên càng bình tĩnh hơn.

"Không thiện không ác: ấy là cái thể của tâm."

"Có thiện có ác: ấy là sự động của ý."

"Biết thiện biết ác: ấy là lương tri."

"Làm điều thiện, xua điều ác: ấy là cách vật."*

*Đây là 4 câu nói kết tinh học thuyết Tâm học của Vương Dương Minh. Cách vật theo ông là làm ngay chính hiểu biết về vật( vật bao gồm sự vật và cả sự việc- bao hàm cả ý nghĩa đạo đức, luân lý) hay làm cho vật chân thật trong tâm ý. Nguồn: https://sjjs.edu.vn/cong-phu-tu-tap-tri-hanh-hop-nhat-theo-vuong-duong-minh/#thuyet-tri-hanh-hop-nhat
Bạn cần đăng nhập để bình luận