Đại Hạ Văn Thánh

1685 Chân thân của Đại Phật Như Lai! Quang minh vạn giới! Địa Ngục chưa không! Thề không thành Phật!(7)

Cùng lúc giọng nói này vang lên.

Trong lúc nhất thời, bên trong Tây Mạc, có thêm kinh văn vô tận trên thân tăng nhân Tây Mạc, cùng lúc đó, công đức Phật pháp mênh mông như đại dương tràn vào các đại vương triều, tràn vào toàn bộ giữa thiên địa.

Tất cả mọi người đều cảm nhận được luồng công đức kinh khủng này.

Mọi người có chút kinh ngạc, không rõ đây là chuyện gì.

Nhưng tại lúc này, một giọng nói vang lên, kèm theo tiếng khóc nức nở.

"Cố Thánh vạn ân.”

"Lấy công đức lập giáo để bảo vệ thiên địa, độ hóa người người thành Phật, người người vượt qua bể khổ.”

"Bần tăng thật lòng cúi rạp đầu xuống đất.”

Tiếng khóc thảm thương vang lên, đây là của một vị cao tăng Phật môn, trong nháy mắt hắn liền hiểu Cố Cẩm Niên muốn làm gì.

Lấy công đức lập giáo của hắn gột rửa chúng sinh trên thế gian, để thế nhân đều có được cảm hoá, người người như Phật, như vậy có thể độ hóa những oan hồn này.

Dựa vào sức mạnh của một người, suy cho cùng rất nhỏ bé.

Nhưng Cố Cẩm Niên vì đại nghĩa mà hi sinh lợi ích riêng của mình để đổi lấy thế giới hoàn toàn mới.

Khí phách này, từ xưa đến nay, có mấy người có được?

Nghe cao tăng nói vậy, thế nhân hoàn toàn rơi vào trầm mặc.

Mọi người trầm mặc, trong số những người này không thiếu kẻ từng kẻ địch của Cố Cẩm Niên, hoặc là không thích Cố Cẩm Niên, lúc này cũng không nhịn được mà cảm động.

Cẩn trọng quay đầu nhìn lại, mọi người Phật hiện, mỗi một chuyện Cố Cẩm Niên làm từ trước tới nay đều chưa từng vì chính bản thân hắn.

Nạn lụt ở quận Giang Ninh, giải oan cho dân.

Vụ hài đồng mất tích ở phủ Bạch Lộ, hắn vì dân giết quan, không tiếc chống lại thánh chỉ.

Thân là quan viên, vì khí khái của vương triều Đại Hạ, lập ra quốc ngôn.

Nho đạo lệch lạc, cho mời Thánh nhân, lập ngôn bất hủ, vì thiên địa lập tâm, vì chúng sinh lập mệnh, vì kế tục học thuyết thất truyền của Thánh, vì sự thái bình vạn thế.

Thiên tai sắp giáng xuống, tán đi công đức vô lượng, tạo phúc cho bách tính muôn dân.

Tính cho kỹ, Cố Cẩm Niên chưa từng làm chuyện gì vi phạm lương tâm, tất cả đều là vì chúng sinh trong thiên hạ.

Hắn thật sự làm được, vì thiên địa lập tâm, vì sinh dân lập mệnh,vì kế tục học thuyết thất truyền của Thánh, vì sự thái bình vạn thế.

Kiểu người này, công đức vô lượng.

"Quán Tự Tại Bồ Tát, lúc đi sâu vào Bàn Nhược Ba La Mật Đa, chiếu rõ ngũ uẩn giai không.”

Ngay một khắc này, một giọng nói vang lên, là của một vị tăng nhân Tây Mạc, hai tay ông ấy chắp tay trước ngực, thiêu đốt cảnh giới của chính mình, hóa thành hào quang óng ánh, độ hóa chi quang, khiến trăm trượng xung quanh biến thành chốn bồng lai tiên cảnh.

Ông ấy tụng niệm Tâm kinh, hưởng ứng Cố Cẩm Niên.

"Quán Tự Tại Bồ Tát, đi sâu Bàn Nhược Ba La Mật Đa lúc, chiếu rõ ngũ uẩn giai không.”

Rất nhanh, từng giọng nói vang lên, mọi người tự giác niệm, giờ khắc này bất kể là tăng nhân Tây Mạc, hay tu sĩ tiên môn hoặc người giàu sang quyền quý, hay kể cả là dân chúng tầm thường.

Bên trong hạo kiếp, tại thời khắc này, tất cả mọi người đều lựa chọn giúp đỡ nhau, cùng chung sức chống lại trận hạo kiếp kinh khủng này.

Càng ngày càng âm thanh tiếng Phạn càng lớn.

Tiếng niệm này càng ngày càng lớn.

Lớn hơn cả giọng Phật Tổ, lấn át cả giọng của Cố Cẩm Niên, đây là âm thanh của vạn dân, đây là ý chí của người trong thiên hạ.

Rầm.

Phật quang chiếu sáng, không ngừng thanh lọc những oan hồn này.

Dù oan hồn vô cùng vô tận, nhưng thế nhân đoàn kết đã tạo nên sức mạnh vô địch.

Cảnh tượng này khiến tứ tộc kinh ngạc, bọn họ khó có thể tưởng tượng được tại thời khắc mấu chốt cuối cùng này người trong thiên hạ vậy mà đoàn kết nhất trí, chuyện bọn họ lo lắng nhất đã xảy ra.

Lũ sâu kiến không đáng sợ.

Thứ thật sự đáng sợ là, đám sâu kiến này lại đoàn kết nhất trí, vậy mới thật sự là đáng sợ.

Nhưng.

Chuyện khiến người ta tuyệt vọng đã xảy ra.

Số lượng oan hồn thật sự rất rất nhiều.

Cho dù thế nhân tụng kinh niệm Phật như thế nào cũng khó có thể triệt để độ hóa những oan hồn này, sự tồn tại của bọn chúng ở thời đại này là bị Sâm La Địa Ngục triệu hoán mà tới.

Có thể nói là vô cùng vô tận.

"Không có tác dụng gì.”

"Sâm La Địa Ngục xuất thế, đại thế lại là địa ngục.”

"Trừ phi Như Lai đích thân tới, nếu không đều là nói suông.”

Cũng vào lúc này, âm thanh từ Thập Điện Diêm Vương cùng nhau vang lên, bọn họ cho rằng mọi hành động của Cố Cẩm Niên hoàn toàn không có ý nghĩa gì.

Cho dù người trong thiên hạ đều có được năng lực độ hóa thì đã sao?

Trừ phi Như Lai đích thân tới, bằng không, hết thảy đều là nói suông.

Nghe nói như thế, thế nhân ai nấy đều kích động trong lòng, đến bước này rồi thì không còn chống cự được nữa, mà những lời Thập Điện Diêm La lại nói sự thật, mặc cho bọn họ độ hóa ra sao thì cuối cùng oan hồn vô tận vẫn xuất hiện.

Dường như là vô cùng vô tận.

Tứ đại tộc được nghe lại lời này lại có vẻ hết sức hài lòng, bọn họ hi vọng Cố Cẩm Niên không giải quyết được trường hạo kiếp này thì tốt nhất Cố Cẩm Niên nên tự vẫn đi.

Nhưng trên không trung Nam Man.

Nghe nói vậy, Cố Cẩm Niên không hé răng nói gì.

Hắn nhắm mắt lại.

Minh ngộ Tâm kinh, thiền ngộ kinh văn Phật môn chí cao.

Nhưng ở trong mắt thế nhân, hành động này của Cố Cẩm Niên lại như giống như đã từ bỏ.

Dẫu có là ai, phải đối mặt với oan hồn vô cùng vô tận như vậy cũng sẽ sinh ra cảm giác bất lực.

"Cố Thánh.”

"Đến núi Thần của ta, ta có thể che chở ngươi an toàn.”

"Đại thế tàn lụi, tội của ngươi có thể miễn.”

Lúc này, bên trong ngọn núi Thần, một vị trưởng lão Thần tộc mở miệng muốn lôi kéo Cố Cẩm Niên.

Tam tộc khác nghe thấy thế, nhịn không được mắng Thần tộc hèn hạ.

Nhưng ngay lúc này.

Một giọng nói bình tĩnh chậm rãi vang lên.

"Ta là Cố Cẩm Niên.”

"Hôm nay, lập ý nguyện vĩ đại bất hủ.”

"Địa ngục chưa không.”

"Thề không thành Phật.”

Giọng nói lạnh lùng vang lên.

Không hề kinh thiên động địa.

Nhưng vào lúc này, toàn bộ thiên địa.

Hoàn toàn yên tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận