Đại Hạ Văn Thánh

Chương 306 Thơ của Cố Cẩm Niên lưu danh thiên cổ! Hóa thành linh hồn của quân đội! Bảo hộ núi sông! Trấn áp quốc vận! (6)

Mà Thập Nhị Hoàng tử đặt ngọc khí xuống sau đó mới tiếp tục nói.

“Thế tử điện hạ hào sảng như thế, tiểu vương càng thêm hổ thẹn.”

“Kỳ thật liên quan đến chuyện vương triều Phù La, hôm nay tiểu vương có thể bày tỏ thái độ cùng thế tử. Tam Hoàng tử Thần La còn tốt nhưng đám tài tử Phù La hoàn toàn không xứng làm người.”

“Thế tử muốn làm gì thì cứ làm như thế. Tiểu vương có thể cam đoan, tranh đấu giữa Đại Hạ cùng Phù La, Đại Kim ở giữa tuyệt đối không tham dự.”

“Đương nhiên, về phía Khổng gia còn mong rằng thế tử thứ lỗi. Khổng gia chính là thế gia Thánh Nhân. Dù là phụ hoàng ta cũng muốn tôn trọng chút, tiểu vương không dám tham gia.”

“Vì vậy mà hai ngày trước cũng không dám nói gì, bị người xem nhẹ, xin thế tử hiểu cho.”

Thập Nhị Hoàng tử lộ ra vẻ khiêm tốn, hoàn toàn không còn sự cao ngạo như ở Khổng phủ.

Nhưng mà điều này cũng hợp tình hợp lý, ở bên ngoài cần bảo trì tư thái của vương triều Đại Kim. Hắn không chỉ đại biểu cho mình mà còn cho cả vương triều.

Nhưng lúc riêng tư, Thập Nhị Hoàng tử khiêm tốn không phải là chuyện xấu. Chí ít cần phải nhìn người. Nếu có lợi ích thì cúi đầu xuống có sao đâu?

Gọi ngươi một tiếng thế tử điện hạ, ngươi giúp ta làm việc. Chuyện tốt như vậy, ai cũng đi làm.

“Thập Nhị Hoàng tử nói quá lời. Thật ra cũng không có ân oán gì quá lớn, chỉ là chút tranh chấp giữa văn nhân mà thôi. Đương nhiên nếu có tranh đấu khác thì mong Thập Nhị Hoàng tử giúp đỡ một chút.”

Cố Cẩm Niên nhìn ra được đối phương không phải đang định châm ngòi ly gián mà là lựa chọn đội đứng cùng.

Lời này chẳng phải là có ý nói cho Cố Cẩm Niên biết, tranh đấu giữa ngươi và vương triều Phù La thì vương triều Đại Kim ta có thể lựa chọn giúp ngươi.

Còn là giúp đỡ vô điều kiện. Về phần Khổng phủ, không phải là không thể giúp được ngươi mà là bây giờ ngươi còn không có đủ vốn liếng để chúng ta giúp cho ngươi.

Câu người bị xem nhẹ chính là để lưu lại chỗ trống. Ta nói chuyện không được thì chẳng lẽ Tứ ca ta nói chuyện cũng không được sao? Nếu thật sự vẫn không được thì vương triều Đại Kim nói chuyện không được sao?

Ngươi muốn nhằm vào bọn họ, chúng ta đến giúp ngươi. Điều kiện tiên quyết là ngươi xuất ra được vốn liếng.

Cố Cẩm Niên nghe hiểu rõ ràng, cho nên không mắc câu.

Tranh đấu giữa văn nhân chúng ta không cần các ngươi giúp. Chính chúng ta tự giải quyết. Nếu quả thật cần các ngươi hỗ trợ thì ta sẽ lên tiếng.

Người thông minh nói chuyện biết điểm đến là dừng.

Sau khi Thập Nhị Hoàng tử hiểu rõ ý nghĩ của Cố Cẩm Niên, không khỏi cười.

“Được.”

“Như thế là tốt nhất.”

“Đã như vậy, tiểu vương xin cáo lui trước, sẽ không ở lại quấy rầy thế tử.”

“Ngày mai, tiểu vương thật sự mong chờ. Tiểu vương chúc mừng trước một tiếng, thế tử sẽ tạo ra tiếng vang kinh người.”

Hắn lên tiếng nói.

“Cũng chúc tài tử Đại Kim có thể thắng lợi trở về.”

Cố Cẩm Niên đáp lễ.

Sau đó, Thập Nhị Hoàng tử rời đi.

Trong phòng lại lần nữa an tĩnh lại.

Đối với việc Thập Nhị Hoàng tử đến, Cố Cẩm Niên không có chút vui mừng nào mà ngược lại còn tháy có một chút áp lực.

Loại người như Tam Hoàng tử Thần La cùng với Khổng Vũ mặc dù khiến hắn buồn nôn nhưng Cố Cẩm Niên không cảm thấy có áp lực gì.

Bởi vì loại người này tâm trí thuần tuý. Nói thẳng ra là không có đầu óc. Đối phó với bọn hắn không cần thủ đoạn cao minh, cứ thẳng thừng mà làm.

Nhưng đối với loại người như Thập Nhị Hoàng tử lại khác biệt.

Chính là chơi âm mưu quỷ kế.

Cần các loại tính toán, Cố Cẩm Niên không muốn phải động não quá mức. Thanh thản ổn định làm thế tử không phải là rất tốt sao?

Nhưng mà nghĩ đến Thập Nhị Hoàng tử cười ha hả rời đi, Cố Cẩm Niên cũng rất tò mò.

Không biết qua ít ngày nữa hắn bị ám sát thì còn có thể bật cười hay không.

Cùng lúc đó.

Kinh đô Đại Hạ.

Trong Hoàng cung.

Cố Ninh Nhai hoả tốc vào cung, tiến vào điện Dưỡng Tâm. Đem tin tức Cố Cẩm Niên đoạt được thông tri với Vĩnh Thịnh Đại Đế.

Trong điện Dưỡng Tâm.

Sau khi biết được tin tức này, Vĩnh Thịnh Đại Đế không có bất kỳ ngạc nhiên nào mà là vui mừng hưng phấn.

“Được.”

“Cuối cùng cũng buộc được bọn chúng xuất thủ.”

“Nếu như việc này là thật thì Cẩm Niên sẽ lập công lớn.”

Vĩnh Thịnh Đại Đế rất vui vẻ.

Không phải bởi vì dự đoán sớm cảnh tượng mà vui vẻ.

Mà bởi vì, sớm biết được chuyện này thì hắn có thể sắp xếp thu lưới.

Đem bắt lấy toàn bộ nhóm người trong tối.

Đây là chuyện tốt lớn.

“Cố Ninh Nhai, bây giờ trẫm lệnh cho ngươi âm thầm hành động. Trẫm sẽ phái ba vị cao thủ nội cung phối hợp với, lại đem chuyện này thông tri cho Trấn Quốc Công để hắn tự mình chỉ huy.”

“Nhất định phải đem tất cả mọi người hốt gọn một mẻ. Nhất định không được lưu lại người sống.”

Vĩnh Thịnh Đại Đế nói để Trấn Quốc Công đến xử lý chuyện này. Đồng thời hắn không có ý định lưu lại người sống nghĩa là người có thể lưu sẽ lưu, không thể lưu thì lập tức giết chết.

Dám hành thích sứ thần tất nhiên sẽ phái ra cao thủ hàng đầu thật sự. Nếu như một mẻ hốt gọn thì sẽ tổn thương thế lực đằng sau.

Chuyện này làm sao có thể không phải là chuyện tốt?

“Thần tuân chỉ.”

Cố Ninh Nhai cúi đầu nói.

“Việc này kết thúc, cho ngươi hoàn toàn chưởng khống Huyền Đăng Ti.”

Vĩnh Thịnh Đại Đế lần nữa lên tiếng.

Cố Ninh Nhai trong nháy mắt vui mừng quá đỗi. Hiện tại hắn là phó chỉ huy sứ, toàn diện chưởng khống có nghĩa là mình được thăng một cấp.

Toàn diện chưởng khống Huyền Đăng Ti là vinh diệu nhường nào.

Huyền Đăng Ti chính là một trong hai thế lực lớn mạnh nhất Đại Hạ, nổi danh cùng Trấn Phủ Ti.

Tuy là Tứ phẩm nhưng quyền lực bên trong cũng chỉ kém hơn so với Thượng thư một chút thôi. Thậm chí theo ý nghĩa nào đó, Thượng thư còn không bằng chỉ huy sứ của Huyền Đăng Ti.

“Thần, đa tạ long ân.”

“Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.”

Cố Ninh Nhai vô cùng sung sướng.

“Đừng cảm ơn ta, nên cảm ơn chất tử của trẫm.”

“Nhưng mà sắp đến thi hội Đại Hạ, ngươi còn bắt Cẩm Niên giúp ngươi làm loại chuyện này. Ngươi đúng là thích tự cho mình là thông minh. Nếu làm liên lụy đến đại chất tử của trẫm thì ngươi biết hậu quả là gì không?”

“Chờ sau khi chuyện kết thúc, trẫm sẽ đến phủ Quốc Công một chuyến.”

“Đem chuyện này thông tri với Trấn Quốc Công, nhìn xem hắn có hay không thu thập ngươi.”

“Lăn đi.”

-----------------------
Bạn cần đăng nhập để bình luận