Đại Hạ Văn Thánh

1292 Lợi nhuận mỗi ngày mười tám vạn vạn lượng bạc trắng! Thái tử rung động! Vĩnh Thịnh Đại Đế trả lại tiền!(8)

Nghe được câu này, vẻ mặt hai người lại biến đổi lần nữa.

"Lời này của Hầu gia là ý gì?"

"Chẳng lẽ Bất Dạ Thành Đại Hạ còn có cách khác để kiếm tiền?"

Hai người vô cùng tò mò. Trên thực tế, lúc hai người bọn họ tới đây, cũng tự hỏi trong lòng, xem xem lời của lão Hứa kia có gì không đúng.

Kết quả cuối cùng lại phát hiện lời ông ta nói không có chỗ nào sai.

Nếu như chỉ dựa vào bán gạo, hoặc là bán gương, lợi nhuộm đúng là không nhiều, mà về lâu về dài, lợi nhuận càng ít đi, sau đó sẽ không còn lợi nhuận nữa.

Giờ lại nghe Cố Cẩm Niên nói vậy, cảm giác như còn có phương pháp khác vậy.

Cố Cẩm Niên đang chuẩn bị giải thích.

Đúng lúc này, giọng nói của Vương Phú Quý vang lên.

"Cẩm Niên ca."

"Mọi chuyện đã giải quyết xong rồi."

Mặt mày Vương Phú Quý tràn đầy vui sướng, trên trán vẫn còn lấm tấm mấy giọt mò hôi, trong tay cầm một chồng khế ước rất dày, khiến cho người ta có cảm giác tìm được niềm vui trong lao động vất vả.

Nhìn thấy Vương Phú Quý tới, Vương Khải Tân và Dương Khai cũng hơi tò mò, không rõ đây là cái gì? 

"Bái kiến hai vị đạ nhân."

Vương Phú Quý nhìn thấy hai người lập tức lên tiếng chào hỏi.

"Vương Phú Quý, trong tay ngươi là cái gì?"

"Cái chồng giấy dày cộp này là gì vậy?"

Hai người tò mò, hỏi thăm Vương Phú Quý.

"Thưa hai vị đại nhân, đây là khế đất."

Vương Phú Quý mở miệng trả lời, còn đem khế đất cho hai người xem, đều là người cùng hội cùng thuyền hợp tác làm ăn, xem khế đất cũng không có chuyện gì.

Khế đất?

Hai người nhíu mày, cầm lấy khế đất xem xét tỉ mỉ từng tờ một, Vương Khải Tân lập tức hít vào một hơi, khẽ kêu lên.

Nghe thấy tiêng Vương Khải Tân, Dương Khai cũng nhíu mày, đường đường là Thượng thư, thấy cái gì mà kinh ngạc tới vậy?

Ông ấy nhíu mày, cũng không nói gì, chỉ cúi đầu nhìn xem thử.

"Chết tiệt."

Sau khi thấy rõ nội dung khế đất, Dương Khai nhịn không được hô lên một câu thô tục.

Không phải vì tức giận hay khó chịu gì, mà là vì trên tờ khế đất này viết mười triệu lượng bạc trắng.

Mẹ ơi, con số này thật sự quá kinh khủng?

Một cửa hàng mà bán tới mười triệu lượng bạc trắng?

Ngươi buôn bán có cần khoa trương như vậy không?

Mười triệu lượng bạc trắng này có thể xây một phủ trạch rất lớn đó.

Thậm chí xây một Vương phủ nhỏ cũng có thể nha?

Hai người lật từng tờ từng tờ khế đất, sắc mặt càng ngày càng kinh hãi, ánh mắt càng ngày càng ngây dại.

"Đây, đây là sự thực sao?"

Dương Khai nhìn về phía Vương Phú Quý, giọng nói kinh hãi đến mức run rẩy.

"Mấy cái khế đất này, tổng cộng lại là bao nhiêu bạc chứ?"

Vương Khải Tân mở miệng, hỏi Vương Phú Quý.

"Thưa hai vị đại nhân."

"Tất cả cửa hàng loại một đều đã bán hết, phần lớn là thanh toán bằng ngân phiếu, còn một số ít là đặt mua, đang chuẩn bị ngân lượng, người đặt mua đa phần là đại thế gia công tử, có uy tín, cũng không dám lừa bịp Hầu gia."

"Cửa hàng loại hai bán được một trăm căn, cửa hàng loại ba bán được bốn mươi căn."

"Tính thêm cả tiền thuê cửa hàng, dự tính lợi nhuận mười bảy vạn vạn lượng bạc trắng."

Vương Phú Quý trả lời rõ ràng.

Tính toán cẩn thận thì ra được con số này.

Mười bảy vạn vạn lượng bạc trắng.

Đúng.

Không sai.

Vương Phú Quý lại tính toán thêm lần nữa, xác định không có sai xót gì, gật đầu chắc nịch.

Sau khi nghe thấy con số này.

Cả gian phòng trong nháy mắt yên tĩnh, cực kỳ yên tĩnh.

Mười bảy vạn vạn lượng bạc trắng.

Đây là khái niệm gì.

Hiện tại trong quốc khố Đại Hạ tuyệt đối không có mười bảy vạn vạn lượng bạc trắng.

Tuyệt đối không có.

Chỉ trong một ngày, làm sao có thể kiếm được nhiều bạc như vậy?

Đương nhiên, bọn họ biết, đây là tiền bán cửa hàng, chỉ giao dịch một lần duy nhất, nhưng thế thì đã sao, mười bảy vạn vạn lượng bạc trắng bày ra trước mặt, dù là ai cũng không thể giữ được bình tĩnh?

Hai người bọn họ, mỗi người đóng góp hai phần , dựa theo tỉ lệ chia lợi nhuận, có thể nhận được tới 34 triệu lượng bạc trắng, nếu đổi ra vàng, thì chính là ba triệu bốn trăm ngàn lượng vàng.

Ba triệu bốn trăm ngàn lượng hoàng kim là khái niệm gì?

Hai người bọn họ, mỗi người đóng góp hai vạn lượng hoàng kim, bây giờ nhận lại gấp đmột trăm bảy mươi lần, mà con số này cũng chỉ là khởi đầu.

Cho dù sau đó một văn tiền cũng không kiếm được thì lợi nhuận này vẫn là một món lời cực kì lớn.

Kiếm lời gấp một trăm bảy mươi lần khiến toàn thân bọn họ phát run.

"Mới bán được nhường này thôi sao?"

"Tăng cường tuyên truyền, dự tính trong vòng bảy ngày phải bán hết các cửa hàng."

"Sau đó chú trọng đẩy mạnh tuyên truyền hai mươi cửa hàng hoàng kim."

"Nếu mọi thứ diễn ra theo đúng như Bản Hầu tính toán, chỉ những cửa hàng này thôi cũng có thể thu được 55 vạn vạn lượng bạc trắng, cộng thêm cửa hàng hoàng kim có thể bán với giá mười vạn vạn lượng bạc trắng, tính ra khoảng 65 vạn vạn lượng bạc trắng, còn nếu như thuê cửa hàng, năm mươi vạn vạn lượng bạc trắng cũng không phải là vấn đề quá lớn."

"Có thể hoàn thành trong tháng này."

Cố Cẩm Niên bình tĩnh mở miệng, nói ra một con số còn khủng khiếp hơn cả con số thiên văn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận