Đại Hạ Văn Thánh

1641 Máu nhuộm Bắc Hải, tru Thái tử, giết Long vương, một trăm linh tám Thiên Tôn Lôi bộ đại kiếp!(2)

"Cố Cẩm Niên."

"Long cung ta cũng có đại năng, mà số lượng chỉ nhiều không ít, bây giờ ngươi đột phá ngũ trọng thiên càng nên biết rõ Hải tộc ta cường đại cùng khủng bố."

"Ngươi là người nổi bật của đại thế, là người mang Thiên mệnh của thời đại này, kỳ thật ngươi có thể cùng Hải tộc ta hợp tác. Hải tộc có thể cấp cho ngươi chỗ tốt không thể tưởng tượng nổi. Giết chóc như vậy có ý nghĩa gì?" Giờ khắc này, giọng nói của Ngũ công tử Tây Hải vang lên, bản thân hắn ta bị trọng thương, nội tâm sợ hãi vạn phần, nhất là nhìn thấy kết cục của Cửu công tử Nam Hải, hắn ta càng thêm sợ hãi.

Lại biết mình chạy không thoát, chỉ có thể thông qua loại phương thức này, hi vọng Cố Cẩm Niên có thể bỏ qua hắn ta.

"Ta nói."

"Hải tộc đã có cường giả tuyệt thế, để bọn họ khôi phục."

"Miễn cho phải đi tìm."

Cố Cẩm Niên căn bản không để ý tới loại ngôn luận này, hắn khoát tay, tru sát tại chỗ.

Nhưng mà hắn có thể hiểu được, đối phương vì sao vẫn luôn cường điệu. Bởi vì bọn họ đã không có lá bài tẩy nào khác, chỉ có thể thông qua loại phương thức này đến đe dọa chính mình.

Phốc.

Sương máu nở rộ, Ngũ công tử Tây Hải bị tru diệt, nguyên thần tách rời, phát ra tiếng kêu thê thảm.

Hắn ta là Ngũ công tử Tây Hải, chỉ cần mượn nhờ lần đại thế này đạt được chỗ tốt, hoàn thành cải biến cùng tiến hóa, ngưng tụ thân thể Giao Long, như vậy tương lai hắn ta có khả năng trở thành Thái tử.

Nhưng bây giờ nhục thân bị hủy, cho dù cường giả Hải tộc vì hắn ta mà tái tạo nhục thân, cũng hoàn toàn mất đi sức cạnh tranh.

Đối với loại tồn tại như hắn ta mà nói, ngược sát hắn ta sẽ không khiến cho hắn ta đau lòng. Chỉ có để hắn ta mất mát hi vọng vào tương lai, mới thật sự là đau đớn.

Đông.

Hải dương sôi trào, Thất công tử Đông Hải cùng Tam thái tử Bắc Hải chung quy là chịu không được đả kích như vậy, trong cơ thể của bọn họ lục phủ ngũ tạng, đã nát thành bùn, còn tiếp tục như vậy, bọn họ sẽ chết ở chỗ sâu nơi đáy biển.

"Cố Thánh."

"Ta chính là Tam thái tử Bắc Hải, toàn bộ chuyện này đều có thể giải thích rõ ràng."

"Ngươi bây giờ chính là Thánh nhân, nên lấy đại cục làm trọng. Nếu ngươi mê muội tru sát như vậy thì kết quả xui xẻo nhất vẫn là thương sinh thiên hạ."

"Chỉ cần ngươi thả Bản Cung, Bản Cung sẽ dành cho tất cả đền bù. Còn nữa bây giờ ngươi giết chúng ta thì có ích gì?"

"Thái tử Tứ Hải Long cung đều là cường giả ngũ trọng thiên, mà Hải tộc ta còn có bốn đại Long Vương, cộng thêm bốn vị trưởng lão Long Hoàng. Dựa vào số lượng này ngươi có thể tiếp nhận sao?"

"Dù là không tranh đấu với ngươi, một cái tát có thể hủy một vương triều Đại Hạ, những hậu quả này ngươi đã cân nhắc tới rồi sao?"

Tam thái tử Bắc Hải lên tiếng, lúc hắn ta nói chuyện không khỏi ho ra máu.

Bởi vì, Cố Cẩm Niên quá mạnh mẽ, chỉ khí tức đã để khí huyết trong cơ thể hắn ta quay cuồng, căn bản không có chút sức phản kháng.

Bây giờ, đến lúc này, hắn ta chỉ có thể thông qua loại phương thức này để Cố Cẩm Niên khôi phục lý trí.

Những lời này cũng thực sự cầu thị, nếu như dùng bất kỳ phương pháp nào khác cùng Cố Cẩm Niên hiệp thương, đều không có tác dụng gì, nhưng dùng loại phương pháp này sẽ tốt hơn một chút, chí ít xem như một loại uy hiếp.

"Lúc các ngươi xâm lấn Đông Hoang đã từng cân nhắc qua hậu quả hôm nay chưa?"

"Lúc giết Nhân tộc ta, các ngươi đã cân nhắc qua hôm nay hậu quả chưa?"

"Cố mỗ trước đó cũng là bởi vì cố kỵ quá nhiều, chỉ lo lắng loại chuyện này xảy ra, cho nên không dám làm quá ngoan tuyệt."

"Lại không nghĩ rằng nhường nhịn như vậy chỉ đổi lấy giết chóc."

"Bây giờ nói điều này? Khó tránh khỏi có chút buồn cười."

Cố Cẩm Niên lạnh lùng lên tiếng.

Thốt ra lời này, đối phương muốn tiếp tục lên tiếng.

Phanh!

Nhưng trong chốc lát, nhục thể của hắn ta trực tiếp rạn nứt từng khúc, không cho hắn có cơ hội giải thích. Cố Cẩm Niên chụp xuống một cái tát đau đớn kịch liệt, khiến cho linh hồn hắn run rẩy.

Một đầu Giao Long ngàn trượng xuất hiện, từng khúc vỡ vụn, gân mạch đứt gãy, lục phủ ngũ tạng toàn bộ hóa thành bùn máu.

Chết tại chỗ không thể chết lại.

Nhưng nguyên thần của hắn ta lại bị Cố Cẩm Niên tra tấn trí mạng.

"A! ! !”

Tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương, vang vọng toàn bộ Đông Hoang. Thế nhân thấy cảnh này đều sôi trào. Từng người nắm chặt nắm đấm, phẫn nộ trong lòng, cũng vào một khắc này dần dần thoải mái. Bọn họ hưng phấn, cắn hàm răng, hận không thể khiến Cố Cẩm Niên lại tàn nhẫn hơn một chút.

"Cố Cẩm Niên."

"Ta là Thất công tử Đông Hải, Đông Hải là bá chủ của Hải tộc. Phụ vương ta chính là cường giả tuyệt thế. Nếu như ông ấy xuất thế, một đầu ngón tay có thể tru sát ngươi, nhưng chỉ cần ngươi thả ta thì chuyện này ta có thể ra mặt, ta lấy danh dự Đông Hải cam đoan với ngươi, nhất định sẽ không tới tìm ngươi gây phiền phức."

Giọng nói của Thất công tử Đông Hải vang lên, cực kì kịch liệt. Tuy hắn ta là Thất công tử, còn không đứng ở hàng Thái tử này, có thể Đông Hải đúng thật là còn người cao quý hơn, thắng qua ba biển khác.

Đương nhiên, cho dù lại thế nào thắng qua, Tam thái tử Bắc Hải đều chết hết, hắn ta chỉ là một Thất công tử có đáng là gì?

"Ta sẽ không tru sát ngươi."

"Giết ngươi là lợi cho ngươi quá rồi."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, trong chốc lát nhục thân của Thất công tử từng tấc từng tấc vỡ ra. Nhưng mà tốc độ chậm hơn so với Tam thái tử một chút.

Cực hạn đau đớn, khiến cuống họng Thất công tử kêu ra tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận